Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly trầm giọng quát lớn, sau đó vung tay lên nói:
- Triệu Hỉ, bố trí yến tiệc, ta muốn cùng uống ba ngàn chén với chư vị huynh đệ!
- Ha ha ha!
Đám Triệu Hỉ đứng dậy bật cười ha hả, Triệu Hỉ vung tay nói:
- Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Nhanh đi an bài, điện chủ khó được mới có tâm tình uống rượu với các ngươi, các ngươi còn không mau tranh thủ cơ hội.
Mấy ngàn quân sĩ lập tức giải tán, các thống lĩnh bắt đầu chạy đi bố trí. Rất nhanh lần lượt từng chiếc bàn lớn được đặt trên quảng trường, các loại món ngon mỹ vị chất đầy trên đó, chỉ sau một canh giờ liền làm xong hết thảy.
Tâm tình Lục Ly rất tốt, trước là tán gẫu một lúc với Trì Hi Nhi, sau đó đi ra ăn uống thả cửa với chúng nhân. Nói là uống ba ngàn chén, kết quả không biết uống bao nhiêu, chỉ biết hắn trực tiếp say ngã trên bàn.
Hơn ba ngàn người, mỗi người mời rượu một lần đã là hơn ba ngàn chén, mặc dù đến sau Lục Ly chỉ chạm cốc dính môi, nhưng cũng không biết đã uống bao nhiêu.
Song Lục Ly lại không dùng thần lực bức ra hơi rượu, trực tiếp say ngã trên bàn, khiến toàn bộ bang chúng đều cảm khái không thôi. Điện chủ đối đãi người nhà thật tốt.
Ngủ một giấc say sưa, Lục Ly tỉnh lại, phát hiện Trì Hi Nhi ngủ ở ngay bên người, như một con mèo nhỏ cuốn lấy mình, khóe miệng còn lộ ra nụ cười tươi rói, nét mặt an tường.
Lục Ly mỉm cười nhìn nàng, trong lòng dâng lên một mảnh nhu tình, bộ dạng tiểu nha đầu này luôn có thể xúc động chỗ mềm mại nhất trong trái tim nam nhân. Lục Ly thật tâm xem nàng như muội muội ruột thịt, nếu ai muốn tổn thương Trì Hi Nhi, vậy thì nhất định phải bước qua xác hắn.
Nhẹ nhàng buông tay Trì Hi Nhi ra, đoạn thời gian qua chắc nha đầu này không mấy khi được ngủ ngon, động tĩnh thế mà vẫn không tỉnh lại.
Lục Ly đi ra bên ngoài, gọi đám người Triệu Hỉ tới, sau đó ném đống không gian giới chỉ cho bọn hắn, nói:
- Chỗ này có rất nhiều thần tài, linh đan, thần thuật, tài nguyên, Thần binh chiến giáp... vân vân, các ngươi lợi dụng cho tốt. Yêu cầu của ta không cao, trong mấy năm có thể khiến chiến lực toàn bộ võ giả trong điện đề thăng một hai cấp, chúng ta tranh thủ trong vòng năm năm trở thành thế lực siêu phẩm!
Thần niệm bọn Triệu Hỉ quét đi vào, thân hình ai nấy đều run lên, lần này Lục Ly ra tay quá phóng khoáng. Thần tài trong đây thực sự rất rất nhiều, dù có tùy ý tiêu xài phỏng chừng mấy chục năm đều chưa hết được...
Quan trọng hơn chính là, không ngờ Lục Ly lại cứ vậy ném số bảo vật thần tài giá trị cả chục ức cho bọn hắn, đây là tín nhiệm lớn đến cỡ nào? Lòng dạ lớn đến cỡ nào?
Bốn người Triệu Hỉ Trần Nhạc liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống nói:
- Nguyện trung thành đến chết với điện chủ!
Ông!
Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, thần bia hiện ra, hắn nhìn một lúc rồi nói:
- Ở đây còn có một tấm thần bia, ta trước giữ một đoạn thời gian, quay đầu sẽ đặt ở trong điện, tất cả mọi người đều có thể tới lĩnh hội quan sát.
- Thần bia?
