Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đạo uy áp cường đại kia vốn trấn áp Lục Ly, nhưng Thần Sơn màu xanh bay lên giúp hắn trụ vững, hắn lập tức bay vụt về nơi xa.
- Hả?
Cách đó không xa, Ngọc Kình Thiên đang bị Thần Sơn trấn áp cũng cảm ứng được uy áp này, trong lòng không khỏi sợ run, tròng mắt khẽ chuyển, trên mặt hiện rõ vẻ kinh hãi.
Hắn vận dụng bí thuật đi cảm ứng tình hình bên ngoài, khi nhìn thấy một tòa Thần Sơn đè lên đỉnh đầu Lục Ly, trên không trung một tòa Thần Sơn khác cũng đè xuống, Lục Ly lại nhẹ nhàng trốn về nơi xa, sắc mặt hắn lập tức càng thêm khó coi.
- Lục Ly luyện hóa hai tòa Thần Sơn? Giờ chính đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba?
Trong đầu phù hiện một ý niệm khiến hắn chấn kinh vạn phần, hắn biết một tòa Thần Sơn khẳng định không ép chết được mình. Nhưng nếu là hai tòa ba tòa, năm tòa thì sao? Năm tòa Thần Sơn cùng lúc đè xuống, lực lượng khủng bố như thế hoàn toàn đủ sức khiến hắn thịt nát xương tan.
Dù một lần còn ép không chết, nhưng chỉ cần một tòa Thần Sơn đè ép, bốn tòa Thần Sơn còn lại không ngừng bay lên, sau đó trùng trùng nện xuống, liệu hắn có thể trụ được mấy lần? Hắn có một loại thần thuật phòng ngự rất mạnh, nhưng thần thuật này cần hao phí tinh huyết, tinh huyết hắn có bao nhiêu? Đợi dùng hết tinh huyết, chẳng phải hắn vẫn chết như thường?
Oanh!
Bên kia, một tòa Thần Sơn màu bạc trấn áp xuống, lại bị Thần Sơn màu xanh ngăn trở, không ngừng trượt xuống, cuối cùng trùng trùng nện lên mặt đất.
Lục Ly chạy vội mà đi, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, hắn không ngừng lấy một giây, vội phân phó Huyết Linh Nhi hành động. Trễ tất sinh biến, tốt nhất là nên mau chóng thu năm tòa Thần Sơn vào tay cái đã.
- Lục Ly quả nhiên đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba!
Ngọc Kình Thiên cảm ứng được Lục Ly dừng lại bên cạnh Thần Sơn màu bạc, sau đó nhắm mắt lại, trong lòng không khỏi kinh hãi. Hắn không biết Lục Ly luyện hóa Thần Sơn thế nào, nhưng hắn biết nếu giờ còn không hành động, đợi khi Lục Ly luyện hóa đủ năm tòa Thần Sơn, hắn liền tất chết không nghi ngờ.
- Đụng một cái...
Trong lòng Ngọc Kình Thiên có chút ngập ngừng bất định, thực ra hắn còn có một cách để thoát đi, chẳng qua nếu làm vậy cái giá phải bỏ ra là cực lớn, hơn nữa còn rất có khả năng sẽ chết ở chỗ này.
Hắn hiểu được một loại độn pháp, loại độn pháp này là thần thông giữ mạng sau cùng của hắn, cũng là nguyên nhân giúp hắn trải qua vô số lần nguy cơ sinh tử mà vẫn có thể sống sót.
Loại độn pháp này tên Vạn Lý Huyết Độn, là thủ đoạn thiêu đốt toàn bộ tinh huyết xuyên qua hư không, thoát ly ra ngoài trăm vạn dặm.
Đốt hết tinh huyết toàn thân, không chỉ sẽ khiến thân thể hắn trọng thương, thực lực đại tổn, không mất mấy năm thì không cách nào khôi phục lại được. Trọng yếu nhất chính là, hắn sẽ còn ngất đi, hơn nữa lúc xuyên qua hư không, thân thể hắn sẽ cực kỳ hư nhược, nếu không gian xuất hiện dị động, hắn tất sẽ bị giảo sát.
Nếu là ở nơi khác, hắn liền không chút suy xét lập tức dùng thuật này trốn đi. Nhưng nơi đây là Cổ Ma tử địa, hiện tại hắn còn đang ở Hồn Vụ Sơn. Nơi đây có rất nhiều cổ thần cấm, vạn nhất lúc xuyên qua hư không xúc động đến cổ thần cấm, hắn lại đang trong trạng thái cực kỳ hư nhược, khi đó khẳng định sẽ bị cấm chế giảo sát.
