Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nghe nói cấm chế ở khu vực trung tâm mạnh hơn, khu vực trung tâm mới là tử địa, rất nhiều di tích đều ở bên trong tử địa. Nơi đó không chỉ có thực lực cường đại, mà còn cần hiểu biết phá trận, cũng phải có vận may rất tốt, mới có thể tìm được di tích.
- Thần kỳ như vậy?
Trong mắt Lục Ly hơi sáng lên, xem ra toà miếu thờ ở nơi xa giữa không trung cũng không phải là miếu thờ bình thường, nếu như có thể tìm được ngôi miếu này, khẳng định sẽ có thu hoạch rất lớn.
Sau khi Trì Hi Nhi luyện hóa Thiên Tằm Y xong, quả nhiên thấy dễ chịu rất nhiều, chí ít không chảy mồ hôi nữa. Bản thân Lục Ly không bị ảnh hưởng, chỉ có một mình Lung đạo nhân mồ hôi như mưa.
Cũng may sau khi đi về phía trước một canh giờ, nhiệt độ không cao như vừa nãy nữa, rốt cục mấy người Lục Ly cũng gặp một người.
Thần niệm Lục Ly rất cường đại, hơn nữa cảm ngộ đạo văn không gian chi lực, đặc biệt mẫn cảm đối với không gian ba động ở xung quanh.
Hắn đứng từ xa dò xét vào trong ngọn núi nhỏ phía trước, một tên võ giả ẩn núp bên trong lưu sa, lúc đầu Lục Ly không có ý giết người, nhưng sau khi bọn hắn tới gần, đột nhiên tiểu sơn nổ tung, tiếp theo tên võ giả kia bay vụt tới.
- Để lại không gian giới chỉ, ta tha cho các ngươi một mạng.
Toàn thân võ giả kia bao phủ trong chiến giáp màu đen, không nhìn thấy mặt, chỉ còn lại một đôi mắt u ám. Thực lực người này không tệ lắm, là Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn là Đại Năng Thần Giới rất cường đại.
Lục Ly không thay đổi sắc mặt, Lung đạo nhân biết chiến lực của Lục Ly nên không có nửa điểm lo lắng, Trì Hi Nhi thì lại có chút kích động thấp giọng nói với Lục Ly:
- Ca, ta đi thử xem.
- Không được!
Lục Ly lắc đầu thấp giọng nói:
- Chiến lực người này không tệ, ngươi không phải là đối thủ của hắn, có lẽ hắn đã trở thành Đại Năng Thần Giới hơn ngàn năm.
- A!
Trì Hi Nhi uốn ba tất lưỡi nói:
- Vậy ca đuổi hắn đi đi.
Mặc dù hai người nói chuyện rất nhỏ giọng, nhưng đối diện là Đại Năng Thần Giới, hai người nói nhỏ hơn chút nữa hắn cũng có thể nghe được.
Ánh mắt người kia trở nên lạnh lùng hơn mấy phần, mặc dù Lục Ly và Trì Hi Nhi đều là Đại Năng Thần Giới, nhưng hắn lại chướng mắt. Bởi vì sinh mệnh khí tức Lục Ly và Trì Hi Nhi đều rất trẻ trung, mặc dù đã đột phá Đại Năng Thần Giới, nhưng khẳng định chưa đột phá được nhiều năm.
Dưới cái nhìn của hắn, Lục Ly và Trì Hi Nhi hẳn là con em đại gia tộc, lúc này mới đột phá nhanh như vậy. Nhưng căn cơ bất ổn, khẳng định chiến lực thấp kém đến đáng thương, hắn không có vừa ra đã giết người, mà chỉ muốn cướp tiền, không muốn đắc tội gia tộc phía sau Lục Ly và Trì Hi Nhi.
Nghe thấy Lục Ly và Trì Hi Nhi đối thoại, người kia có chút khó chịu, nghe khẩu khí của Lục Ly dường như đưa tay có thể trấn áp hắn.
- Hưu!
Hắn quyết định cho Lục Ly nếm một chút mùi đau khổ ăn, thân thể hắn như lợi kiếm chui vào lòng đất, một khắc sau đã xuất hiện ở dưới chân Lục Ly, lợi kiếm trong tay xoay tròn đâm về phía Lục Ly.
