Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cảm giác lực của Ngọc Kình Thiên rất mạnh, hắn vừa đến bên ngoài Thần Sơn, thoáng chốc liền cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly. Hắn cười lạnh mấy tiếng, ngay sau đó, có tiếng quát như sấm rền vang lên bên tai Lục Ly:
- Lục Ly đúng không? Mạng tiểu tử ngươi cứng thật đấy, Thần Sơn đều ép không chết ngươi. Chẳng qua lát nữa thôi ngươi sẽ biến thành người chết ... ta sẽ mang thi thể ngươi về Bá Vương Thành, treo móc lên cửa thành, bạo chiếu trăm năm!
Cục diện xấu nhất đã xảy ra, Ngọc Kình Thiên xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện ở ngay bên người Lục Ly, nếu không phải còn cách một tòa Thần Sơn, Lục Ly chắc đã tuyệt vọng. Hắn đã cảm nhận qua sự cường đại của Thần Giới Chí Tôn, hắn tuyệt đối trốn không thoát.
Cách nhau một tòa Thần Sơn, Lục Ly còn chưa triệt để tuyệt vọng, chẳng qua nhịp thở hắn đã dồn dập thêm mấy phần. Trong đầu nghĩ đến đủ loại khả năng, đồng thời bắt đầu truyền tin cho Huyết Linh Nhi, hỏi xem nó đã tham ngộ được đến đâu rồi?
Huyết Linh Nhi không có bất kỳ đáp lại nào, cũng không biết đang làm cái gì? Lục Ly toàn thân bất động, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi, trong lòng tự nhủ thầm, cách nhau một tòa Thần Sơn, Ngọc Kình Thiên không khả năng phá mở Thần Sơn giết chết hắn được.
Rất nhanh Ngọc Kình Thiên nói cho Lục Ly biết, hắn có cách, hắn không làm gì đặc biệt cả, mà chỉ giơ lên nắm đấm nện một quyền xuống Thần Sơn.
Oanh!
Tiếng nổ trầm muộn vang lên, tiếp đó Thần Sơn tán phát kim mang vạn trượng, song vẫn không di động mảy may, công kích từ Ngọc Kình Thiên còn chưa đủ để lay chuyển Thần Sơn, càng đừng nói là hủy đi Thần Sơn.
Ách!
Thần Sơn không sao, Lục Ly lại có sao, hắn cảm nhận được một đạo lực lượng cường đại trấn áp xuống, ngực bị đè ép, xương sườn thiếu chút nứt gãy.
Ầm!
Rất nhanh Ngọc Kình Thiên lại tung ra một quyền, lực lượng không lớn không nhỏ, lại đủ kích lên cấm chế Thần Sơn, lực lượng khủng bố đè xuống, Lục Ly rốt cuộc nhịn hết nổi, cuồng phún ra một búng máu tươi.
Ha ha ha!
Ngọc Kình Thiên bật cười ha hả, nói:
- Nhãi ranh đừng gấp, chúng ta từ từ chơi đùa, ta sẽ khiến xương cốt ngươi dần dần vỡ vụn, khiến ngươi hưởng thụ mấy tháng cuộc sống địa ngục, sau đó lại giết ngươi rồi mang về Bá Vương Phủ.
Ầm!
Lại một quyền, Lục Ly cảm thấy xương cốt như văng ra, hắn được Thần Thi nắm ở trong tay, Thần Sơn lại đè ép thiết quyền của Thần Thi. Tuy nhục thân Thần Thi rất khủng bố, không đến nỗi dễ dàng đứt gãy, nhưng lực lượng cường đại vẫn khiến xương cốt hắn vỡ vụn từng đoạn từng đoạn một.
Phanh phanh phanh!
Ngọc Kình Thiên liên tục đánh ra ba quyền, Lục Ly chịu hết nổi, xương sườn bắt đầu đứt gãy. Một đoạn xương sườn đâm vào lục phủ ngũ tạng, Lục Ly nhịn không được phát ra một tiếng rên, miệng tuôn trào máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Ha ha ha!
Không biết Ngọc Kình Thiên có được loại thần thông kỳ dị nào mà có thể nhẹ nhàng cảm ứng được tình hình của Lục Ly, hắn nhếch miệng cười nói:
- Lục Ly, cảm giác này thế nào? Đừng gấp, còn sớm, chúng ta từ từ chơi đùa, chờ lúc xương cốt cả người ngươi vỡ vụn, ta sẽ cho ngươi chầm chậm khôi phục, sau đó lại từ từ khiến xương cốt ngươi tiếp tục vỡ vụn. Đợi vỡ vụn mười lần, ta mới cho ngươi được chết, ngươi nói xem, cảm giác như thế có phải rất mỹ diệu không?
