Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2061 - Chương 2049: Ngươi Suy Nghĩ Nhiều

Bất Diệt Long Đế Chương 2049: Ngươi suy nghĩ nhiều

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đám người chỉ có thể ngượng ngùng rút lui, Nguyên Ngọc Ngọc từ trên tường thành bay vụt xuống, dừng lại ở phía trước Lục Ly trăm mét, nàng cúi người hành lễ nói:

- Ngọc ngọc tự biết đuối lý, năm đó làm chuyện sai lầm, Lục điện chủ muốn trách phạt thế nào, Ngọc Ngọc đều không có chút oán giận.

- Thông minh!

Lục Ly âm thầm cảm thán một tiếng, Nguyên Ngọc Ngọc có thể trở thành cung chủ Phá Thiên Cung cũng không phải hoàn toàn dựa vào phụ thân nàng, chính nàng cũng là một nhân vật.

Lục Ly cười cười, ánh mắt tà ác lướt qua trên thân thể mềm mại của Nguyên Ngọc Ngọc, nói:

- Trách phạt như nào cũng được?

- Vâng!

Nguyên Ngọc Ngọc có chút xấu hổ tức giận gật đầu nói:

- Chỉ cần Lục điện chủ có thể bớt giận, bảo Ngọc Ngọc làm cái gì cũng được.

- Tốt!

Lục Ly lớn tiếng nói tốt, ánh mắt càng thêm tà ác, hắn mở miệng nói:

- Trước tiên cởi quần áo ra.

- Cởi?

Ngay từ đầu Nguyên Ngọc Ngọc đã có một loại dự cảm không tốt, hiện tại nghe được câu nói này thân thể mềm mại lập tức run lên, môi nàng hơi mấp máy, hỏi:

- Ở đây sao? Lục điện chủ, nếu không chúng ta đi vào trong cung điện.

- Không được!

Lục Ly bá đạo vung tay lên nói:

- Ngay tại nơi này, ta thích kiểu mạnh bạo. Đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn từ chối, thế nhưng hậu quả tự chịu.

Ngữ khí và tư thái của Lục Ly đều bá đạo tới cực điểm, trên mặt Nguyên Ngọc Ngọc toàn là vẻ nổi giận, Lục Ly muốn dã hợp với nàng ngay trước mặt đệ tử Phá Thiên Cung, nếu quả thật làm như vậy, nàng không cần ngồi lên vị trí cung chủ này nữa.

Mặc dù trên tường thành không có ai, nhưng giờ phút này rất nhiều đệ tử Phá Thiên Cung đều tản thần niệm ra. Ngươi bảo một vị cung chủ như nàng dã hợp cùng một người đàn ông ngay trước mặt mọi người, về sau nàng làm sao đối mặt với đám đệ tử, làm sao trấn áp các trưởng lão.

- Lục điện chủ, yêu cầu này của ngươi hơi quá phận!

Nguyên Ngọc Ngọc cắn môi một cái nói:

- Ngươi giết Ngọc Ngọc đi, Ngọc Ngọc cận kề cái chết cũng không làm được loại sự tình này.

- Nếu không...

Hai mắt Lục Ly hơi chuyển, chỉ vào đại sơn phía xa xa nói:

- Chúng ta qua bên kia, đệ tử Phá Thiên Cung ngươi cũng không thấy được. Nếu như vậy cũng không được, vậy ngươi hãy chết đi, toàn bộ người Phá Thiên Cung sẽ chôn cùng ngươi.

Lục Ly nói đến phần sau, ngữ khí trở nên vô cùng băng lãnh, sát khí trên người dâng lên, trong tay xuất hiện Đồ Ma chiến đao, dáng vẻ tùy thời chuẩn bị động thủ.

Sắc mặt Nguyên Ngọc Ngọc trắng đen đan xen, cảm giác nhục nhã tràn ngập toàn bộ linh hồn nàng, Lục Ly là một nam tử để cho người ta động tâm, nhưng bị ép như này, vẫn khiến Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác rất là bi phẫn và tức giận.

Nàng trầm mặc trọn vẹn nửa nén hương thời gian, chân sau điểm một cái chạy như bay về nơi xa, đồng thời nàng cũng để lại một câu:

- Không có mệnh lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không được ra khỏi cốc, người vi phạm giết không tha.

- Ha ha ha!

