Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đáng tiếc U Yến Chi Địa quá lớn, mặc dù tốc độ Du Chuẩn Tộc nhanh, nhưng muốn lập tức tìm tới Lục Ly độ khó rất cao, sau khi qua hơn nửa tháng, mới có tin tức truyền đến.
Thế nhưng tin tức này lại không phải là một tin tức tốt, Tộc Vương Du Chuẩn Tộc tìm tới Ngọc Kình Thiên, nói:
- Căn cứ tin tức chính xác, mấy ngày trước Lục Ly vừa mới xuất hiện ở xung quanh Cổ Ma Tử Địa, tộc nhân chúng ta đi vào theo. Nhưng ngươi cũng biết địa hình bên trong phức tạp, nguy cơ trùng trùng, Du Chuẩn Tộc chúng ta không am hiểu cấm chế, vì vậy chỉ có thể xác định hắn ở bên trong Cổ Ma Tử Địa, không cách nào khóa chặt vị trí cụ thể của hắn.
- Cổ Ma Tử Địa!
Ngọc Kình Thiên cau mày, hắn đã đi vào qua chỗ kia, từng bị vây ở bên trong mấy trăm năm, thế nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. Sau khi hắn ra ngoài nghĩ đến cái này đều không muốn tiến vào nữa, không nghĩ tới Lục Ly lại đi vào nơi này.
- Ngọc phủ chủ!
Tộc Vương Du Chuẩn Tộc đưa ra một cái không gian giới chỉ nói:
- Bởi vì chúng ta không cách nào khóa chặt vị trí chính xác của Lục Ly, nên chúng ta chỉ lấy một nửa thần nguyên.
- Không cần!
Ngọc Kình Thiên giàu có nứt vách, xua tay nói:
- Sau này còn nhiều chỗ cần đến Du Chuẩn Tộc, ta cáo từ trước. Nếu như có tin tức của Lục Ly, thỉnh cầu đưa cho ta là được.
- Cũng tốt!
Tộc Vương Du Chuẩn Tộc thu hồi không gian giới chỉ, suy nghĩ dặn dò một câu:
- Ngọc phủ chủ hành sự cẩn thận, ngươi cũng biết Cổ Ma Tử Địa có rất nhiều thần trận, những cái thần trận kia thực lực người càng mạnh phản phệ càng mạnh. Vì truy sát một tên Lục Ly, nếu như xảy ra chuyện gì thì được không bù nổi mất.
- Ta biết nặng nhẹ!
Ngọc Kình Thiên nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt lộ ra một tia kiên định nói:
- Coi như nguy hiểm hơn nữa ta cũng muốn đi một chuyến, nếu không cái mặt mo này của ta về sau còn đi đâu được.
Ngọc Kình Thiên hạ quyết tâm, chắp tay với Tộc Vương Du Chuẩn Tộc, nhanh chân đi ra phía ngoài, sau khi lên một chiếc phi loan, liền phá không bay về phía tây bắc.
- Ai!
Mặc dù Tộc Vương Du Chuẩn Tộc hóa hình làm người, nhưng vẫn giữ lại một chút đặc thù của Yêu Tộc, mặt của hắn hơi nhọn, xấu xí, cái mũi như móc câu, ánh mắt sắc bén.
Hắn khẽ thở dài nói:
- U Yến Chi Địa yên tĩnh mấy trăm năm, xem ra lại nổi sóng gió rồi. Một tên sát tinh có thể khuấy đảo Thần Giới đến long trời lở đất chạy tới U Yến Chi Địa, quả nhiên xảy ra chuyện lớn.
Xác thực lúc này Lục Ly tiến vào Cổ Ma Tử Địa, Cổ Ma Tử Địa ở bên trong Tây Bộ U Yến Chi Địa, diện tích bên này không nhiều lắm, ước chừng lớn bằng một cái Phủ Vực Thần Giới, từ bên ngoài nhìn vào là một mảnh sa mạc, rất dễ tìm thấy.
Giờ phút này Lục Ly đang ở trong một mảnh sa mạc, bên cạnh hắn là Lung đạo nhân và Trì Hi Nhi, Tiểu Bạch thì đứng ở trên vai hắn.