Ngọc Kình Thiên công kích Thần Sơn, có thể kích phát cấm chế Thần Sơn phòng ngự, từ đó sinh ra lực lượng phản phệ cường đại. Nếu Ngọc Kình Thiên công kích mãnh liệt thêm một chút, nháy mắt Lục Ly sẽ bị trấn áp chết đi, đây cũng chính là điểm độc địa của Ngọc Kình Thiên.
Lục Ly không thốt nửa lời, thậm chí không mở mắt ra, hắn biết lúc này có nói gì cũng vô dụng. Dù mắng Ngọc Kình Thiên mấy câu đại loại như “lão cẩu” thì trừ sướng miệng ra còn ý nghĩa gì đâu?
Ầm!
-
Ngọc Kình Thiên công kích hết lần này tới lần khác, xương đùi Lục Ly đã bị dập vụn, cứ tiếp tục thế này kết cục sẽ như Ngọc Kình Thiên vừa nói, xương cốt toàn thân Lục Ly vỡ nát, nhưng lại vẫn chưa chết đi.
Bởi vì nhục thân Lục Ly rất mạnh, võ giả đạt tới cấp bậc này, xương cốt toàn thân vỡ vụn cũng chưa chết được. Dù trái tim bị bóp nát, trong thời gian ngắn cũng sẽ không chết, nếu có linh dược không chừng rất nhanh sẽ có thể trị liệu khôi phục lại được.
- Chậc chậc, không sai, có chút cốt khí!
Ngọc Kình Thiên khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói tiếp:
- Bị thương nặng như thế mà vẫn không thốt nửa lời, Lục Ly ngươi là nhân vật. Hay là... bản tọa cho ngươi cơ hội thần phục, hiệu lực ta vạn năm, không chừng ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Ngọc Kình Thiên đương nhiên sẽ không thật tha mạng cho Lục Ly, chỉ là lúc này trong đầu hắn lại có một ý tưởng, nếu có thể thu Lục Ly làm Hồn Nô, mang về Bá Vương Thành, tổn thất danh dự mà hắn và Bá Vương Phủ phải chịu lập tức sẽ được phục hồi, hơn nữa danh vọng Ngọc Kình Thiên hắn còn sẽ đề thăng.
Phải biết Lục Ly rất nổi danh ở Thần Giới, ngay cả Thần Tượng Tông đều không làm gì được hắn, thậm chí một tên phó đường chủ Chiến Đường còn bị Lục Ly giết mất. Nếu thu Lục Ly làm nô, việc này truyền về Thần Giới, Ngọc Kình Thiên tuyệt đối sẽ vang danh.
Mặt khác!
Hắn có thể bán lại Lục Ly cho Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông có biết bao nhiêu là thần binh lợi khí, một tên Lục Ly ít nhất có thể đổi lấy ba năm kiện Thần khí Thánh phẩm
Khóe miệng Lục Ly thoáng co quắp, lộ ra một tia giễu cợt, song vẫn không nói gì. Ngọc Kình Thiên nghĩ nghĩ, lần nữa tung ra một quyền, đè gẫy mấy đoạn xương cốt Lục Ly, sau đó mới lạnh lùng nói:
- Lục Ly, nghĩ đến Trì Hi Nhi, nghĩ đến thủ hạ Đồ Thần Điện của ngươi. Nếu ngươi chết, ta cam đoan sẽ tìm đến tất cả bọn họ, nam giết sạch, nữ thành quân kỹ, đấy đều là vì nghiệt ngươi tạo ra.
Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Lục Ly càng lúc càng đậm, chiêu này của Ngọc Kình Thiên hắn gặp nhiều, chẳng qua là uy bức lợi dụ thôi, không có gì mới cả, bắt hắn thành Hồn Nô, như thế hắn thà chết đi cho xong.
Hắn nhắm mắt lại, lần nữa truyền âm cho Huyết Linh Nhi, trong lòng lại thoáng có chút nghi hoặc, rốt cục Huyết Linh Nhi đang làm gì? Sao không truyền tin hồi đáp hắn? Dù tình hình có tệ hại đến đâu thì cũng phải báo cho hắn biết, để hắn chết cũng chết được an tâm chứ.