Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2100 - Chương 2087: Núi Cao Sông Dài

Bất Diệt Long Đế Chương 2087: Núi cao sông dài

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Được!

Lục Ly gật đầu nói:

- Nhờ ngươi chuyển cáo Ma Đế, nếu có cơ hội chúng ta có thể liên thủ đánh vào Thần Giới, diệt đi tứ đại thế lực siêu thần.

- Diệt đi tứ đại thế lực siêu thần?

Hề Mông hơi ngớ, sau đó gượng cười một tiếng, thuận miệng đáp:

- Được, ta nhất định chuyển cáo.

- Đi thôi!

Lục Ly quay sang khoát tay nói với Lung đạo nhân:

- Con đường tiếp theo chính ngươi phải tự đi thôi, núi cao sông dài, tạm biệt.

Lung đạo nhân lần nữa quỳ xuống, lưng cúi cong, nghẹn ngào nói:

- Chủ nhân bảo trọng.

Lục Ly tiêu sái phất phất tay, cứ thế tung người bay về nơi xa, hắn không thích cảm giác ly biệt, những lúc thế này thường thường đều rời đi rất dứt khoát.

- Hừ hừ!

Đợi Lục Ly đi rồi, Hề Mông mới hừ lạnh hai tiếng, bĩu môi nói:

- Bằng hắn mà đòi giết về Thần Giới, diệt đi tứ đại thế lực siêu thần? Còn muốn liên thủ với tộc ta...

Lung đạo nhân khẽ mím môi, hướng về phía Hề Mông khom lưng nói:

- Đại nhân đừng khinh thường Lục đại nhân, có lẽ đại nhân không biết, đoạn thời gian trước Lục đại nhân từng đại náo Thần Giới, chém giết phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, đồng thời thành công thoát khỏi truy sát từ Thần Tượng Tông, trốn vào U Yến chi địa.

- Hả?

Tròng mắt Hề Mông trợn trừng như chuông đồng, bên trong hiện đầy vẻ kinh ngạc, khó mà tin tưởng hỏi:

- Chỉ bằng chút thực lực ấy của hắn mà cũng dám giết phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông?

- Lúc đó thực lực còn chưa được như thế này...

Lung đạo nhân bẩm báo nói:

- Khi ấy hắn còn chưa có được chiến lực Đại Năng Thần Giới, chỉ dựa vào Lôi Thần Nộ và Phi Độ Hư Không. Việc này người người Thần Giới đều biết rõ, rất nhiều người ở U Yến chi địa cũng biết, không tin đại nhân có thể hỏi dò thử xem. Ngoài ra... đại nhân, niên kỷ Lục đại nhân chưa đến trăm tuổi, phi thăng không đến năm mươi năm, với chiến lực hiện tại của hắn, dù không dùng tới ba tòa Thần Sơn cũng có thể đánh chết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Trước đó lúc ở trong Hồn Vụ Sơn, Ngọc Kình Thiên thiếu chút liền bị hắn giết...

- Phi thăng không đến năm mươi năm... chậc chậc...

Hề Mông hít sâu một hơi khí lạnh, đối với Ma thú tộc mà nói, năm mươi năm chỉ như một cái chớp mắt. Không chỉ Ma thú tộc, dù là đối với toàn bộ người Thần giới, dưới trăm tuổi đều tính là trẻ tuổi, đối với Hề Mông lại càng chỉ như đứa trẻ. Thế mà bây giờ hắn lại bị một đứa trẻ nhẹ nhàng trấn áp, thậm chí còn có thể tùy ý diệt sát.

- Nhân tộc đúng là nhiều yêu nghiệt thật.

Hề Mông lộ ra một tia hâm mộ, cảm khái nói:

- Tộc Ma thú chúng ta vì nguyên nhân thể chất mà rất khó khăn trong việc cảm ngộ thiên địa pháp tắc, chỉ thích hợp Luyện Thể. Tốc độ Luyện Thể lại quá chậm, muốn hơi có chút tiểu thành chí ít cũng phải mất mấy vạn năm, tư chất bản tọa tính là tương đối cao, nhưng tu luyện đến chiến lực như bây giờ cũng tiêu tốn tận mười chín vạn năm.

- Đại nhân không cần chán nản!

