Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2008 - Chương 1996: Trả Giá Càng Nhiều

Bất Diệt Long Đế Chương 1996: Trả giá càng nhiều

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhưng hắn đợi suốt một nén hương, mãi vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh gì, xem ra đạo Tịch Diệt Hồn Ba vừa rồi chỉ là cỡ nhỏ, chưa phải dấu hiệu bảo vật sắp phun trào.

Lục Ly rất kiên nhẫn, tiếp tục du tẩu, đi chừng một nén hương lại lần nữa phát hiện một nhóm người, xem ra người ở Quỷ Vương Cốc quả thực rất nhiều, mới tùy tiện đi một đoạn đã gặp được không ít.

Đám người này cũng đang nhỏ giọng thảo luận, Lục Ly âm thầm tới bên cạnh nghe lén một lúc, lại thu được chút ít tin tức.

Lần này tin tức thu được chủ yếu là về cường giả ở khu vực trung tâm, nghe nói đợt này tới tận ba thế lực thánh phẩm, chẳng qua đến giờ vẫn chưa thấy xuất hiện Thần Giới Chí Tôn. Thần Giới Chí Tôn mà tới đây đoạt bảo thì mất mặt quá, cùng lắm chỉ phái tới mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thôi.

Hơn phân nửa cường giả thế lực siêu phẩm tại tây nam bộ đều có mặt, ở khu vực trung tâm số lượng Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chí ít phải trên năm mươi người, Đại Năng Thần Giới tương đối cường đại cũng lên đến gần trăm tên.

Hơn năm mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hơn năm mươi đại nhân vật chỉ cần dậm chân một cái cũng đủ khiến tứ phương chấn động lại đều tụ tập về đây, tự nhiên là vì trọng bảo trong Quỷ Vương Cốc.

Người Bàn Vương Phủ không tới, các đời gia tộc Bàn Vương đều chưa từng tới bên này. Nghe nói năm đó trước lúc chết Quỷ Vương từng hạ một loại nguyền rủa cực độc, nếu người gia tộc Bàn Vương dám xâm nhập nơi này, tất sẽ bị Thiên Phạt.

Chẳng qua cũng chính bởi vì người Bàn Vương Phủ không tham dự nên nơi đây mới náo nhiệt như vậy, bằng không làm gì có chỗ cho các gia tộc và thế lực còn lại nhúng tay. Chỉ cần người Bàn Vương Phủ đóng lại sơn cốc, tất cả bảo vật đều là của Bàn Vương phủ, ai còn dám đến cướp đoạt?

Ông!

Trong lúc trầm ngâm, một đạo không gian ba động khuếch tán tới, không gian ba động lần này mạnh hơn lần trước không ít, Lục Ly cảm ứng được một cỗ năng lượng cường đại tiến vào linh hồn.

- Bảo vật phun trào!

Toàn bộ võ giả tiềm phục trong rừng rậm tóe bắn ra, hai mắt mở to liếc nhìn bốn phía, Lục Ly ngồi xổm trong một bụi cỏ, xác định Tịch Diệt Hồn Ba không ảnh hưởng gì được tới mình, liền cũng mở to hai mắt liếc nhìn bốn phía.

Thần niệm chỉ có thể thăm dò trong phạm vi trăm trượng, tầm nhìn cũng chỉ ẩn ẩn thấy được không phạm vi hơn trăm trượng, bởi vậy tất cả mọi người đều dùng mắt đi quan sát.

Hưu!

Mấy tiếng xé gió bén nhọn vang lên, đám người xung quanh chợt hưng phấn không thôi, nhưng mà, tiếng kêu rất nhanh im bặt mà dừng, trong sương mù nồng đậm, Lục Ly mơ hồ thấy được từng bàn tay khổng lồ gào thét lao đến, chặn lại những bảo vật kia.

Hưu!

Cuối cùng chỉ có một kiện bảo vật bắn ra, Lục Ly quét mắt nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức trầm xuống, bảo vật duy nhất bay ra này lại chỉ là một thanh trường thương, là thần khí trung phẩm.

Rất rõ ràng!

Toàn bộ bảo vật đều bị người ở mặt trước chặn đường bắt lại, thanh trường thương này bởi vì cấp bậc quá thấp, người bên trong lười chặn nên mới phóng ra được, bằng không ngay cả trường thương cũng không đến lượt người ở ngoài này.

