Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thậm chí thế lực thượng phẩm khai chiến, đối với rất nhiều người mà nói cũng là việc nhỏ, trừ phi siêu phẩm thế lực chém giết, mới có thể gây nên toàn bộ U Yến Chi Địa chú ý.
Ba năm qua Đồ Thần Điện rất yên tĩnh, không có bất kỳ thế lực nào dám đến đánh chủ ý vào Đồ Thần Điện. Thời gian ba năm Đồ Thần Điện không ngừng phát triển ra gấp sáu bảy lần, bang chúng đạt đến hơn hai vạn người, xuất hiện hai vị Đại Năng Thần Giới, Triệu Hỉ và Vinh Chính.
Trước kia Triệu Hỉ đã sắp đột phá, về sau từ bên trong Thần Bia cảm ngộ ba loại chân ý, đồng thời thành công dung hợp, lúc này mới thành công đạt tới thực lực Đại Năng Thần Giới.
Vinh Chính là người bên ngoài, trước khi đến đã là Đại Năng Thần Giới, hắn là nghe danh mà đến, vốn là một tên du hiệp. Lúc mới đầu Triệu Hỉ không chịu tiếp nhận Vinh Chính, về sau Vinh Chính trực tiếp yêu cầu trở thành hồn nô của Triệu Hỉ, vì Đồ Thần Điện hiệu lực trăm năm, chứng minh sự chân thành của hắn, Triệu Hỉ và mấy vị trưởng lão thương nghị xuống mới tiếp nhận hắn.
Thời gian ba năm bang chúng tăng lên sáu bảy lần, còn có Vinh Chính gia nhập. Cũng không phải là đám người Triệu Hỉ có cách quản lý, mà là bởi vì bên trên Côn Luân Sơn cắm một cây cờ xí, một cây Bàn Vương Kỳ tượng trưng cho quyền lực và lực uy hiếp tuyệt đối.
Ngoài ra còn có một điểm, đó là phía dưới long mạch đào bới ra tinh thạch mới, còn là một loại tinh thạch rất khan hiếm, Hương Hoa Thạch. Khiến Đồ Thần Điện lập tức biến thành nhà giàu mới nổi, nếu như không có thần nguyên, cho dù có người tìm đến Đồ Thần Điện nương tựa thì Triệu Hỉ cũng không dám thu, những người này đều phải dùng thần nguyên nuôi.
Tuyệt đối an toàn, cộng thêm có thần nguyên, tuỳ ý học tập thần thuật, có vô số tài liệu. Địa phương tốt như vậy, có võ giả nào không thích? Lúc đầu Côn Luân Sơn rất lớn, thoáng cái có hơn hai vạn người đến ở dường như hơi có vẻ chật chội. Hơn một năm trước, Triệu Hỉ và mấy cái trưởng lão thương nghị, quyết định đánh hạ vài cái địa bàn xung quanh, mở rộng phạm vi thế lực.
Xung quanh có bốn cái thế lực hạ phẩm, dựa theo quy củ là không thể tiến đánh. Thế nhưng đám người Triệu Hỉ hiểu được biến báo, phái người âm thầm truyền lời, thủ lĩnh hai cái thế lực lập tức tới chủ động quy hàng. Còn có hai cái thế lực, nửa đêm bị hai đội võ giả không rõ lai lịch cướp sạch một phen, giết không ít người, ngày thứ ba các võ giả còn lại chủ động tới quy hàng.
Lấy được bốn khối địa bàn, mấy vạn võ giả liền dễ an trí, tài nguyên xung quanh cũng đều bị chiếm cứ, Đồ Thần Điện không ngừng phát triển, vui vẻ phồn vinh, rất nhiều võ giả vô cùng phấn chấn, tiếc nuối duy nhất chính là mãi không thể nhìn thấy vị điện chủ trong truyền thuyết kia.
Đồ Thần Điện còn có một chuyện đặc sắc, đó chính là tiểu công chúa Trì Hi Nhi của bọn họ. Cô bé này trưởng thành rất nhanh, rất có loại cảm giác con gái mười tám lột xác.
