Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong mắt Ngọc Kình Thiên có chút ngạc nhiên, giống như không tin tưởng đứa cháu mà hắn yêu quý nhất cứ như vậy chết đi, vừa rồi hắn chỉ ngại ngùng thể diện nói nhảm một câu, hắn cho rằng Lục Ly không dám giết người, không nghĩ tới Lục Ly nhấc tay đã giết Ngọc Linh Long.
- Tốt, tốt, tốt!
Trải qua mười hơi thở thời gian, Ngọc Kình Thiên mới kêu to vài tiếng, trong mắt của hắn toàn là thông thiên sát khí, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly rống lên:
- Tiểu tạp chủng, ngươi rất không tệ, một ngàn năm nay bản tọa rất ít khi tức giận, ngươi thành công kích phát bản tọa rồi.
- Được rồi, đừng nói nhảm nữa!
Lục Ly lười nhác nghe mấy lời nói nhảm này, hắn nhấc Đồ Ma chiến đao lên đột nhiên bổ về phía gương mặt giữa không trung. Hai đạo không gian gợn sóng phát tán mà đi, rất nhanh đã tới phía trước gương mặt kia, không gian chi lực cường đại trực tiếp xoắn nát gương mặt kia.
Trước khi gương mặt bị xoắn nát, Lục Ly lạnh giọng nói:
- Ngọc phủ chủ, ta chờ ngươi tới giết ta, thế nhưng một khi ngươi truy sát ta, ta và Bá Vương Phủ sẽ là cục diện không chết không thôi. Quên nói cho ngươi biết, tên thật của ta không phải là Lục Lẫm, mà gọi là Lục Ly!
- Ầm!
Gương mặt kia nổ tung giữa không trung, làm cho đám người giật mình lần nữa, Lục Ly quá mạnh, thế mà chủ động ra tay với phân thân của Ngọc Kình Thiên.
- Lục Ly!
Có người vẫn kịp phản ứng, đầu tiên là mấy tên Đại Năng Thần Giới còn lại của Tinh Thần Phủ, bọn hắn đã nghe nói qua về cái tên Lục Ly này, thế nhưng không quá rõ tình huống cụ thể của Lục Ly.
- Lục Ly? Người dám ở Thần Giới đối nghịch với Thần Tượng Tông, vừa rồi giết phủ chủ chính là Lôi Thần Nộ?
- Rất có thể, nếu không làm sao dám giết Ngọc Linh Long? Ông trời ơi, vậy mà chúng ta chọc vào một tên sát tinh như này.
- Chúng ta nên trốn hay là đầu hàng? Nếu trốn, hắn có truy sát hay không?
Mấy vạn quân sĩ còn lại bên Tinh Thần Phủ đều luống cuống, Mạnh Yên Vân Mạnh Yến Sơn chết rồi, Thường thúc chết rồi, Ngọc Linh Long chết rồi, phân thân Ngọc Kình Thiên ngưng tụ cũng bị Lục Ly chém nát. Nếu như bọn hắn còn không làm chút gì, vậy sẽ chết rất thảm.
- Trốn!
Một số người quyết định chạy trốn, lúc đầu là mấy ngàn người phân tán chạy trốn về bốn phương tám hướng, về sau có càng nhiều người chạy trốn theo.
Còn có một số người quỳ trên mặt đất, tay cao giơ binh khí, biểu thị ý đầu hàng. Lục Ly không để ý tới những người quỳ gối kia, ánh mắt hắn như điện nhìn về phía những người chạy trốn, thân thể bắn tới. Tốc độ của hắn rất nhanh, thoáng cái đã đuổi kịp một nhánh quân, bên kia có khoảng chừng vạn người.
- Trấn áp!
Lục Ly thả ra không gian chi lực, trấn áp hơn vạn người này, sau đó Lục Ly thả ra không gian xoắn, đồ sát từng mảnh từng mảnh.
Lục Ly vốn không có ham mê đồ sát, chỉ là lần này làm cho hắn quá tức giận, Đồ Thần Điện chết nhiều người như vậy, không đồ sát một nhóm thì không có cách nào an ủi linh hồn bọn họ, cũng không cách nào tuyên bố sự phẫn nộ của hắn với các thế lực khác ở U Yến Chi Địa.