- Đệt...

- Lại bị cướp!

- Xúi quẩy!

- Còn đoạt bảo cái con khỉ, về thôi, ở chỗ này đồ tốt căn bản không đến lượt chúng ta.

- Ai, chờ tiếp xem sao, vạn nhất vận khí nghịch thiên...

Nơi xa, thần sắc đám người kia đầy vẻ không cam, còn có người thấp giọng chửi đổng, một thanh trường thương thần khí trung phẩm thì đáng mấy thần nguyên? Thứ này đến cả bọn hắn đều không cần.

- Xem ra muốn được đồ tốt thì phải tiến vào khu vực trung tâm.

Ánh mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, trong lòng ngấm ngầm suy tính, sau đó dứt khoát tiềm hành về phía khu vực trung tâm.

Thế giới này rất công bằng, muốn có được càng nhiều, ngươi liền phải trả giá càng nhiều, muốn có trọng bảo mà không mạo hiểm thì làm sao được?

Mặc dù quyết định đi tới khu vực trung tâm, Lục Ly lại không dám quá bất cẩn. Thần niệm không thăm dò được xa, hắn bèn dựng lỗ tai lên đi nghe ngóng động tĩnh bốn phương tám hướng, cẩn trọng tiến tới từng bước một.

Đi ngàn mét, Lục Ly nhìn thấy bên kia có một rừng cây nhỏ, hắn quả quyết vòng tránh đi. Trong rừng cây rất dễ giấu người, nếu bên trong có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hắn sẽ lập tức bị phát hiện.

Thấy rừng chớ vào, tương tự, chỉ cần là nơi có thể giấu người Lục Ly đều tránh ra thật xa, phải biết khu vực trung tâm có tận năm mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Nếu hắn xông loạn, một khi bị người đánh lén, rất có thể Lôi Thần Nộ đều chưa kịp lấy ra thì đã bị giết chết.

Hắn tiềm hành từng chút từng chút một về phía trước, tiêu tốn nguyên một canh giờ hắn mới đi được chừng bảy tám dặm đường. Hắn tính toán lại phạm vi sơn cốc một phen, rất rõ ràng còn chưa tới được khu vực trung tâm, song hắn vẫn không dám xông loạn.

Bởi vì địa hình trước mặt dần trở nên rất kì dị, khắp nơi toàn là rừng rậm, ai biết bên trong tiềm phục bao nhiêu võ giả? Liệu có Siêu Cấp Đại Năng hay không, đi tiếp khả năng sẽ đối mặt với nguy hiểm thế nào?

- Chờ ở đây vậy.

Lục Ly tìm đến một bụi cỏ, chui vào trong, nằm sấp trên mặt đất im ắng chờ đợi. Không lâu sau, không gian lại nổi gió, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn khuếch tán tới. Hắn cảm ứng một phen, ngấm ngầm gật đầu, quả nhiên càng đi sâu vào trong, Tịch Diệt Hồn Ba càng mạnh, đợt Tịch Diệt Hồn Ba vừa rồi mang đến cho hắn cảm giác tương tự như đợt Tịch Diệt Hồn Ba mạnh nhất lúc ở ngoại vi.

Cũng may hắn có Long hồn thủ hộ, năng lượng xuất hiện theo Tịch Diệt Hồn Ba bị Long hồn kia dễ dàng thôn phệ, không cách nào tạo ra được ảnh hưởng gì với hắn.

Tiếp tục chờ đợi, xung quanh không người đi tới, tiếp sau đó, cách mỗi một hai canh giờ lại có một đợt Tịch Diệt Hồn Ba khuếch tán ra.

Lục Ly âm thầm nhớ kỹ quy luật, một ngày sau, hắn cảm giác được không gian ba động cực mạnh, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cường đại khuếch tán đến, cường độ lớn hơn trước đó tận mấy lần.

- Lại phun trào bảo vật!

Hai mắt Lục Ly bỗng chợt mở to, trong tay hiện ra chiếc roi dài màu bạc, tùy thời chuẩn bị cướp đoạt bảo vật.

Bình Luận (0)
Comment