Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đến phụ cận Quỷ Vương Cốc, Lục Ly không dám để Tiểu Bạch chạy loạn, bên này có rất nhiều người, Tiểu Bạch rất dễ trêu chọc thị phi.
Thu hồi Tiểu Bạch, sau đó Lục Ly lướt đi như một cơn gió, không ngừng tiếp sát về phía Quỷ Vương Cốc. Một canh giờ sau hắn đã tới bên ngoài một tòa sơn cốc cực lớn, từ xa xa Lục Ly liền biết đây là Quỷ Vương Cốc.
Bởi vì từ trong sơn cốc này không ngừng bốc lên nồng vụ, mấy ngọn núi bọc quanh ba mặt đâm thẳng tầng mây, không thấy đỉnh đâu. Sơn cốc lớn vô cùng, lối vào sơn cốc rộng đến mấy trăm dặm, đủ thấy sơn cốc này lớn đến cỡ nào.
Ở bên ngoài sơn cốc, Lục Ly thấy được một ít trinh sát tiềm phục trong bóng tối, tuỳ tiện thăm dò thoáng qua liền có thể phát hiện mấy trăm người. Mấy trăm người này về cơ bản cứ hai ba người làm thành một tổ, xem ra đang có trên trăm thế lực bố trí tai mắt ở đây.
- Vào cốc!
Lục Ly đứng ở bên ngoài quan sát một lúc, sau đó liền vô thanh vô tức lẻn vào trong cốc, tiến vào sơn cốc Lục Ly phát hiện thân thể mình bị nồng vụ bao phủ. Hắn thò ra thần niệm nhưng chỉ thăm dò được trong cự ly trăm trượng, rõ ràng nồng vụ này có quỷ dị.
Lục Ly không dám tiến thẳng vào trong, hắn quan sát một lúc, sau đó tuỳ ý hướng sang bên trái, men theo vách đá tiềm hành đi vào. Đi được chừng một nén hương, hắn phát hiện trước mặt xuất hiện một rừng cây, hơn nữa còn phát hiện người ở trong đó.
- Ồ?
Lục Ly không tới gần mà từ xa xa nhìn lướt qua, trong đám người kia hắn phát hiện một người quen cũ, Thiên Hàn Cung Dương Lệ Nhi.
Thực ra Dương Lệ Nhi xuất hiện ở đây cũng là điều rất bình thường, nàng vốn tới Bàn Vương Thành để chơi, định câu dẫn mấy tên công tử trực hệ Bàn gia. Lại bị Lục Ly náo thành như vậy, nàng tự nhiên không mặt mũi nào tiếp tục ở lại Bàn Vương Thành, trong khi phụ thân nàng lúc này chính đang ở Quỷ Vương Cốc, bởi thế nàng tự nhiên cũng tới đây.
Chẳng qua lúc này phụ thân nàng đang ở khu vực trung tâm Quỷ Vương Cốc, với chút thực lực hiện tại của Dương Lệ Nhi thì còn chưa vào được, chỉ có thể dạo quanh bên ngoài. Đi cùng với nàng có hơn ba mươi người khác, những người này có một số là Phá Thiên Cung, một số là người hai đại thế lực khác.
Lúc này có hai tên công tử chính đang vây quanh Dương Lệ Nhi, ân cần lấy lòng nàng, chẳng qua không biết Dương Lệ Nhi tâm tình không tốt, hay là ngại mắt hai tên công tử này, mà chỉ nhỏ giọng nói chuyện câu được câu không.
Lục Ly nhìn mấy lần liền không để ý tới nữa, đây chỉ là một nha đầu bị chiều hư thôi, hắn cũng giết mấy người Phá Thiên Cung, thù này tính là đã được giải. Bởi thế Lục Ly không có ý truy cứu, bằng không ngày đó ở ngoài Bàn Vương Thành đã trực tiếp giết chết nàng.
- Đi!
Hơn ba mươi người nhưng chỉ có bốn năm tên Đại Năng Thần Giới, Lục Ly không quá để ý, yên ắng vòng qua, âm thầm tiến về nơi xa.
