Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn nữa chuyện này mà truyền ra, đối với uy vọng sau này của nàng cũng sẽ có ảnh hưởng, cung chủ là một nữ tử mà ai cũng có thể cưỡi lên được, kẻ dưới làm sao tuân phục? Làm sao có được lực ngưng tụ và độ trung thành?
Lục Ly không quản Nguyên Ngọc Ngọc, tập trung chăm chú bày trận. Bày trận không phải chuyện đùa, chỉ cần phạm chút sai lầm, toàn bộ công sức đều sẽ đổ sông đổ biển, lãng phí mấy ngàn vạn thần nguyên.
Bởi thế đến sau, Lục Ly cái gì cũng không quản, thậm chí nếu có người muốn giết hắn, hắn cũng nhận, lúc này hắn tuyệt đối không thể phân tâm.
Bọn Lộ Trường Hà Nguyên Thường Thường một mực đi theo Lục Ly, xung quanh đều có người, miễn cho xuất hiện bất kỳ ngoài ý nào kinh nhiễu đến Lục Ly. Tỷ như vạn nhất có đệ tử lao ra, khiến cho Lục Ly kinh hãi, đến lúc đó Lục Ly đẩy hết trách nhiệm sang cho Phá Thiên Cung, không chừng còn giở công phu sư tử ngoạm, đòi Phá Thiên Cung đền bù vài ức thần nguyên cũng nên...
Lúc bố trí đại trận ở Côn Luân Sơn chỉ mất ba bốn ngày, đại trận bên này lại bố trí suốt bảy ngày bảy đêm, càng về sau Lục Ly bày trận càng chậm, đôi khi một viên trận thạch phải mất mấy canh giờ mới bố trí xuống được.
Rõ ràng là Lục Ly đang cố ý, cố ý để người Phá Thiên Cung cảm thấy bố trí đại trận này cần tiêu tốn rất nhiều thời gian, rất nhiều tinh lực. Khiến người ngoài thấy được hắn bày trận vất vả, không phải tùy tiện là có thể thành công.
Nguyên Ngọc Ngọc sớm đã trở về, đám người Lộ trưởng lão lại một mực đi theo, đối với Thần Linh ở cấp bậc này mà nói, dù không ngủ không nghỉ một hai năm đều vô sự, thời gian mấy ngày đối với bọn hắn thì chỉ như cái chớp mắt mà thôi.
Tảng sáng ngày thứ mười, Lục Ly rốt cục dừng bước. Thần niệm hắn vươn ra cảm ứng một phen, sau đó trong tay sáng lên thần lực, đánh tới mặt đất phía trước mặt, đồng thời quát khẽ:
- Lên!
Tựa như đốm lửa thiêu đốt đồng cỏ, đạo thần lực kia lập tức dẫn lên vô số trận tuyến dưới mặt đất sáng bừng lấp lánh, rất nhanh khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng. Tiếp đó trọn cả Phá Thiên Cốc đồng loạt sáng lên, một cỗ khí tức thần thánh bao phủ Phá Thiên Cốc, kinh động tất cả mọi người.
- Mọi người bình tĩnh đừng hoảng, đứng yên tại chỗ đợi lệnh, ai dám loạn động giết không cần luận!
Lộ Trường Hà tung người bay vụt lên, miệng gầm quát. Trước đó Lục Ly đã dặn, dù có bất kỳ dị động nào cũng không được kinh hoảng, càng không được lộn xộn, nếu không đại trận xảy ra vấn đề, Phá Thiên Cung phải chịu trách nhiệm.
Hưu!
Nguyên Ngọc Ngọc cũng bị kinh động, tung người bay lên sừng sững giữa không trung.
Chứng kiến cảnh Kim Long gào thét bay lượn đầy trời, quấn quít lấy nhau, rất nhanh liền kết thành một tấm lưới màu vàng giữa không trung, nàng không nhịn được ngấm ngầm động dung. Lục Ly quả nhiên không gạt người, từ uy thế này liền có thể nhìn ra đại trận quả thực rất cường đại, so với đại trận ban đầu thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Mấy vạn con Kim Long không ngừng du tẩu vờn quanh, cuối cùng dung hợp thành một đạo Thiên Võng, bao trùm toàn bộ Phá Thiên Cốc. Kim quang vạn trượng chiếu cho sơn cốc sáng bừng, cũng phủ một màu vàng rực lên mấy vạn thân ảnh phía dưới.
