Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2009 - Chương 1997: Nằm Mơ Đi

Bất Diệt Long Đế Chương 1997: Nằm mơ đi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hưu hưu hưu!

Trước mặt vang lên từng hồi tiếng xé gió, Lục Ly tập trung lắng nghe, lập tức đại hỉ, bởi vì chí ít có mười đạo tiếng xé gió truyền đến, đồng nghĩa với có hơn mười kiện bảo vật đang phun trào về phía này.

Hưu

Xuy xuy

Hô hô!

Lúc Lục Ly đang chuẩn bị động thủ, trong rừng cây cách nửa dặm trước mặt đột nhiên bay ra mấy bàn tay khổng lồ, ngoài ra còn có rất nhiều roi dài, dây thừng, thậm chí có mười mấy người trực tiếp bay ra, tất cả đều đang nhắm tới hơn mười món bảo vật kia.

Lục Ly còn chưa biết những bảo vật kia là gì, hơn mười đạo tiếng xé gió đã im bặt mà dừng, hắn ngước mắt nhìn lên, đã không nghe được tiếng bảo vật phá không bay tới nữa.

- **!

Lục Ly chửi đổng một tiếng, vừa rồi hắn còn tưởng có thể cướp được mấy món bảo vật, lại không ngờ đến cả cơ hội tranh cướp đều không có

- Làm sao bây giờ?

Lục Ly không khỏi chán nản, theo như ba động cảm ứng được vừa nãy, trong rừng cây trước mặt chí ít có hơn hai mươi người. Nếu hắn tiếp tục ở chỗ này, đừng nói uống canh, đến cả cọng lông cũng chẳng có.

Chỉ là nếu vượt qua rừng cây, đi đến mặt trước, liệu có không bị hơn hai mươi người kia công kích? Vừa rồi Lục Ly mơ hồ cảm ứng được, trong hơn hai mươi người đó rất có thể có tồn tại Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới.

- Vượt qua đi!

Lục Ly càng nghĩ, càng quyết định phải mạo hiểm một lần, phía trước có hơn hai mươi người chắn lại, dù hắn có ở lại chỗ này cả năm đều không vớt được gì, nếu không muốn cứ vậy rút đi thì chỉ còn nước mạo hiểm.

Hắn thận trọng lách sang bên cạnh, bởi vì biết xung quanh có thể sẽ có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hắn càng thêm cẩn thận, gần như là đi mấy trăm mét liền cảm ứng một lần, sau đó mới tiếp tục tiến lên.

- Ồ?

Tiêu tốn gần nửa canh giờ, thật không dễ dàng mới vòng qua được rừng cây, Lục Ly đột nhiên phát hiện mình bị một đạo thần niệm khóa chặt.

Lục Ly không dám động, sắc mặt trở nên ngưng trọng dị thường, tay tùy thời chuẩn bị lấy ra Lôi Thần Nộ, nếu người kia muốn giết hắn, hắn chỉ còn cách liều mạng.

Cũng may đạo thần niệm kia vừa đảo qua liền thu về, Lục Ly khẽ thở phào một hơi, đứng lại đó một lúc lâu mới tiếp tục đi tới.

Đi chừng hai ba dặm đường, Lục Ly ngừng lại, nghĩ nghĩ sau đó vòng sang một hướng khác. Bên này đã có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới phát hiện hắn, nếu ở lại đây tranh đoạt bảo vật nhất định sẽ chọc giận cường giả kia. Dù cướp được bảo vật, rất có thể cũng sẽ bị cường giả kia đánh giết.

Lại đi bốn năm dặm, Lục Ly tìm đến một ngọn núi nhỏ, hắn giấu mình dưới núi, chuẩn bị ngồi chờ ở chỗ này. Tiếp tục đi sâu vào khu vực trung tâm, Lục Ly không có lá gan đó, phía trước rất có thể có mười mấy hai mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, dù có cướp được bảo vật cũng không mang đi nổi.

Yên ắng tính toán thời gian, sau chừng hơn bốn canh giờ, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cường đại xuất hiện, đôi mắt Lục Ly bỗng chợt sáng lên, bởi vì hắn ẩn ẩn nghe được ít nhất mấy chục đạo tiếng xé gió.