Nét mặt đám người Triệu Hỉ lần nữa hiện lên vẻ kinh hỉ, đối với Lục Ly càng là bội phục rạp đầu xuống đất, thủ lĩnh thế lực khác có vật gì tốt đều khư khư giữ lại cho mình, Lục Ly lại lấy ra cho mọi người cùng hưởng, đây là trí tuệ và khí phách cỡ nào?
Triệu Hỉ thoáng truyền phong thanh về chuyện Lục Ly mang về một đống thần tài đi ra, đồng thời phân phát một chút thần binh thần giáp thần tài. Trọn cả Đồ Thần Điện lập tức oanh động. Nhất là đám võ giả mới gia nhập sau này, tận mắt chứng kiến thái độ Lục Ly đối đãi với người mình, lão đại thực như thế thực sự đốt đuốc tìm khắp thế giới cũng không gặp được...
Triệu Hỉ phóng ra tiếng gió, nói chỉ cần cố gắng tu luyện, chỉ cần thực lực cấp tốc đề cao, liền có thể được đến đãi ngộ cung ứng thần tài vô hạn.
Lời này thiêu đốt lên nhiệt tình tu luyện trong lòng tất cả bang chúng, tu luyện này không phải chỉ là tu luyện vì Đồ Thần Điện, mà còn vì đề thăng thực lực bản thân. Lục Ly giúp bọn hắn miễn phí đề thăng chiến lực, lại không đưa ra quá nhiều yêu cầu, chỉ muốn bọn họ thần phục, muốn bọn hắn thật tâm quy thuận.
Người đều có cảm tình, mặc dù rất nhiều Thần Linh đã sống qua năm tháng dài lâu, cảm tình đã phai nhạt đi nhiều. Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, Lục Ly là thủ lĩnh tốt nhất mà bọn hắn từng gặp được.
Lục Ly bế quan, không thời gian đi quản Trì Hi Nhi, chẳng qua vẫn bố trí cho Trì Hi Nhi một nhiệm vụ, đó là chơi đùa cùng Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch đã tỉnh lại, thân thể khỏe hẳn, hơn nữa khí tức có vẻ còn mạnh lên không ít, nuốt trên trăm viên Vân Thủy Tinh, nhục thân nó cũng được đề thăng.
Tiểu Bạch vốn muốn thân cận với Lục Ly, nhưng nghe Lục Ly dặn dò xong, nó liền không quấy nữa. Đối với Trì Hi Nhi nó cũng không chống đối, tiểu nha đầu này thiện lương ôn nhu, bất kỳ người nào đều sẽ thích, rất nhanh Tiểu Bạch đã quen thuộc với nàng.
Trì Hi Nhi dẫn theo Tiểu Bạch chạy khắp núi đồi trong Côn Luân Sơn, Tiểu Bạch ngủ say lâu vậy rồi, vừa đi ra liền lập tức như ngựa hoang mất cương, căn bản không khống chế nổi.
Lục Ly bế quan không phải để lĩnh hội Không Gian Giảo, mà là vì lĩnh hội tấm thần bia kia. Hắn muốn thử cảm ngộ chân ý ẩn chứa trong thần bia một phen, nếu cả sáu chân ý ẩn chứa trong này đều tương đối cường đại, vậy dại gì mà không tham ngộ toàn bộ.
Đặt thần bia ở chính giữa thành bảo, Lục Ly ngồi xếp bằng đối diện với thần bia, xem xét tỉ mỉ từng câu từng chữ, tinh thần tập trung cao độ, như chìm vào trong những chữ lớn kia.
Rất nhanh trong lòng hắn liền tìm được linh cảm, hắn không tiếp tục quan sát nữa mà men theo linh cảm kia đi lĩnh hội.
Mấy canh giờ sau, Lục Ly lắc đầu đình chỉ lĩnh hội. Hắn đại khái đã hiểu được chân ý này là theo phương hướng nào, hắn cảm thấy đây chỉ là một loại chân ý hệ Hỏa bình thường, cũng không phải đặc biệt cường đại, không khác mấy so với chân ý hệ Phong hắn lĩnh hội lúc trước.
Chân ý cảm ngộ nhiều rồi, giữa chân ý với nhau có thể dung hợp thành chân ý càng cường đại, nhưng muốn dung hợp được lại rất phức tạp.