Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Muốn giúp Bàn Vương đã sớm ra tay.
Bàn Vũ Thấm có chút u oán nhìn qua Lục Ly nói:
- Lần này ta tới làm cái gì? Không phải là không muốn mất đi người bạn như ngươi sao? Ngươi có thể nể mặt Vũ Thấm, tạm thời nhịn một chút không?
Lục Ly là loại ăn mềm không ăn cứng, Bàn Vũ Thấm dùng ánh mắt u oán nhìn một cái, Lục Ly liền mềm lòng. Hắn trầm mặc một lát nói:
- Được rồi, ta không giết, ngươi cũng không cần sắp xếp chỗ ở, ta không quen ăn bám. Thiên hạ rộng lớn, sao có thể không chứa được một Lục Ly ta.
- Ăn bám?
Đây là lần thứ hai Lục Ly nói ra từ này, trên mặt Bàn Vũ Thấm càng thêm u oán, ánh mắt phức tạp nhìn qua Lục Ly nói:
- Thật ra ta cũng rất muốn nuôi ngươi, đáng tiếc ngươi là một con ngựa hoang, không cách nào thuần phục.
- Á!
Đột nhiên Bàn Vũ Thấm nói ra câu lớn mật như thế, khiến Lục Ly rất là kinh ngạc. Bàn Vũ Thấm cũng hối hận vì lời vừa nói ra khỏi miệng, gương mặt xinh đẹp trở nên đỏ tươi, ánh mắt nhìn về phương xa, lấp lánh, xấu hổ khó dằn nổi.
- Ha ha ha!
Bàn Vũ Thấm thẹn thùng, Lục Ly lại cười ha hả, đùa nghịch nhìn qua Bàn Vũ Thấm nói:
- Thấm tiểu thư, nếu không ta nuôi ngươi được không, mặc dù Đồ Thần Điện giải tán, nhưng nuôi ngươi vẫn không có vấn đề.
- Ngươi nuôi nổi sao?
Bàn Vũ Thấm giận dữ trừng Lục Ly một cái, hờn dỗi nói:
- Một năm bản tiểu thư tu luyện hao phí hơn tỷ thần nguyên, bây giờ ngươi không có cái cơ nghiệp gì, ta đi theo ngươi uống gió tây bắc sao?
- Ha ha ha!
Lục Ly lại cười ha hả nói:
- Lấn già không lấn trẻ, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, cho ta ba mươi năm thời gian, chưa chắc ta đã không thể đánh hạ mảnh giang sơn tiếp theo. Thậm chí nếu có thể đánh hạ Thần Giới, thành tựu Đại Đế chi thân, đến lúc đó ngươi sẽ là Đế Vương phi, thế nào, không cân nhắc à?
- Hừ hừ!
Bàn Vũ Thấm hừ hừ hai tiếng, thân thể đằng không bay lên, lấy phi loan ra vọt vào, nàng đứng ở cửa phi loan nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Nếu có một ngày ngươi có thể trở thành Đại Đế Thần Giới, coi như bản tiểu thư làm nô làm tỳ cho ngươi thì đã sao.
Bàn Vũ Thấm đi, Lục Ly đồng ý với nàng, không đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền toái nữa.
Hắn muốn trực tiếp Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, hắn chuẩn bị tạm thời rời khỏi Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa. Chỉ cần hắn rời đi, là có thể khiến Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa bình tĩnh trở lại, có thể làm cho Ngọc Kình Thiên dừng tay, Ngọc Kình Thiên không có khả năng điều động đại quân đi đến địa bàn các Thần Vương khác truy sát.
Hiện tại Lục Ly linh hồn đã rất mạnh, liên tục Phi Độ Hư Không hơn mười lần cũng không cảm giác linh hồn suy yếu. Hắn đã dự định rời đi, nên không ẩn tàng hành tung nữa. Hắn liên tục Phi Độ Hư Không mà đi, mỗi lần xuất hiện ở bên ngoài, đều lộ ra bản tôn, còn cố ý để cho người ta nhìn thấy, hắn làm như vậy là muốn thông báo cho Ngọc Kình Thiên hắn đi, đừng nghĩ đến chuyện đuổi giết hắn.