Bé con như phấn điêu ngọc trác năm đó, đã biến thành thiếu nữ ngây ngô tuyệt mỹ, trước ngực hơi có chút nở ra, cái mông cũng có chút nhếch lên, đã bắt đầu hiện ra vẻ xinh đẹp của nữ nhân. Gương mặt của nàng xinh đẹp hơn mấy phần, tựa như tinh linh trong rừng, có một loại khí chất kỳ ảo.
Nhất là mấy năm gần đây, nàng gần như không gặp người, luôn luôn một mình ngồi ở trên vách đá phía nam ngẩn người, càng làm cho nàng nhiều hơn một loại quyền uy nữ thần chỉ có thể nhìn từ xa không thể tới gần đùa giỡn.
- Ba năm, ca ca, tại sao ngươi vẫn chưa trở về, chẳng lẽ ngươi không cần Hi Nhi sao?
Lông mày Trì Hi Nhi nhíu lại, ngắm nhìn phương xa, cuồng phong làm váy dài màu xanh của nàng bay phất phới, làm loạn tóc nàng, cũng thổi loạn luôn trái tim nàng.
Lục Ly không ở đây, Trì Hi Nhi cảm giác bầu trời một mực tối đen, cảm giác một mình trôi nổi trong biển rộng, không có phương hướng và cảm giác an toàn, giống như là lục bình không rễ. Loại cảm giác này rất không thoải mái, thời gian trôi qua vô cùng đau khổ.
- Năm năm!
Trì Hi Nhi rất kiên định lẩm bẩm:
- Nhất định năm năm sau thực lực của ta sẽ tăng lên một bậc thang, rất có thể đạt tới Đại Năng Thần Giới, đến lúc đó nếu như ca còn không ra, ta sẽ vào Quỷ Vương Điện đi tìm ngươi!
Nếu để cho ngoại nhân nghe được câu này, khẳng định sẽ sợ hãi thán phục thiên phú của Trì Hi Nhi. Trên thực tế, đám người Triệu Hỉ vẫn cảm thán không thôi, ba năm này Trì Hi Nhi ngoại trừ ở trên vách núi ngẩn người ra, thời gian còn lại đều dùng tu luyện. Thiên phú của nàng vô cùng biến thái, trong vòng ba năm chiến lực không ngừng kéo lên, người khác là tăng lên từng bước một, nàng lại là đi lên từng bậc từng bậc một.
- Hưu!
Có một cái bóng đen từ nơi xa bay vụt đến, nhảy lên như viên hầu, quỳ một gối xuống trước người Trì Hi Nhi nói:
- Hi tiểu thư, thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ lại tới, sẽ lập tức tiến vào Côn Luân Sơn.
- Hừ hừ.
Trì Hi Nhi nhếch miệng, gương mặt xinh đẹp trở nên rét lạnh. Cái Bá Vương Phủ này là siêu phẩm thế lực, Nhị gia gia của thiếu phủ chủ còn là Chí Tôn Thần Giới, nghe nói quan hệ rất không tệ với Bàn Vương.
Một năm trước thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ đi ngang qua nơi này, sau khi gặp Trì Hi Nhi một lần, lập tức kinh động như gặp thiên nhân, bâu lấy Trì Hi Nhi như con ruồi.
Trì Hi Nhi rất không nể mặt mũi, hai lần trước còn lạnh lùng ra ứng phó một phen, hai lần đó nghe nói hắn tới liền lập tức về thành bế quan.
Vị thiếu phủ chủ Bá Vương Phủ này cũng không phải là ác bá, không dám cưỡng ép cướp người, dù sao Côn Luân Sơn cũng cắm một cây Bàn Vương Kỳ, cho hắn một trăm cái lá gan cũng không dám làm loạn.
- Ca, ta đi bế quan!
Trì Hi Nhi nhìn thoáng qua phương hướng Quỷ Vương Cốc, cắn môi một cái nói:
- Nhất định năm năm sau ta sẽ đột phá cấp bậc Đại Năng Thần Giới, nếu như ngươi không ra, ta sẽ đi vào tìm ngươi, hoặc là chôn cùng ngươi!
- Hưu!
Trì Hi Nhi còn chưa trở về, một đạo bạch ảnh đã nhẹ nhàng đi lên, bởi vì gần đây người ra vào Côn Luân Sơn tương đối nhiều, cộng thêm có Bàn Vương Kỳ, nên Triệu Hỉ không mở ra Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận.