Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Được!
Dương tiểu thư vui vẻ, phủi tay nói:
- Vậy thì ra ngoài thành giải quyết, không cần làm phiền các huynh đệ Bàn Vương Phủ, tránh miễn phiền phức cho các ngươi.
- Không vấn đề!
Lục Ly nhếch môi, chỉ là ý cười nơi khóe miệng có vẻ hơi âm trầm. Hôm nay hắn quả thực rất phẫn nộ, nếu đối phương ép người quá đáng, hắn không ngại giết mấy người để tiết cục tức trong lòng.
Tiếng hống vừa rồi của Lục Ly hấp dẫn rất nhiều người chú ý, cộng thêm quân sĩ kéo tới chỗ này, càng dẫn lên nhiều người chú ý. Bây giờ song phương đề ra muốn ra ngoài thành tự giải quyết với nhau, hiển nhiên càng đưa tới nhiều người hứng thú.
Một tên Thần Linh cỏn con như Lục Ly, lại dám khiêu khích đại tiểu thư Thiên Hàn Cung, hơn nữa còn muốn ra thành giải quyết? Chuyện vui như thế há có thể không tới xem náo nhiệt?
Lúc Lục Ly và đám người Dương tiểu thư Dương Đồng đi ra ngoài thành, rất nhiều người cũng đi theo, hàng người trùng trùng điệp điệp kéo đi, lại hấp dẫn thêm càng nhiều người.
Đợi lúc Lục Ly và bọn Dương Đồng tới ngoài thành, hàng người đằng sau cùng đi theo ra ngoài thành đã đạt tới hơn nghìn người. Đương nhiên đều là tiểu võ giả, đại nhân vật thực sự căn bản không hứng thú đến xem chiến đấu ở cấp bậc kiểu này.
- Ồ?
Ngoài thành, tên Hạ thống lĩnh khi nãy không có mặt, đổi thành một tên thống lĩnh xa lạ khác. Nhưng vẫn có mấy tên quân sĩ hôm qua canh phòng không đổi, bọn hắn thấy là Lục Ly, sắc mặt ai nấy lập tức hơi biến. Đợi nghe nói Lục Ly muốn quyết đấu với bọn Dương Đồng, sắc mặt đám người này lại càng khó coi.
Hạ thống lĩnh không ở đây, đổi thành một tên thống lĩnh khác, đám quân sĩ này không tiện làm chủ. Một tên đội trưởng quay sang người bên cạnh phất tay thấp giọng nói:
- Ngươi lập tức đi thông báo Hạ thống lĩnh!
- Được!
Tên quân sĩ kia yên ắng tiến vào trong thành, sau đó phóng vút như một cơn gió, lấy tốc độ nhanh nhất đi tìm Hạ thống lĩnh. Bên này bọn quân sĩ sau một hồi suy nghĩ cùng bẩm báo với Vương thống lĩnh trực hôm nay:
- Vương thống lĩnh, ngươi xem, chúng ta có nên can dự không?
- Can dự cái gì?
Vương thống lĩnh trừng mắt nói:
- Chỉ cần không náo ở trong thành, không công kích ở Bàn Vương Thành, mặc kệ bọn hắn đánh sống đánh chết đều được. Tiểu tử này tự mình muốn tìm chết, trách được ai, hừ hừ, nha đầu Thiên Hàn Cung tính khí kém như vậy, còn dám trêu chọc nàng, không phải tìm chết thì là gì?
Tên quân sĩ ấp áp muốn nói lại thôi, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn nhắc nhở nói:
- Vương thống lĩnh, tên võ giả đeo mặt nạ kia...
- Được rồi, đi đi!
Vương thống lĩnh bực bội khoát tay, tưởng là tên quân sĩ này quan hệ với Lục Ly, hắn đâu có điên mà đi đắc tội với Thiên Hàn Cung vì một tên quân sĩ bình thường, phải biết vị Dương tiểu thư này nổi tiếng với tính khí ngang ngược, rất khó xử lý.
Bên kia Lục Ly và bọn Dương Đồng đi tới bãi đất trống cách thành trì hơn mười dặm, Dương tiểu thư hừ lạnh nói:
- Tiểu tạp chủng, giờ bản tiểu thư cho ngươi thêm một lần cơ hội, quỳ xuống dập đầu chín cái với ta, ta cho ngươi thêm một mạng.
