Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc kệ phía trước có cái gì, Lục Ly cũng chỉ có thể cắn răng đi về phía trước. Hắn phất tay mang theo Thần Thi lao nhanh xuống núi, rất nhanh đã lao xuống bình nguyên, hẻm núi tĩnh mịch kia xuất hiện ở trong tầm mắt Lục Ly.
- Mở đường!
Quy củ cũ, Thần Thi đi phía trước mở đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau. Vẫn giống như trước kia, Đồ Ma Đao và Lôi Thần Nộ đều ở trong tay, Thiên Tà Châu cũng được lấy ra ngoài, Kinh Lôi Giáp hiển hiện, võ trang đầy đủ thận trọng tiến lên.
- Có thi cốt!
Đến đầu hẻm núi, thần niệm Lục Ly quét vào bên trong, phát hiện bên trong có một cỗ thi thể. Vậy mà cỗ thi thể này lại không hoàn toàn hư thối, chiến giáp trên người vẫn rất hoàn hảo, hơn nữa là siêu phẩm thần khí. Bên cạnh còn có không gian giới chỉ và thần binh, thế mà thần binh trường thương kia cũng là siêu phẩm thần khí.
- Xem ra là đệ tử hào môn!
Lục Ly âm thầm gật đầu, đoán chừng chiến lực người này cũng không tệ, nếu không cũng sẽ không xông qua cửa thứ ba. Lục Ly không đi lấy chiến giáp và thần binh, mà sắc mặt lại trở nên vô cùng nghiêm trọng. Người này sinh ra trong hào môn, trên thân đều là bảo vật, liên tiếp xông qua hai cửa, vừa mới tiến vào cửa thứ ba đã lập tức chết đi, có thể nghĩ hẻm núi này kinh khủng đến cỡ nào?
- Thần Thi, đi xem một chút!
Sau khi dùng thần niệm quan sát một lát, Lục Ly không phát hiện ra cái gì, hắn chỉ có thể phất tay. Thần Thi chậm rãi đi về phía trước, Lục Ly đề phòng, tùy thời chuẩn bị công kích.
- Hả.
Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, Thần Thi đi tới gần cỗ thi thể kia, nhưng vẫn giống như hai cửa trước, trong hạp cốc không có bất kỳ dị biến gì, Thần Thi không đụng phải công kích nào.
- Tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, để Thần Thi mang đi qua.
Trong đầu Lục Ly xuất hiện một cái ý niệm, Thiên Tà Châu trong tay hắn sáng lên, thế nhưng đột nhiên một đạo lực lượng vô hình tràn ngập ra, thế mà Thiên Tà Châu mất đi hiệu lực, hắn không cách nào tiến vào.
- Xem ra Quỷ Vương đã tính hết mọi chuyện!
Lục Ly cười tự giễu, ngẫm lại nếu như dễ dàng xông qua như vậy, thì không phải phong cách của Quỷ Vương rồi. Một vị Thần Tượng đại tông sư, một vị chí cường giả, đồ vật hắn bố trí ra, há lại dễ dàng phá như vậy?
- Mang đồ vật về!
Lục Ly phất tay với Thần Thi, Thần Thi nhấc chiến giáp thần binh không gian giới chỉ lên chạy như bay đến. Lục Ly tiếp nhận bảo vật, thu chiến giáp thần binh vào, hai kiện bảo vật được nhẹ nhàng thu vào bên trong không gian giới chỉ, xem ra nơi này chỉ hạn chế không gian thần khí.
- Ông!
Chủ nhân đã chết, cái không gian giới chỉ kia là vật vô chủ, Lục Ly có thể nhẹ nhàng luyện hóa. Hắn dùng thần niệm dò xét qua, phát hiện bên trong có rất nhiều tài liệu, bảo vật cũng không ít, còn có một bộ siêu phẩm chiến giáp, thần binh và hai quyển thần thuật. Thần nguyên có khoảng chừng ngàn vạn, quả nhiên là con em hào môn.
- Đi!
Lục Ly phất tay, bảo vật có nhiều hơn thì hắn cũng phải đi ra ngoài, nếu không chết ở nơi này, về sau bảo vật của hắn cũng sẽ tiện nghi cho hậu nhân, hiện tại đi quản những cái bảo vật kia không có ý nghĩa.