Căn cứ lời Lung đạo nhân nói, bên ngoài Cổ Ma Tử Địa không phải quá nguy hiểm, chỉ là có rất nhiều huyễn trận, dễ dàng mất phương hướng, cho nên Lục Ly mới thả mọi người và Tiểu Bạch ra.
- Nóng quá!
Trên trán Trì Hi Nhi ướt đẫm mồ hôi, nàng đã đạt tới Đại Năng Thần Giới, nhưng sau khi đi vào vẫn mồ hôi như nước, có thể thấy được nhiệt độ của nơi này cao như nào.
Lung đạo nhân càng không chịu nổi, mồ hôi rơi như mưa, hắn lau môi khô khốc nói:
- Bên ngoài có chút nóng, nghe nói thời kỳ thượng cổ, Cổ Ma Tử Địa là nơi Yêu Tộc Đại Đế và Nhân Tộc Đại Đế khai chiến, Yêu Tộc Đại Đế có một kiện Hồng Linh Thiên Bảo hỏa hệ. Kết quả bị Nhân Tộc Đại Đế đánh nát, hỏa diễm bản nguyên bên trong Hồng Linh Thiên Bảo vẩy xuống, tạo thành mặt đất Cổ Ma Tử Địa!
- Cái gì?
Mặt mũi Lục Ly tràn đầy kinh ngạc, Cổ Ma Tử Địa lớn như một cái Phủ Vực lại là một kiện bảo vật bị đánh nát, bị hỏa diễm đốt cháy ra? Đến cùng cái Hồng Linh Thiên Bảo này khủng bố đến mức nào.
- Đúng rồi!
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì, giới chỉ sáng lên lấy ra một cái váy dài bằng tơ tằm màu trắng đưa cho Trì Hi Nhi nói:
- Ta nhớ cái Thiên Tằm Y này có công hiệu làm mát, muội luyện hóa thử một chút!
Lục Ly cũng là Đại Năng Thần Giới, nhưng nhục thân hắn quá mạnh, chút nhiệt độ ấy đối với hắn không có phản ứng. Trì Hi Nhi tiếp nhận xem xét, yêu thích không nỡ rời tay, vội vàng ngồi xếp bằng luyện hóa ngay tại chỗ.
Lục Ly chờ ở bên cạnh, dùng thần niệm thăm dò bốn phía, nếu có bất luận động tĩnh gì hắn sẽ lập tức thu mọi người lại, sau đó vận dụng không gian chi lực trấn áp, hoặc là Phi Độ Hư Không rời đi.
Cũng may người bình thường không dám vào đây, đoán chừng người tiến vào trước kia đều ở bên trong. Sau khi qua ba nén hương thời gian, không gian phía xa hơi biến sắc, tiếp theo giữa không trung xuất hiện một tòa miếu đen như mực.
- Đây là cái gì?
Hai mắt Lục Ly có chút co rụt lại, nhìn chằm chằm vào miếu thờ đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung. Cái miếu này giống như xuất hiện từ hư vô, nhưng lại vô cùng chân thực, trên vách tường miếu thờ điêu khắc đồ văn dị thú và một loại uy áp không hiểu, khiến người ta run sợ.
Lung đạo nhân nhìn thoáng qua, không có nửa điểm khẩn trương, giải thích nói:
- Chủ nhân, không cần kinh ngạc, cái này là hình ảnh rất thường gặp ở Cổ Ma Tử Địa, đây là huyễn tượng. Sau khi tiến vào trong sẽ thường xuyên xuất hiện huyễn tượng kiểu này, thế nhưng những huyễn tượng này đều là tồn tại chân thực, chỉ là mọi người không tìm thấy mà thôi.
- Tại sao lại không tìm thấy?
Lục Ly không hiểu, trầm ngâm một lát nói:
- Chẳng lẽ rất nhiều địa phương bị cấm chế bao phủ, không phá những cấm chế kia ra liền không tìm được những địa phương đó?
- Có lẽ là như vậy.
Lung đạo nhân gật đầu nói:
- Hiện tại chúng ta còn ở xung quanh khu vực bên ngoài, tiến vào bên trong sẽ nhiều cấm chế hơn, còn có rất nhiều thiên nhiên huyễn trận. Nếu như không hiểu phá trận, có lẽ cả đời ở bên trong cũng không thể nào vào được khu vực trung tâm.