Còn nữa, sau khi xuyên qua hư không, rất nhanh hắn liền sẽ ngất đi. Bên này lại là trung bộ U Yến chi địa, có không ít cừu gia của hắn, vạn nhất vừa khéo bị cừu gia phát hiện thì sao? Đến lúc đó hắn liền cũng khó tránh khỏi chữ “chết”.
Thời gian dần trôi, trong lòng Ngọc Kình Thiên vẫn cứ ngần ngừ bất định. Nửa canh giờ sau, Lục Ly đột nhiên mở mắt, nhếch miệng cười khẽ, tiếp đó Thần Sơn màu bạc bên cạnh hắn lóe lên quang mang, biến thành một tòa tiểu sơn lớn chừng ngón tay, lơ lửng trên đỉnh đầu.
- Lại bị luyện hóa? Chỉ mất nửa canh giờ liền luyện hóa xong một tòa Thần Sơn?
Trong lòng Ngọc Kình Thiên càng thêm kinh hãi, lúc này hắn đã không còn chút do dự nào nữa, với ba tòa Thần Sơn, Lục Ly muốn ép chết hắn đã không thành vấn đề. Đào tẩu không nhất định sẽ chết, nhưng ở lại chỗ này tất phải chết không nghi ngờ, hắn tự nhiên chọn cái sau.
Ông!
Tinh huyết toàn thân bốc cháy, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn ra, bên kia Nha Ngao lập tức cảm ứng được, truyền âm cho Lục Ly nói:
- Chủ nhân, người đang bị trấn áp dưới kia có dị động.
- Nha Mạo, Nha Cô, các ngươi lập tức điều khiển Thần Sơn đi trấn áp Thần Sơn màu vàng, trực tiếp nghiền chết kẻ dưới đó cho ta.
Lục Ly phản ứng cực nhanh, không quản Ngọc Kình Thiên muốn làm gì, hắn đều tuyệt không cho phép Ngọc Kình Thiên đào tẩu, cơ hội tốt như vậy há có thể lỡ qua?
Hưu!
Tòa đại sơn màu bạc và đại sơn màu xanh bay đi, chỉ là còn chưa trấn áp xuống, bên kia Thần Sơn màu vàng đã đột nhiên bị đẩy lên. Cả người Ngọc Kình Thiên hừng hực hỏa diễm, lông tóc toàn thân trào ra huyết dịch, sau đó huyết dịch lập tức bị thiêu đốt, hắn nhếch môi cười nói:
- Lục Ly, muốn giết ta? Ngươi nằm mơ đi!
Ông!
Không gian nơi Ngọc Kình Thiên đứng chợt ba động kịch liệt, tiếp đó thân hình hắn tan biến trong khe nứt không gian, biến mất không thấy đâu nữa.
Rầm rầm rầm!
Ngọc Kình Thiên vừa đào tẩu, toàn bộ vùng hư không phụ cận cũng theo đó bắt đầu ba động kịch liệt, mặt đất sáng lên hào quang chói lòa.
Huyết Linh Nhi kinh hoảng truyền âm tới:
- Không hay, chủ nhân, tên Thần Giới Chí Tôn kia cường hành xuyên qua không gian, dẫn lên cấm chế Hồn Vụ Sơn phản phệ, chúng ta nhất định phải lập tức chạy ra Hồn Vụ Sơn, bằng không sẽ bị cấm chế khủng bố xé thành mảnh vụn.
- Trốn?
Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia tiếc nuối, còn hai tòa Thần Sơn chưa kịp luyện hóa, giờ mà rời đi thực sự quá đáng tiếc.
Chẳng qua mạng nhỏ mới càng quan trọng, hắn không dám có chút nào chần chờ, lập tức quát khẽ nói:
- Nha Ngao Nha Mạo Nha Cô đi trước dẫn đường, Huyết Linh Nhi theo ta, đi!
Rầm rầm rầm!
Tiếng ầm ầm trong Hồn Vụ Sơn vang lên không dứt, nơi đây mây mù vờn quanh, ẩn ẩn có thể nhìn thấy lôi điện lấp lánh, từng luồng khí tức khủng bố từ bên trong truyền ra.