Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu có siêu cường giả dám cường hành xông vào, bên trong liền nổ tung, đến lúc đó Quỷ Vương Cốc sẽ không còn tồn tại, siêu cấp cường giả xông vào cũng bị nổ nát theo.
Bởi thế bảo vật thần tài Quỷ Vương tích lũy nhiều năm vẫn cứ nằm lại trong Quỷ Vương Cốc, mỗi cách một đoạn thời gian nơi này lại sẽ phun ra bảo vật. Các đại thế lực đều thời thời khắc khắc phái người lưu thủ chỗ này, một khi có đồ tốt, lập tức đều bị các đại thế lực giành lấy, thỉnh thoảng có một ít đồ tốt bay ra khu vực bên ngoài thì mới rơi vào tay võ giả tiểu thế lực.
Đương nhiên!
Dù tiểu võ giả được đến chí bảo, nếu vận khí không tốt, nháy mắt liền sẽ bị người khác cướp đoạt, thậm chí còn bị giết chết. Vận khí tốt, mang theo bảo vật vọt đến trong Bàn Vương Thành, sau đó bán đi ra với giá cao.
Quỷ Vương Cốc còn có một ít cấm chế kì dị, nghe nói có cả một cấm chế linh hồn cường đại tự nhiên hình thành, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng nguy hiểm.
Bởi thế không phải cường giả thì căn bản không tiến vào được khu vực trung tâm, bình thường tiểu võ giả chỉ có thể đi dạo ở bên ngoài, xem thử trời cao có rụng xuống bánh trái gì không?
Dự tính của Triệu Hỉ là phái người đến ngoại vi đi dạo, vạn nhất vận khí tốt lấy được một ít bảo vật thì sao? Hiện tại bên kia đang rất hỗn loạn, người ở ngoại vi cơ bản là đều đến để nhặt bảo, sẽ không phát sinh chiến đấu. Trừ phi bên này lấy được bảo vật, có người muốn cướp đoạt.
Nghe xong Triệu Hỉ trình bày, Lục Ly không khỏi động tâm, Quỷ Vương Cốc rất lớn, địa hình phức tạp, hơn nữa bên trong còn có sương mù nồng nặc, thần niệm thăm dò bị hạn chế, là một nơi rất thích hợp để đục nước béo cò.
- Đi dạo thử xem?
Trong lòng Lục Ly có chút ngập ngừng bất định, nếu chỉ là bảo vật bình thường thì hắn không quá để tâm, nhưng trong Quỷ Vương Cốc có thần bia siêu phẩm, sức hấp dẫn liền tăng lên nhiều.
Hiện tại hắn cần gấp gáp đề thăng chiến lực, mà muốn nhanh chóng đề thăng chiến lực thì chỉ còn cách lĩnh hội chân ý cao cấp. Nếu không có thần bia, chỉ dựa vào bản thân đi lĩnh hội, phỏng chừng không có mấy trăm năm e là khó mà có được tiến bộ.
- Đi xem xem!
Lục Ly nghĩ trong tay mình có Lôi Thần Nộ, dù gặp phải cường giả đại thế lực cũng không phải là không có sức liều mạng. Hắn chỉ đi dạo bên ngoài mà thôi, sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp chắc không ai phát hiện ra được. Chỉ cần không bại lộ hành tung, vậy liền sẽ an toàn.
- Ta đi Quỷ Vương Cốc một chuyến!
Lục Ly đột ngột đứng bật dậy, Triệu Hỉ cả kinh, vội vàng khoát tay nói:
- Điện chủ không thể đi, ta phái người đi là được rồi, dù sao chúng ta cũng không thể tiến vào khu vực trung tâm, chỉ ở ngoại vi thì cần gì phải làm phiền đến điện chủ.
Triệu Hỉ không khỏi có chút hối hận, sớm biết thế hắn đã không nói cho Lục Ly chuyện Quỷ Vương Cốc. Lục Ly chính là chủ tâm cốt của Đồ Thần Điện, Quỷ Vương Cốc nguy hiểm như vậy, nếu lỡ Lục Ly xảy ra chuyện, Đồ Thần Điện liền sẽ sụp đổ ngay lập tức.
- Các ngươi đi thì đến cọng lông cũng không lấy được!