Qua mấy chục giây, kim quang dần yếu đi, vòng hộ tráo giữa không trung cũng triệt để định hình. Lục Ly nhắm mắt cảm ứng chừng một nén hương, sau đó mới khẽ gật đầu nói:
- Vạn Long Tỏa Khung trận đã thành, Nguyên cung chủ Lộ cung chủ, các ngươi có thể ra ngoài công kích thử xem, nếu các ngươi có thể nện phá đại trận, lần này ta không lấy một xu.
- Được, chúng ta ra ngoài thử xem!
Nguyên Ngọc Ngọc nóng lòng muốn thử, trận nhìn có vẻ rất lợi hại, khí tức dọa người, tráng quan hùng vĩ. Nhưng đến cùng có hữu dụng hay không thì vẫn phải qua khảo thí mới biết, tiêu tốn ba mươi ức mà bố trí ra một phế trận chỉ có mẽ ngoài, vậy chẳng phải sẽ thành trò cười.
Rầm rầm rầm...
Hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở bên ngoài cuồng oanh loạn tạc, cả hai đều lấy ra binh khí, chỉ là không dám phóng thích công kích mạnh nhất.
Rốt cuộc đây không phải sống chết quan đầu, không cần phải liều mạng, hai người cũng sẽ không phóng thích tuyệt kỹ áp đáy rương ngay trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Dù thế, đòn tấn công của hai người vẫn cường hoành phi thường, nhất là từng đạo lưu quang màu bạc do Lộ Trường Hà đánh ra, như Ngân Hà rủ xuống, uy thế kinh thiên, dọa cho rất nhiều đệ tử kinh hãi từ tận sâu trong linh hồn.
Công kích của Nguyên Ngọc Ngọc thì lại có vẻ rất tùy ý, nàng quơ tay áo, đánh ra từng đạo hồng quang, những hồng quang này ngưng tụ thành từng con Hỏa Phượng, mãnh liệt đánh thẳng lên hộ tráo.
Mặc dù đây không phải lần đầu tiên nhìn thấy cung chủ phóng thích công kích, rất nhiều đệ tử vẫn không giấu được vẻ sùng bái. Ở trong lòng các đệ tử, cung chủ chính là nữ thần, hội tụ tất cả mọi ưu điểm từ mỹ mạo trí tuệ cho đến thực lực. Với bọn họ, Nguyên Ngọc Ngọc là tồn tại rất có khả năng xung kích Thần Giới Chí Tôn, đến lúc đó Phá Thiên Cung sẽ thành thế lực siêu phẩm, thậm chí thay vào một trong Cửu Đại Thần Vương!
Hai đại cường giả liên tục công kích suốt một canh giờ, Vạn Long Tỏa Khung đại trận không chỉ không có phá mở, thậm chí không có lấy một tia ba động, màu sắc cũng chẳng có bất kỳ biến ảo nào.
- Tốt!
Nguyên Ngọc Ngọc tử tế cảm ứng Vạn Long Tỏa Khung đại trận một phen, sau đó khoát tay nói:
- Lộ thúc, được rồi. Chúng ta không phá nổi đại trận này đâu, ta cảm thấy dù có đến bao nhiêu Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng không phá nổi, trừ phi là Thần Giới Chí Tôn xuất thủ.
Lộ Trường Hà khẽ gật đầu, hắn cũng có cảm giác tương tự. Công kích của hai ngươi không cách nào đạt đến điểm tới hạn của đại trận này, bởi thế đừng nói công kích một canh giờ, dù là công kích trăm vạn năm đại trận đều vẫn không suy chuyển.
- Không sai!
Nguyên Ngọc Ngọc và Lộ Trường Hà đều không khỏi mừng thầm, có được đại trận này, chỉ cần không đắc tội thế lực siêu phẩm hay Cửu Đại Thần Vương, về sau Phá Thiên cung liền có thể kê cao gối mà ngủ.