Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế nhưng cũng có người tin tưởng, nếu như Ngọc Kình Thiên cố gắng truy đuổi mấy năm, có lẽ sẽ có cơ hội rất lớn bắt được Lục Ly. Dù sao Chí Tôn Thần Giới cũng có rất nhiều thủ đoạn.
Lại nói Ngọc Kình Thiên có thể bỏ ra lượng lớn thần nguyên mời các cường tộc truy tung truy kích Lục Ly, phải biết U Yến Chi Địa không chỉ có riêng nhân tộc. Phần lớn Tây Nam Bộ là nhân tộc, một vài địa phương còn lại là Yêu Tộc, hoặc là Ma Tộc.
Bên trong Yêu Tộc và Ma Tộc có một số chủng tộc đặc thù có thủ đoạn truy tung rất cường đại, nếu như Ngọc Kình Thiên mời được những đại tộc kia, muốn truy tung Lục Ly cũng rất đơn giản.
Một khi tìm được Lục Ly, Ngọc Kình Thiên sẽ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai giết đi qua, khẳng định Lục Ly không chống đỡ được công kích của Chí Tôn Thần Giới.
Tây Nam Bộ theo Lục Ly rời đi đã bình tĩnh lại, sau trận chiến này Lục Ly thanh danh đại chấn, lực áp tất cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Tây Nam Bộ, ép thẳng tới mấy vị Chí Tôn Thần Giới.
Người Đồ Thần Điện chia nhỏ ra bí mật rời đi, phần lớn thoát khỏi Tây Nam Bộ. Dù sao võ giả U Yến Chi Địa cũng lẩn trốn khắp nơi, đi đến đâu cũng thế.
Thật ra thì phần lớn mọi người đều rất nhanh quên mất Lục Ly, dù sao bọn họ nhập Đồ Thần Điện cũng chưa từng gặp qua Lục Ly, chưa nói tới có cảm tình sâu đậm. Chỉ có một số người âm thầm nhớ kỹ, chờ đợi Lục Ly trùng kiến Đồ Thần Điện, đến lúc đó lại lập tức trở về, một lần nữa hiệu lực dưới trướng Lục Ly.
Cũng có một số người còn chưa chạy ra đã bị giết, những người này đều bị người các đại thế lực chém giết. Bởi vì bọn họ biết được Lục Ly mang bảo vật tài nguyên lấy được trong Tinh Thần Phủ chia xuống.
Tinh Thần Phủ và Đồ Thần Điện trở thành lịch sử, Tinh Thần Sơn bị một cái Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chiếm cứ, rất nhanh Tây Nam Bộ lắng xuống. Ngoại trừ một số người ngẫu nhiên uống trà sau bữa ăn nói đến ra, thì không có quá nhiều người chú ý.
Sau khi Bàn Vũ Thấm trở về liền bế quan lần nữa, chuyện Lục Ly nàng không cách nào giúp được nhiều. Dù sao so với Lục Ly mà nói, Ngọc Kình Thiên càng có giá trị hơn đối với Bàn Vương, Bàn gia. Mặc dù tiềm lực của Lục Ly là vô hạn, nhưng tính tình này vĩnh viễn không cách nào thuần phục, đối với Bàn Vương Phủ mà nói hại nhiều hơn lợi. Bàn Vương không có khả năng bởi vì Lục Ly mà bỏ qua Ngọc Kình Thiên nhiều năm trung thành tuyệt đối, đánh giết hoặc là đuổi.
Một tháng sau, Lục Ly xuất hiện trong một cái hạp cốc xinh đẹp ở Trung Bộ U Yến Chi Địa. Trong cái hạp cốc này có một con sông lớn, trong sông có hoang thú hung tàn, cho nên Thần Linh không dám tới nơi này.
Sau khi Lục Ly đến đây, quyết định định cư một đoạn thời gian ở nơi này, hắn thả Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch ra, còn thả cả Lung đạo nhân ra, mặc cho các nàng du ngoạn ở xung quanh.
Mấy con hoang thú cường đại ở trong sông đều bị Lục Ly dùng không gian chi lực trấn áp, sau đó dùng không gian xoắn giết chết, hiện tại xung quanh rất an toàn.