Lục Ly khoát tay, kiên quyết nói:
- Ta có chiến giáp ẩn thân, không phải Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì không cách nào phát hiện, ta chỉ đi dạo bên ngoài, sẽ không mạo muội tiến vào khu vực trung tâm. Đừng nói nhiều, cho ta địa đồ Quỷ Vương Cốc, việc này ngươi đừng có nói với Hi Nhi, cứ bảo ta đang bế quan, tránh miễn nàng lo lắng, ta len lén đi, nếu không có thứ gì tốt, rất nhanh ta sẽ trở về.
- Được rồi!
Triệu Hỉ bất đắc dĩ thở dài, con người Lục Ly trước nay luôn rất bá đạo, chuyện hắn đã quyết không ai có thể ngỗ nghịch, năm đó lúc hắn đáp ứng làm điện chủ từng ước pháp tam chương. Nếu chọc giận Lục Ly, hắn phủi đít bỏ đi, Triệu Hỉ biết tìm đâu nói lý?
- Mang Tiểu Bạch về đây, ngươi mượn cớ để Hi Nhi đi bế quan, cứ nói đừng chỉ mãi chơi đùa. Chờ lúc Hi Nhi bế quan, ta liền len lén rời đi.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói thêm, Tiểu Bạch có một ít năng lực kỳ dị, rất nhiều cấm chế không có hiệu quả đối với nó, bởi thế Lục Ly muốn mang Tiểu Bạch đi cùng, vạn nhất có chỗ hữu dụng thì sao? Năm đó ở trong rất nhiều tuyệt địa, Tiểu Bạch cũng từng giúp hắn lấy được rất nhiều bảo vật.
Triệu Hỉ đi ra, nửa canh giờ sau liền mang Tiểu Bạch đi về, Tiểu Bạch nhào vào trong ngực Lục Ly, tốc độ có vẻ mạnh hơn trước kia cả chục lần.
- Không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu nói:
- Ngươi nuốt thêm một ít Vân Thủy Tinh liền có thể đột phá cấp Thần, trở thành Thần thú!
Hí hí!
Tiểu Bạch hưng phấn kêu to, bò lên trên vai Lục Ly, Lục Ly quay sang nhìn Triệu Hỉ một cái, kẻ sau gật đầu nói:
- Hi Nhi đã đi bế quan.
- Tốt, ta đi, đừng kinh động bất cứ kẻ nào, người trong điện có hỏi cứ nói ta đang bế quan. Chú ý trông chừng Hi Nhi, rất nhanh ta sẽ trở về.
Lục Ly thu Tiểu Bạch vào trong Thiên Tà Châu, sau đó sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp tiềm hành mà đi. Đến bên cạnh Vạn Long Tỏa Khung đại trận, hắn đánh ra một đạo thần lực, đại trận khẽ lóe lên quang mang rồi ảm đạm, Lục Ly đi ra đại trận, lại lần nữa đánh một đạo thần lực, mở ra đại trận.
Đại trận chỉ lấp lánh hai lần, tuy cũng có một vài người bị kinh động, chẳng qua có Triệu Hỉ kịp thời che giấu, trong điện liền không ai thắc mắc nữa cả.
Lục Ly như u hồ bay vút ra ngoài, đi được mấy ngàn dặm liền lấy ra địa đồ quan sát. Xác định phương hướng Quỷ Vương Cốc, hắn thả ra Tiểu Bạch, dặn dò nói:
- Tiểu Bạch, đi sát theo ta, không được chạy loạn!
Hí hí!
Lục Ly khó được mới có lúc mang Tiểu Bạch ra ngoài, Tiểu Bạch tự nhiên rất hưng phấn, sau khi Lục Ly ẩn thân nó vẫn có thể ẩn ẩn cảm giác được khí tức Lục Ly, một đường vui sướng theo sát ngay sau.
Đối với Lục Ly mà nói, lộ trình mấy ngàn vạn dặm không tính quá xa, thậm chí hắn còn không cưỡi Hư Không Thú, chỉ dựa vào cước bộ đi đường. Tiêu tốn chừng một ngày liền đến nơi, hơn nữa còn là cố ý áp chế tốc độ, tránh miễn bị người phát hiện.
- Tiểu Bạch, ngươi đi vào trước!