Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đạp vào cầu treo, xích sắt khổng lồ lập tức có chút lắc lư, Thần Thi ổn định bước lên cầu treo, chậm rãi di động về phía trước.
Sau khi tiến về phía trước mười mét cỗ thiên địa chi lực kinh khủng kia trấn áp xuống, truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly:
- Chủ nhân, kéo ta trở về, Thần Thi không chịu được cái thiên địa chi lực này, không động được.
- Hây!
Lục Ly lập tức kéo roi da một cái, thân thể Thần Thi run lên chân sau hơi điểm, thân thể bay ngược mà về. Vân yên ngưng tụ thành trường kiếm ở phía xa bay sát tới, cắm lên thân thể Thần Thi.
- Phanh phanh phanh phanh!
Thần Thi lập tức bị đánh bay ra ngoài , kéo theo Lục Ly cũng bị đập bay mấy trượng, Lục Ly dùng thần niệm quét qua phát hiện Thần Thi không có bị oanh ra lỗ hổng lớn, thì hơi có chút bớt lo.
- Thiên địa chi lực quá khủng bố!
Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly:
- Nếu như không có chủ nhân giúp ta một tay, Thần Thi căn bản không di động được, chủ nhân, cửa này khó qua.
Không cần Huyết Linh Nhi nhắc nhở, Lục Ly cũng biết cửa này khó qua. Muốn đi qua nhất định phải vượt qua hai chỗ khó, đầu tiên là chống đỡ được thiên địa chi lực, thứ hai là chống đỡ được kiếm trận giữa không trung bắn xuống.
Làm sao chống đỡ được thiên địa chi lực? Ngay cả Thần Thi cũng chịu không được. Kiếm trận càng khủng bố hơn, coi như kiếm trận đâm không chết Lục Ly, nếu như bị đánh xuống cầu treo rớt xuống thâm uyên thì cũng sẽ chết không chỗ chôn thân.
Nơi này có hai điểm bế tắc, dùng chiến lực hiện tại của Lục Ly tuyệt đối không bước qua được. Lục Ly trầm tư một lát lấy ra Thiên Tà Châu muốn thử đi vào bên trong Thiên Tà Châu, kết quả để hắn rất thất vọng, không gian thần khí không dùng được.
Hắn lại thử Phi Độ Hư Không, nếu như có thể Phi Độ Hư Không, mặc kệ bay đi đâu, đều tốt so với việc bị vây chết ở đây. Kết quả không ra ngoài dự liệu của Lục Ly, không cách nào sử dụng Phi Độ Hư Không, Quỷ Vương đã tính toán tất cả rồi, muốn đi qua ải này chỉ có thể thông qua cầu treo.
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly nôn nóng đi tới đi lui trên vách đá, đầu đều to ra, càng di chuyển nội tâm của hắn càng nôn nóng, một người đang sống biết mình sẽ bị vây chết ở một nơi, lúc biết mình cùng đường mạt lộ đều sẽ cảm giác phiền muộn nôn nóng.
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Lục Ly mệt mỏi ngồi dưới đất, suy nghĩ đến năm ngày, nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp gì. Hắn tựa như một con ruồi không đầu, biết rõ đối diện là đường ra, nhưng ở giữa lại cách một cánh cửa sổ khiến hắn vĩnh viễn không cách nào đi qua.
- Biện pháp duy nhất là tăng thực lực lên.
Suy tư năm ngày, Lục Ly phát hiện con đường duy nhất, chính là trở nên càng mạnh hơn. Khiến thiên địa chi lực không thể trấn áp hắn, khiến kiếm trận không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn, chỉ có như vậy hắn mới có thể xông đi qua.
Nói thì đơn giản, làm lại rất khó khăn.
Cần thực lực mạnh cỡ nào mới có thể chịu được uy áp của thiên địa chi lực, mới có thể chịu được kiếm trận kinh khủng kia? Hắn phải tu luyện ở đây bao nhiêu năm mười năm, trăm năm, hay là vạn năm?