Lục Ly xếp bằng trong một cái sơn động ở vách núi sát bờ sông tu luyện, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch chơi đùa trong sông, Lung đạo nhân ở phía dưới trông chừng các nàng.
- Hí hí!
- Khanh khách!
Tiếng kêu vui sướng của Tiểu Bạch và tiếng cười như chuông bạc của Trì Hi Nhi truyền đến, Lục Ly nhìn xuống phía dưới một cái, nhìn thấy Trì Hi Nhi như tinh linh đạp nước mà đi, Tiểu Bạch thì đuổi theo nàng. Trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nếu như thế giới này không có chiến tranh và giết chóc, tất cả đều trọn vẹn thì thật tốt biết bao.
Trong đầu Lục Ly nghĩ đến, tìm kiếm một địa phương xinh đẹp ở Thần Giới, đón những thân nhân của mình đến, tìm Lục Linh về. Cả nhà ở chung một chỗ, sau đó sinh một đám trẻ, tất cả không buồn không lo sinh sống, cuộc sống như vậy tốt đẹp biết bao.
Đáng tiếc mộng tưởng chỉ có thể là mộng tưởng, hiện thực vĩnh viễn tàn khốc như vậy.
Muốn có được loại cuộc sống đó, nhất định Lục Ly phải không ngừng mạnh lên, trở nên không ai có thể uy hiếp hắn, có thể chúa tể vận mệnh của hắn.
Có lẽ chỉ có đứng ở đỉnh Thần Giới, hắn mới có thể có được cuộc sống mình muốn, mới có thể chân chính vô ưu vô lo, tự do tự tại.
- Đúng rồi, trẻ con...
Lục Ly nhớ tới một chuyện, hình như hắn không thể làm phụ nữ thụ thai. Trước kia hắn hoài nghi là do ngân long ấn ký, nghĩ sau khi đến Thần Giới sẽ giải quyết vấn đề này, hiện tại tới Thần Giới lại không biết giải quyết như thế nào.
- Hưu!
Lung đạo nhân ở phía dưới thấy không có tình huống ngoài ý muốn liền bay vụt lên, hắn đứng ở bên người Lục Ly, dò hỏi:
- Chủ nhân, bước kế tiếp ngươi chuẩn bị làm gì?
Lục Ly đã mang chuyện lúc trước nói cho Lung đạo nhân, thấy hắn chủ động hỏi vấn đề này, hắn nhíu mày nói:
- Làm sao? Ngươi muốn trở lại Ma Vực? Có muốn ta đưa ngươi đi đến cửa vào hay không.
- Không phải, chủ nhân không nên hiểu lầm!
Lung đạo nhân vội vàng xua tay nói:
- Chủ nhân cho ta rất nhiều tài nguyên, tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, đoán chừng qua mấy năm nữa là có thể sánh ngang Đại Năng Thần Giới. Đi theo chủ nhân là phúc khí của ta, làm sao ta có thể rời chủ nhân đi.
- Ồ!
Lục Ly sờ cái cằm, hỏi:
- Ngươi có ý tưởng gì hay?
- Ta cảm thấy...
Lung đạo nhân lấy ra một phần địa đồ nói:
- Chủ nhân có thể đi dạo qua bên này, bên này gọi Cổ Ma Tử Địa, bên này có rất nhiều Cổ Thần cấm địa, cho nên rất ít người đi. Trình độ cấm chế của chủ nhân rất cao, lại có Huyết Linh Nhi nữa, có lẽ rất nhiều cấm chế bên này không làm khó được chủ nhân. Nơi này có rất nhiều di tích cổ, cũng có rất nhiều chí bảo, nghe nói mấy chục vạn năm trước có người ở bên trong đào ra một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, giờ phút này món Hồng Linh Thiên Bảo kia ở trong tay Bắc Bộ Tà Vương!
Lần đầu tiên Lục Ly nghe nói đến thứ này, hắn có chút hiếu kỳ hỏi:
- Hồng Linh Thiên Bảo là cái gì?
- Chủ nhân không biết?