Thân phận đã bại lộ, hôm nay qua đi cái tên ""Lục Ly"" sẽ truyền khắp U Yến Chi Địa, vậy thì nhất định phải làm chút gì, nếu không những người sau sẽ có thể ức hiếp nhào nặn hắn.
Chỉ mấy chục giây thời gian hơn một vạn người đã bị chém giết, võ giả Đồ Thần Điện bên kia đều kích động, thế nhưng Lục Ly không hạ lệnh, Trần Nhạc không dám để đại quân xuất động.
Lục Ly giết rất thoải mái, nhưng trong mắt Trần Nhạc và đám người Vinh Chính đều là vẻ lo lắng, đắc tội một cái thế lực thượng phẩm không quan trọng, bởi vì bọn hắn có Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận có thể chống đỡ được Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới công kích. Đắc tội một cái siêu phẩm thế lực, Ngọc Kình Thiên còn là Chí Tôn Thần Giới nổi danh U Yến Chi Địa, Đồ Thần Điện còn có thể giữ được sao?
Đám người Trần Nhạc không biết, hiện tại chỉ có thể chờ đợi Lục Ly giết hết rồi lại nói.
Rất nhanh Lục Ly đã giết sạch hơn vạn người, một số người Tinh Thần Phủ trốn thoát, phần nhiều là ở lại, quỳ trên mặt đất giơ binh khí.
Bọn hắn đều bị Lục Ly hù dọa, tốc độ Lục Ly quá nhanh, nếu như muốn đuổi giết bọn hắn, đoán chừng phần lớn người đều không chạy thoát. Đã như vậy còn không bằng ngoan ngoãn đầu hàng, như này cơ hội sống sót lớn hơn một chút.
Lục Ly không tiếp tục giết chóc nữa, hắn liếc nhìn mấy vạn người quỳ xuống, lạnh lùng nói:
- Để lại tất cả binh khí và không gian giới chỉ, còn lại cút!
- Phanh phanh phanh!
Rất nhiều quân sĩ lập tức vứt thần binh và không gian giới chỉ xuống chạy như bay về phía xa, bên trong không gian giới chỉ là tích lũy nhiều năm của bọn hắn, có bảo vật và thần nguyên bọn hắn khổ sở lắm mới lấy được. Nhưng nếu như mất mạng, có nhiều bảo vật hơn cũng vô dụng, cho nên rất nhiều người đều thức thời, lập tức chạy trốn đi.
Chỉ hai nén hương thời gian, mấy vạn người đã chạy không còn hình bóng, Lục Ly vẫy tay về phía Trần Nhạc nói:
- Trần Nhạc, quét dọn chiến trường!
- Hưu hưu hưu!
Trần Nhạc lập tức mang theo đại quân chạy như bay đến, mặt mũi rất nhiều quân sĩ tràn đầy hưng phấn, trên mặt đất bên này toàn là không gian giới chỉ và thần binh lợi khí, lần này kiếm lớn rồi.
Lục Ly đằng không bay lên, phóng về phía Tinh Thần Sơn, người trên núi chạy gần như không còn, chỉ còn lại một vài thị nữ và võ giả già yếu không muốn chạy trốn.
Lục Ly không để ý đến những người này, dùng thần niệm liếc nhìn bốn phía, dò xét từng căn phòng, rất nhanh hắn đã tìm được địa lao.
Trong địa lao có cấm chế, hắn thả Thần Thi ra, nhẹ nhàng phá cấm chế. Rất nhanh thần niệm hắn khóa chặt một căn phòng nhỏ ở bên trong, cấm chế trong gian phòng kia cũng không phải quá mạnh, thần niệm hắn đâm đi vào.
Bên trong căn phòng nhỏ rất tối, một thiếu nữ tuyệt mỹ ngồi ở góc tường, hai tay ôm đầu gối, sắc mặt tái nhợt, thân thể còn có chút run nhè nhẹ, khóe mắt lờ mờ có nước mắt.
- Ầm!
Lục Ly chạy như bay, một quyền đánh vào phía trên cửa lớn, cấm chế gian phòng kia không quá mạnh, bị Lục Ly dùng một quyền nhẹ nhàng đánh vỡ.