Nếu như bị vây khốn ở đây vạn năm, thậm chí mười vạn năm, Lục Ly cũng không biết bản thân có bị điên hay không, đám người Trì Hi Nhi có chết hay không, Địa Hoàng Giới có xảy ra chuyện hay không, có phải sau khi ra ngoài thân nhân của hắn đều đã biến thành cát vàng hay không.
Nếu như hắn bị nhốt ở đây trăm vạn năm, sau khi rời khỏi đây toàn bộ thế giới đều trở nên lạ lẫm, người hắn quen biết đều đã chết, hắn cũng không biết mình sống còn có cái gì ý nghĩa.
Lại nói, hắn tu luyện ở đây có thể chắc chắn mạnh lên sao? Thiên địa linh khí nơi này cũng không phải là quá nồng nặc, chí ít tu luyện thần lực tương đối khó khăn.
Thời gian thấm thoắt, tuế nguyệt như thoi.
Rất nhanh đã ba năm trôi qua, đối với đại đa số võ giả tới U Yến Chi Địa mà nói thời gian ba năm quá ngắn, tựa như là một cái chớp mắt vậy.
Ba năm này, U Yến Chi Địa không có phát sinh quá nhiều chuyện, chuyện duy nhất đáng nhắc tới chính là một cái cây Bất Lão Thụ phía nam Dao Trì sắp nở hoa kết trái. Các đại thế lực phái ra công tử tiểu thư ưu tú nhất đi lấy Bất Lão Quả, khiến gần đây Dao Trì náo nhiệt không thôi.
Đối với cường giả mà nói, thật ra Bất Lão Quả không có ý nghĩa quá lớn, bởi vì thọ nguyên cường giả quá dài hầu như bất tử. Ví dụ như một vị Thần Linh phổ thông sống mấy vạn năm hoàn toàn không có áp lực, một vị Thượng Bảng Thần Linh sống mười mấy vạn năm cũng rất bình thường. Một khi đạt tới Đại Năng Thần Giới vậy thì có thể sống trên ba mươi năm mươi vạn năm. Còn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới và Chí Tôn Thần Giới sống trên trăm vạn năm cũng không có vấn đề, đương nhiên rất nhiều cường giả hoặc là cảm thấy sống không có ý nghĩa tự sát, hoặc là bị giết.
Các cường giả không ưa thích Bất Lão Quả, không có nghĩa là công tử tiểu thư trẻ tuổi không thích. Có vị công tử tiểu thư trẻ tuổi nào không hi vọng một mực bảo trì dung nhan không bao giờ già, không hi vọng bảo trì vẻ bề ngoài khôi ngô xinh đẹp.
Nhất là tiểu thư các đại thế lực đỉnh cấp, càng khát vọng Bất Lão Quả, vì một quả Bất Lão Quả các nàng dám bỏ ra bảo vật sở hữu trên người đi đổi.
Bất Lão Thụ còn một hai năm nữa mới nở hoa kết trái, nhưng công tử tiểu thư các đại thế lực đã sớm đến, thậm chí ba năm năm trước đã có người tới.
Rất nhiều thế lực phái công tử tiểu thư của mình đi ra là đều có tâm tư. Nếu như có thể vừa ý lẫn nhau, thông hôn một chút, đối với các đại thế lực mà nói cũng là chuyện tốt.
Nhất là công tử tiểu thư đỉnh cấp của Cửu Đại Thần Vương, chính là đối tượng các đại thế lực theo đuổi. Có thể thông hôn với gia tộc Thần Vương, không nói lấy được bao nhiêu chỗ tốt, ít nhất cũng không cần quá lo lắng bị diệt tộc.
Gần đây Tây Nam Bộ rất yên bình, chỉ có một vài thế lực nhỏ đánh đấm vớ vẩn, chuyện này ở U Yến Chi Địa đều rất bình thường, gần như không ai chú ý.