- Ha ha!
Lục Ly không có nửa điểm khẩn trương, đối với hắn mà nói hiện tại Đại Năng Thần Giới hoàn toàn không có áp lực. Hắn dùng một tay kéo Trì Hi Nhi hơi di chuyển sang bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng phẩy tay, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp mà ra, cái đầu người kia vừa mới từ dưới mặt đất chui ra đã không động được.
Trì Hi Nhi, Lung đạo nhân và Tiểu Bạch cũng bị trấn áp, bản thân Lục Ly thì không có nửa điểm vấn đề. Đùi hắn nâng lên thật cao, nặng nề nện xuống cái đầu vừa mới xuất hiện kia, trực tiếp giẫm người này xuống dưới mặt đất, giọng nói của hắn cũng trở nên lạnh lùng:
- Cút, nếu để ta nhìn thấy ngươi lần nữa, sẽ không lưu tình.
Không gian chi lực biến mất, tất cả mọi người có thể động. Trong mắt võ giả kia toàn là vẻ hoảng sợ, không dám dừng lại, nhanh chóng tháo chạy bên trong Lưu Sa, rất nhanh đã biến mất ở phương xa.
- Khanh khách!
Trì Hi Nhi dùng thần niệm dò xét đến, thấy bên trong mắt người kia toàn là vẻ không dám tin và hoảng sợ, thì phát ra tiếng cười như chuông bạc.
Lung đạo nhân hơi xúc động nhìn qua Lục Ly, lúc này mới bao nhiêu năm chứ? Vậy mà Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng trấn áp Đại Năng Thần Giới. Hắn lăn lộn ở Ma Giới mấy ngàn năm, nếu như không phải do Lục Ly, đoán chừng giờ phút này chiến lực hắn cũng chỉ ngang với Thần Linh phổ thông.
- Đi thôi!
Lục Ly cũng không có để ở trong lòng, hắn vung tay lên, Tiểu Bạch từ trên bả vai hắn bay ra, khoan khoái chạy như bay ở phía trước. Tiểu Bạch rất nghe lời, cũng không có chạy quá xa.
Khắp nơi ở đây đều là sa mạc, hoàn toàn không có đường, cho nên Lục Ly chỉ nhằm đúng một hướng tây bắc chạy như điên. Tiếp tục đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục đám người Lục Ly cũng gặp cái cấm chế thứ nhất.
Nguyên nhân khiến Lục Ly phát hiện là nơi xa có một mảnh ốc đảo, còn có một cái đầm nước nhỏ. Di chuyển ở bên trong sa mạc lâu như vậy, đương nhiên đám người Lục Ly sẽ không bỏ lỡ địa phương nghỉ ngơi tốt như vậy.
Chờ bọn hắn đi đến ốc đảo, lại phát hiện xảy ra vấn đề, lúc bước vào ốc đảo, cảnh sắc bốn phía lập tức biến đổi. Biến thành tối tăm mờ mịt, thứ lọt vào trong tầm mắt toàn là cát vàng, ở đây thần niệm bị hạn chế, tầm nhìn không đến trăm mét, bên trong cuồng phong rất mạnh, coi như Lục Ly cũng khó đứng vững.
- Huyễn trận!
Cũng may Lục Ly một mực nắm tay Trì Hi Nhi, cho nên Trì Hi Nhi không bị cuồng phong thổi đi. Thực lực Lung đạo nhân yếu hơn lập tức bị cuồng phong quét đi, Tiểu Bạch rất thông minh dùng móng vuốt nhỏ bắt bám vào cổ áo Lục Ly.
- Ông!
Trước tiên Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, muốn thu Trì Hi Nhi Tiểu Bạch đi vào, kết quả không gian nơi này bị áp chế, Thiên Tà Châu không dùng được.
- Hi Nhi bất kể như nào cũng không được buông tay, Tiểu Bạch chui vào trong tay áo của ta đi.
Lục Ly trầm giọng nói, Trì Hi Nhi vội vàng duỗi hai tay ra bám chặt lấy cánh tay Lục Ly. Tiểu Bạch thì chui vào trong tay áo Lục Ly, như vậy cuồng phong sẽ không thổi đi nó được.