Lần Phi Độ Hư Không thứ tư, Lục Ly vừa vặn xuất hiện ở gần một cái thế lực thượng phẩm, hắn còn rất quen thuộc cái thế lực thượng phẩm này, chính là Phá Thiên Cung.
Bên ngoài Phá Thiên Cốc có quân sĩ tuần tra, bọn hắn đều biết Lục Ly. Năm đó Lục Ly di chuyển rất nhiều ngày ở bên trong Phá Thiên Cốc, bố trí Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận.
Lục Ly xuất hiện, dọa sợ những quân sĩ kia, tưởng Lục Ly đến báo thù, nhất thời vô số đạn tín hiệu bay lên không. Phía trên Phá Thiên Cốc sáng lên một cái vòng bảo hộ kim quang lóng lánh, chính là Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận Lục Ly bố trí.
- Ha ha!
Nhìn thấy vô số quân sĩ bên trong Phá Thiên Cốc đằng không bay lên, Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên trong lòng có suy nghĩ chơi trò quái đản. Hắn chậm rãi đi đến gần Phá Thiên Cốc, trong con ngươi dưới mặt nạ toàn là sát khí lạnh băng.
- Hưu hưu hưu!
Bên trong tường thành không ngừng có quân sĩ bay vụt lên, toàn bộ như lâm đại địch, rất nhanh Nguyên Thường Thường và mấy vị trưởng lão cũng xuất hiện. Các nàng đứng ở trên tường thành, nhìn qua Lục Ly sát khí đằng đằng, sắc mặt đều trở nên rất khó coi.
Lúc Lục Ly đến dưới tường thành, Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện. Mấy năm không thấy dung mạo Nguyên Ngọc Ngọc cũng không có quá nhiều biến hóa, nàng nhìn chằm chằm Lục Ly đứng dưới tường thành, nhìn qua thân thể khôi ngô vĩ ngạn của hắn, đôi mắt lấp lóe vài vòng mở miệng nói:
- Lục điện chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, lần này tới Phá Thiên Cốc, là muốn làm gì?
Lục Ly ngẩng đầu đối mặt với Nguyên Ngọc Ngọc, thanh âm băng lãnh vang lên:
- Nguyên cung chủ, ta tới thu một chút tiền lãi.
- Xoạt xoạt xoạt!
Sắc mặt tất cả mọi người thay đổi, Lục Ly nói rõ đến tìm phiền phức, ánh mắt mấy vị trưởng lão nhìn về phía Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận, mong đợi đại trận này có thể ngăn cản Lục Ly.
- Ha ha ha!
Lục Ly đùa cợt cười một tiếng, đại trận do hắn bố trí, thế mà đám ngớ ngẩn này lại trông cậy vào đại trận ngăn trở hắn, hắn đánh ra mấy đạo thần lực, quang mang Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận loé lên một cái, rồi đột nhiên biến mất ở giữa không trung.
- Hả!
Sắc mặt mấy vị trưởng lão kia hoàn toàn trở nên trắng bệch, trong tay Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện một thanh trường kiếm, sau đó nghĩ nghĩ lại thu trường kiếm vào.
Nàng mới đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới không lâu, nàng biết chiến lực của mình còn yếu hơn Mạnh Yến Sơn một ít, nếu như Lục Ly muốn giết nàng, coi như nàng phản kích cũng vô dụng. Lục Ly ở Tinh Thần Sơn xử lý ba vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại giết chết hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Bá Vương Thành, trong lòng Nguyên Ngọc Ngọc chiến lực Lục Ly đã vô cùng cường đại.
Nàng phất tay, hạ lệnh:
- Toàn bộ mọi người xuống dưới đi, ta và Lục điện chủ nói chuyện riêng!
- Cung chủ!
Đám người lập tức cuống lên, nếu như Nguyên Ngọc Ngọc bị giết, vậy Phá Thiên Cung sẽ triệt để hủy diệt. Nguyên Ngọc Ngọc vung tay áo, dùng khẩu khí vô cùng kiên định nói:
- Xuống dưới!