Lại đi mấy dặm, Lục Ly phát hiện một rừng cây nhỏ khác, bên trong cũng có mấy chục người, từ đằng xa liền có thể nghe được tiếng đám người này nhỏ giọng nghị luận.
- Đi nghe xem thử!
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi len lén đi tới, tiềm phục ở phụ cận nghe lén, hắn muốn thăm dò một ít tin tức.
- Sao lần này lâu vậy rồi mà không thấy bảo vật phun ra?
- Đừng vội, Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn còn chưa tới, thường thường sau một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn mới sẽ có bảo vật phun trào.
- Ai nha, lần trước ta nhìn thấy một thần kiếm siêu phẩm phun ra, nửa đường lại bị một bàn tay khổng lồ trực tiếp bắt đi, tức chết ta!
- Tức cái gì? Có gan thì ngươi tới khu vực trung tâm ấy, bên đó đoạt bảo vật rất dễ, chỉ là ngươi có mạng cầm bảo vật, nhưng e rằng không có mạng để dùng...
- Ai ai, Tịch Diệt Hồn Ba quá khủng bố, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, với chút chiến lực của chúng ta tốt nhất chỉ nên ở ngoài này ôm cây đợi thỏ.
- Không chỉ mỗi Tịch Diệt Hồn Ba, ở khu vực trung tâm tiềm phục nhiều cường giả như vậy, ngươi dám đi giành ăn trước miệng hổ, những cường giả kia chỉ bằng một chiêu liền có thể miểu sát ngươi..
- Ai, lần này tới lâu vậy rồi, chúng ta nhiều người thế này mà chỉ được đến một kiện thần khí siêu phẩm, đáng tiếc đáng tiếc. Nếu có thể đi vào khu vực trung tâm thì tốt biết mấy, bảo vật tốt đều bị đám người phía trước chặn lại hết cả!
- ...
Lục Ly yên ắng lắng nghe gần nửa canh giờ, đã dần có chút hiểu rõ đối với tình hình Quỷ Vương Cốc. Trong sơn cốc này có một loại công kích linh hồn tự nhiên tên là Tịch Diệt Hồn Ba, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, linh hồn nhóm người này không đủ cường đại, chỉ có thể đợi ở khu vực ngoại vi ngoài cùng.
Mỗi cách một đoạn thời gian bảo vật sẽ phun trào một lần, chẳng qua đại đa số bảo vật đều bị người khu vực trung tâm chặn đường bắt lại. Thỉnh thoảng mới có cá lọt lưới bay vụt ra ngoài, bị người xung quanh ngoại vi cướp đoạt chia chác.
Trầm ngâm thoáng chốc, Lục Ly lặng lẽ rút lui, tiếp tục lần theo vách đá sơn cốc hướng vào bên trong, mới đi được nửa nén hương, không gian đột nhiên nổi lên gió mạnh, nồng vụ cũng theo đó khẽ chấn động, Lục Ly vội vàng dừng bước ngồi xổm vào trong bụi cỏ.
Ông!
Hệt như có một cơn gió thổi qua, Lục Ly cảm giác được không gian thoáng khẽ ba động, chẳng qua hắn phát hiện được trong linh hồn nhiều thêm một ít năng lượng kỳ dị, những năng lượng kia bắt đầu tấn công linh hồn hắn.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười nhạt, sở dĩ hắn muốn đến nơi này, một nguyên nhân rất quan trọng chính là hắn không e sợ công kích linh hồn. Trong linh hồn hắn có Long hồn thủ hộ, hoàn toàn không cần để ý tới công kích linh hồn bình thường.
Quả nhiên!
Những năng lượng kia tiến vào trong linh hồn hình đao của Lục Ly, con Ngân Long kia lập tức hiện ra ở phía ngoài, tiếp đó trực tiếp nuốt chửng những năng lượng kia, Lục Ly không hề cảm nhận được chút khác thường nào.
- Đây là Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn ư?
Lục Ly chớp chớp mắt, dõi nhìn vào sâu trong sơn cốc, xem xem có bảo vật nào bắn ra không.