Tiếng xé gió càng nhiều, chứng tỏ hắn cách khu vực trung tâm càng gần, hắn tung người bay vọt lên, đứng ở trên đỉnh núi nhỏ, tròng mắt trợn to gắt gao nhìn chằm chằm trước mắt.

Hưu!

Một đạo lưu quang màu đen bay tới, Lục Ly đột nhiên ném mạnh roi dài trong tay, cấp tốc cuốn lấy một bảo vật dài hình trụ, kéo mạnh xuống.

Ông!

Lục Ly không hề liếc mắt liền thu lại bảo vật hình trụ kia, sau đó roi dài lần nữa vung lên không, lại cuốn lấy một bản cổ tịch, kéo xuống.

Đợi lúc hắn muốn đi kéo kiện bảo vật thứ ba thì đã muộn, hai đạo màu đen lưu quang phá không rời đi, biến mất trong sương mù trắng phía sau lưng.

Xác định không còn bảo vật nào nữa, Lục Ly lại chui xuống ẩn nấp dưới núi. Sau đó chăm chú cảm nhận tình hình bốn phía, xác định không người tới gần mới bắt đầu kiểm tra thành quả thu được.

- Mẹ nó... rác rưởi!

Liếc qua một lượt, Lục Ly không giấu được vẻ thất vọng, bởi vì bảo vật hình trụ kia chỉ là thần khí thượng phẩm, trong cổ tịch thì ghi lại ba loại thần thuật, vừa nhìn liền biết chỉ là thần thuật tương đối thấp cấp.

Cao hứng hụt một trận, Lục Ly thu lại chiến lợi phẩm, nhủ thầm vừa rồi quá gấp, hẳn là trước nên phân rõ ràng là bảo vật gì, xem có đáng để ra tay không. Tất cả bảo vật đều bắn ra với tốc độ cực nhanh, bằng tốc độ của hắn thì chỉ có thể lấy được tối đa hai đến ba kiện bảo vật.

- Bảo tàng Quỷ Vương mà sao hàng thấp cấp nhiều thế không biết...

Lục Ly thì thầm, một tên đã từng là Thần Vương, bảo vật cất giữ chí ít cũng phải là thần binh thần thuật siêu phẩm mới đúng. Tỷ như hắn bây giờ, thần khí hạ phẩm có cho hắn cũng không thèm, cầm cũng vô dụng, còn chiếm dụng vị trí trong không gian giới chỉ.

Chẳng qua nghĩ đến mỗi lần phun trào đều ra nhiều bảo vật như vậy, nếu tất cả đều là chí bảo, hẳn đã sớm phun xong, phải biết, Quỷ Vương đã chết đi rất rất nhiều năm.

- Ta không cần gì cả, chỉ cầu một tấm thần bi siêu phẩm thôi!

Lục Ly âm thầm khấn nguyện, hắn cũng không tham lam, chỉ cần có thể được một tấm thần bia siêu phẩm, hắn liền sẽ lập tức thối lui, hiện tại thứ cần thiết nhất với hắn chính là thần bia.

- Thần bia siêu phẩm, tiểu tử ngươi mơ đẹp đấy ..

Đúng lúc này, một tiếng nói u lãnh vang lên, như tiếng quỷ dọa cho cả người Lục Ly khẽ run lên. Hắn đột nhiên quay đầu, chỉ thấy một lão giả khô gầy không biết đã vô thanh vô tức đứng cách sau lưng hắn trăm trượng từ lúc nào, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn lộ ra ý cười âm lãnh.

- Không hay, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới!

Lục Ly thất kinh, mặc dù lão giả này thu liễm khí tức, nhưng có thể vô thanh vô tức tới gần hắn, Đại Năng Thần Giới bình thường làm gì có được năng lực như thế.

Một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đột nhiên xuất hiện ở sau lưng, hơn nữa ngữ khí còn vô cùng bất thiện, nếu Lục Ly còn không thể phát giác nguy cơ, vậy chẳng phải hắn đã sống uổng mấy năm nay.

Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tiếp cận gần như vậy, đây là điều vô cùng nguy hiểm, nếu Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới này đột nhiên ra tay, hắn liền sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.

Bình Luận (0)
Comment