Lục Ly theo sát phía sau, tốc độ Nguyên Ngọc Ngọc rất nhanh, thoáng cái đã bay đến núi lớn ở bên ngoài trăm dặm, nàng tiến vào trong núi lớn tìm kiếm một bãi cỏ bằng phẳng đứng đấy.

Lục Ly chạy như bay đến, nở nụ cười tràn đầy tà mị nhìn qua Nguyên Ngọc Ngọc. Người sau cắn môi một cái, bắt đầu chậm rãi cởi dây lưng, nương theo từng kiện áo bào rơi xuống, một cỗ thân thể mỹ lệ mềm mại hiện ra ở trước mặt Lục Ly.

Gương mặt xinh đẹp của Nguyên Ngọc Ngọc đỏ như máu, hai tay che lấy chỗ mấu chốt, thân thể mềm mại có chút rung động. Ánh mắt của nàng nhắm chặt lại không dám mở ra, nàng chờ một lát thấy Lục Ly không có động tĩnh. Cắn răng nằm thẳng trên đồng cỏ, dáng vẻ không thèm đếm xỉa nói:

- Lục điện chủ, xin thương tiếc Ngọc Ngọc!

- Khụ khụ!

Lục Ly ho khan hai tiếng, dừng một chút nói:

- Cái kia, Nguyên điện chủ, ta chỉ nói bảo ngươi cởi quần áo, chứ không có nói muốn làm chuyện này với ngươi, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Được rồi, ngươi phạm sai ta trách phạt, ân oán giữa Phá Thiên Cốc các ngươi và ta xóa bỏ, sau này không gặp lại.

Nói xong Lục Ly vẽ trận ở giữa không trung, thân thể vọt vào hư không Phi Độ Hư Không rời đi, mặt mũi Nguyên Ngọc Ngọc tràn đầy vẻ ngạc nhiên, nàng trợn mở tròng mắt nhìn Lục Ly rời đi.

- A, a, a!

Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác lại bị làm nhục một lần nữa, loại nhục nhã này so với đùa bỡn thân thể nàng càng làm cho nàng khó có thể tiếp nhận, nàng bi phẫn rống giận:

- Lục Ly, ngươi đừng rơi vào trong tay ta, đến lúc đó ta nhất định khiến ngươi sống không bằng chết, sống không bằng chết.

Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía bắc, tốc độ rất nhanh.

Ngọc Kình Thiên ở bên trong Bá Vương Thành vừa mới nhận được tin tức, Lục Ly xuất hiện ở đây, một canh giờ sau, lại có người đưa tin Lục Ly đã ở bên ngoài phía bắc hàng tỷ dặm. Chưa tới một canh giờ lại có tin tức truyền đến Lục Ly ở bên ngoài Phá Thiên Cung triệu dặm.

Thật ra nội tâm Ngọc Kình Thiên đã tuyệt vọng, Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, mỗi một canh giờ vượt qua hàng tỷ dặm, coi như hắn liên tục đuổi theo, thì dùng tốc độ của hắn cũng đuổi không kịp.

Năm canh giờ, tin tức truyền về Lục Ly xuất hiện ở phía sau Lục Ma Sơn Trung Bộ, Ngọc Kình Thiên hạ lệnh thu binh. Lục Ma Sơn đã thuộc về phạm vi thế lực Thần Vương khác, coi như hắn cũng không dám mạo hiểm bí mật đi qua, nếu không sẽ gây nên hiểu lầm rất lớn.

Lục Ly chạy trốn, Ngọc Kình Thiên còn có thể làm sao? Hắn chỉ có thể hạ lệnh để đại quân ở khắp nơi rút quân.

Đương nhiên hắn không có ý định nuốt cục tức này, cùng ngày hôm đó hắn đi Bàn Vương Thành gặp mặt Bàn Vương, sau khi nói chuyện với Bàn Vương một canh giờ, liền cầm một khối Bàn Vương Lệnh đi, vừa đi ra khỏi Bàn Vương Thành đa biến mất không thấy.

Thật ra rất nhiều người đều đang suy đoán, có phải Ngọc Kình Thiên tự hạ bậc thang cho mình xuống hay không, coi như hắn cầm Bàn Vương Lệnh đi đến phạm vi thế lực các Thần Vương còn lại, Thần Vương và các thế lực lớn bên kia không truy cứu. Hắn có thể tìm được Lục Ly, có thể đuổi kịp Lục Ly sao?

Bình Luận (0)
Comment