Lung đạo nhân khom lưng nói:

- Thánh Thể của Mông đại nhân sắp đại thành, chỉ cần Thánh Thể đại thành, chiến lực liền có thể sánh ngang Thần Giới Chí Tôn. Hơn nữa nếu không phải mấy lão già kia, Thần Giới Chí Tôn bình thường đều không giết được đại nhân.

- Thánh Thể!

Tròng mắt như chuông đồng của Hề Mông chợt lóe lên quang mang, hưng phấn nói:

- Không sai, ta mạo hiểm tiến vào Cổ Ma tử địa chính là vì Thánh Thể, chỉ cần có thể tìm được gốc Huyết Dương Cửu Diệp Thảo kia, ta nhất định có thể ngưng tụ Thánh Thể. Đến lúc đó dù đứng nguyên đấy cho Ngọc Kình Thiên công kích, hắn đều không giết chết được ta.

- Lục Ly đúng không?

Ánh mắt Hề Mông nhìn theo hướng Lục Ly rời đi, thần sắc tràn đầy kiên nghị nói:

- Đợi Thánh Thể đại thành, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi, đoạt về hết thảy vinh diệu mà Hề Mông ta đã mất đi!

Bay ra từ trong Hồn Vụ Sơn, nhất thời Lục Ly không biết nên đi đâu về đâu, thế là bèn tùy ý chọn một hướng lao đi, sau khi tiến về phía trước chừng mấy vạn dặm, hắn ngừng lại đảo mắt nhìn ba tòa Thần Sơn sau lưng.

Ba tòa Thần Sơn một mực bay theo thế này cũng không phải cách hay, một khi hắn gặp cường địch, bắt buộc phải Phi Độ Hư Không rời đi, vậy chẳng phải ba tòa Thần Sơn sẽ bị địch nhân lấy mất?

- Thử xem Thiên Tà Châu có thể chứa được không?

Lục Ly cắn răng, định mạo hiểm thử một lần, hắn lấy ra Thần Thi vầ thần tài trong Thiên Tà Châu, ném vào không gian giới chỉ, sau đó lại phóng thích Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch.

Hí hí!

Tiểu Bạch vừa đi ra liền tỉnh, nhìn thấy Lục Ly lập tức hưng phấn kêu to. Lục Ly cảm ứng qua một phen, trên mặt tức thì hiện lên ý cười, nói:

- Không sai, Tiểu Bạch, giờ ngươi đã thực sự là Thần thú, chỉ còn xem lúc nào hóa hình nữa thôi.

Hí hí!

Tiểu Bạch cao phấn nhảy lên vai Lục Ly, móng vuốt nhỏ bắt lấy cổ Lục Ly. Bên kia Trì Hi Nhi cũng ngọt ngào cười, quét mắt nhìn bốn phía một lượt rồi hỏi:

- Ca, ngươi đã đi ra khỏi mê trận kia rồi?

- Ừ!

Lục Ly đưa tay vuốt tóc Trì Hi Nhi, nhếch môi cười nói:

- Hi Nhi, ngươi trước chờ một lát, để ta thử xem có thể thu ba tòa Thần Sơn này vào trong Thiên Tà Châu không.

Ông!

Lục Ly để Trì Hi Nhi Tiểu Bạch đứng ra xa ngoài mười dặm, thần lực quán chú vào Thiên Tà Châu, sinh ra hấp lực cường đại, cứ thế tới gần Thần Sơn màu vàng. Toà Thần Sơn kia lóe lên quang mang rồi bất ngờ tan biến giữa không trung, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện Thần Sơn bị thu vào, nhưng không thấy Thiên Tà Châu có bất kỳ phản ứng dị thường nào, lập tức đại hỉ.

Ong ong!

Thế là bèn liên tục thu vào hai tòa Thần Sơn còn lại, xác định Thiên Tà Châu không việc gì, hắn liền hưng phấn phất phất tay với Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch.

Hưu!

Trì Hi Nhi ôm theo Tiểu Bạch nhanh chóng bay tới, Lục Ly thả ra một tòa Thần Sơn, khua tay nói:

- Chúng ta đi thôi, các ngươi có thể ở ngoài này chơi đùa.

Hí hí!

Tiểu Bạch phấn hướng chạy vội mà đi, mắt Trì Hi Nhi cũng cười thành vành trăng khuyết, kéo lấy tay Lục Ly nhanh chân tiến về phía trước.

Lục Ly một bên hành tẩu một bên suy nghĩ, liệu có nên đi ra?

Bình Luận (0)
Comment