Thần Thi tiếp tục dò đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau, thời điểm bước vào hẻm núi đột nhiên thân thể hắn ngừng lại. Bởi vì hắn cảm thấy khí tức nguy hiểm, cái hẻm núi này ẩn chứa vô tận nguy cơ.
- Phanh!
Hắn nhẹ nhàng bước về phía trước một bước, không gian phía trước hẻm núi lập tức nổi lên sóng gió, tiếp theo một cơn gió mát tràn qua trên người Lục Ly.
- Tịch Diệt Hồn Ba!
Lục Ly khẽ giật mình, sau đó có loại xúc động ngửa mặt lên trời cười to. Cửa thứ ba lại là Tịch Diệt Hồn Ba, đây là loại công kích hắn không e ngại nhất, dựa theo tốc độ thôn phệ năng lượng linh hồn xâm lấn của Long Hồn, coi như Tịch Diệt Hồn Ba mạnh hơn gấp trăm lần so với lúc ở Quỷ Vương Điện, thì Long Hồn cũng đều chịu nổi.
- Cường độ Tịch Diệt Hồn Ba nơi này cũng không tệ lắm, có lẽ càng đi vào bên trong càng khủng bố hơn.
Lục Ly hơi cảm ứng một cái, khẽ vuốt cằm. Nếu như là võ giả bình thường, không có bảo vật phòng hộ linh hồn cường đại, đúng là rất khó qua cửa này, công kích linh hồn kinh khủng nhất, không cẩn thận là sẽ hồn phi phách tán.
Tiếp tục bước về phía trước một bước, không gian chỗ sâu trong hẻm núi lại dao động lần nữa, là một đạo Tịch Diệt Hồn Ba. Lục Ly dừng một chút sau đó liên tục bước ra năm bước, quả nhiên đã dẫn phát năm đạo Tịch Diệt Hồn Ba.
- Chẳng lẽ võ giả kia trực tiếp phóng vào bên trong nên đã dẫn phát mấy chục đạo Tịch Diệt Hồn Ba, cho nên mới lập tức hồn phi phách tán.
Lục Ly nhìn thoáng qua thi thể cách đó không xa, nhấc chân bước từng bước một đi về phía trước, chờ năng lượng xâm lấn linh hồn bị Long Hồn thôn phệ, hắn mới có thể tiếp tục tiến lên.
Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, ngộ nhỡ nơi này không chỉ có Tịch Diệt Hồn Ba thì sao, Lục Ly tình nguyện thả chậm tốc độ, tốn nhiều hơn mấy ngày thời gian cũng không quan trọng, an toàn là trên hết.
Mười bước, một trăm bộ, một ngàn bước!
Trong hạp cốc này ngoại trừ Tịch Diệt Hồn Ba ra, thì chưa từng xuất hiện các loại công kích còn lại. Nhưng sau một ngàn bước, Lục Ly cảm giác được uy lực Tịch Diệt Hồn Ba tăng lên.
- Ông!
Đao hình linh hồn bên trong Long Hồn, trong đầu Lục Ly không ngừng lấp lánh, có chút hưng phấn giống như Tiểu Bạch nhìn thấy Vân Thủy Tinh.
Hẻm núi cũng không phải là thẳng, mà là quanh co khúc khuỷu, trên đỉnh đầu chỉ có thể nhìn thấy một đường nhỏ, lúc đầu nơi này rất tối, bây giờ càng lộ ra vẻ lờ mờ âm trầm.
Thần Thi một mực đi bên cạnh Lục Ly, tùy thời chuẩn bị ngăn cản ám tiễn từ bốn phía phóng tới thay Lục Ly, thế nhưng cùng nhau đi tới lại chưa từng xuất hiện công kích khác.
- Ồ, lại có thi thể.
Đi về phía trước hơn ba ngàn bước, Lục Ly thấy ở phía trước mấy ngàn mét có một cỗ thi thể, hơn nữa cỗ thi thể này cũng không có hư thối, ngược lại toàn thân giống như bị cào nát, nhìn cực kỳ khủng bố, trong cặp mắt như cá chết kia rõ ràng giữ lại vô tận sợ hãi.