Người vây xem quanh bốn phía đã lên tới hơn nghìn người, Dương tiểu thư cảm thấy rất có mặt mũi, nếu Lục Ly quỳ xuống với nàng, không chừng nàng sẽ thật thả cho Lục Ly một con đường sống.
Lục Ly lạnh lùng không đáp, mặt đeo mặt nạ nhìn không ra thần sắc ba động, hắn liếc mắt nhìn bọn Dương tiểu thư Dương Đồng, nói:
- Ta cũng cho các ngươi một cơ hội, bây giờ quỳ xuống dập đầu chín lần với ta, ta cũng tha các ngươi một mạng.
Hoa!
Bốn phía lập tức ồ lên từng hồi tiếng xôn xao, khí tức Dương tiểu thư và Lục Ly vốn không chênh lệch nhau là mấy, rất nhiều quân sĩ quanh bốn phía đều có khí tức mạnh hơn Lục Ly, càng đừng nói còn có một tên Đại Năng Thần Giới tại trường. Không ngờ Lục Ly lại muốn bọn Dương tiểu thư dập đầu với mình, hắn điên rồi chắc?
- Ha ha ha!
Dương tiểu thư bật cười ha hả, ngọn song phong cao ngất nhảy lên nhảy xuống, khiến rất nhiều người nhìn mà tròn cả mắt. Không thể phủ nhận Dương tiểu thư này vóc dáng hay tướng mạo đều là thượng giai, đáng tiếc tính khí quá kém.
Dương tiểu thư cười to một lúc, sau đó sắc mặt chợt chuyển lạnh, vung tay nói:
- Trước bắt hắn lại, để ta xem lát nữa hắn còn mạnh miệng được nữa không?
Hưu hưu hưu!
Dương Đồng vung tay lên, bốn tên hộ vệ xông đến, trong tay bốn người đều cầm binh khí, đồng loạt phóng thích ra chân ý hoặc thần thuật. Chẳng qua bọn hắn đều có điều bảo lưu, bởi vì Dương tiểu thư chỉ nói bắt lại, chứ không nói muốn giết chết.
Xoẹt!
Lục Ly lấy ra Đồ Ma chiến đao, khóa chặt hai người trực tiếp quét ngang, thân thể hắn lại vẫn không di động, mặc cho công kích từ bốn người đánh lên thân.
Một đạo đao mang màu huyết hồng gào thét lao đi, thế giới trước mắt hai người chợt biến thành màu đỏ máu. Hai người bị lực lượng thiên địa trấn áp, chờ khi cả hai kịp phản ứng thì đã cảm giác thấy thân thể bị chém thành hai đoạn.
Ầm ầm ầm ầm!
Gần như đồng thời, Lục Ly bị bốn đạo công kích đánh trúng, cả người bay ngược ra sau, cũng may trên thân Lục Ly hiện ra Kinh Lôi Giá, nhẹ nhàng chống đỡ bốn đạo công kích, không bị bất cứ thương tổn nào.
Kinh Lôi Giáp mạnh hơn một chút so với Thần khí siêu phẩm bình thường, bên trong hấp thu đầy năng lượng lôi điện. Đừng nói chỉ là bốn tên Thần Linh bình thường, dù có là bốn tên Đại Năng Thần Giới đều không oanh phá được.
- Thần khí siêu phẩm?!
Dương Đồng tức tốc kịp có phản ứng, sắc mặt chợt trở nên ngưng trọng, công kích vừa rồi của Lục Ly nhìn như uy thế không lớn, lại nhẹ nhàng giết chết hai tên thủ hạ của hắn, cộng thêm thần sắc Lục Ly một mực rất bình thản, khiến Dương Đồng bất giác có dự cảm chẳng lành.
Với tình hình lúc này, hắm có thể làm gì? Chết mất hai người mà hắn không ra tay, đi về làm sao ăn nói với mặt trên.
- Bảo vệ tốt tiểu thư!
Hắn lệnh cho đám hộ vệ còn lại, sau đó tung người như nộ long bay vụt lên, trong tay hiện ra một chiếc gai sắt, cả người hóa trong suốt, biến thành một đạo lưu quang đâm tới Lục Ly.
- Ha ha!