Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đã có một Thanh Loan tìm đến, dự tính sẽ có người thứ hai thứ ba tìm đến. Lần này Thần Giới Chí Tôn mà Thanh Loan mang theo không ra tay, nhưng lần sau Thần Giới Chí Tôn khác liệu có ra tay hay không? Lục Ly không biết, hắn chỉ biết nhất định phải tức tốc rời đi.
Huyết Linh Nhi đi trước thăm dò, Lục Ly một đường chạy vội theo sau, hắn mấy lần định Phi Độ Hư Không rời đi. Nhưng nghĩ đến nơi này là Cổ Ma tử địa, không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất đừng nên làm loạn. Vạn nhất bị cấm chế nơi này đẩy bật ra, hoặc bị cấm chế trực tiếp giảo sát thì sao?
- Đi ra thôi, lập tức rời khỏi Cổ Ma tử địa, sau đó Phi Độ Hư Không thoát đi!
Lục Ly quyết định chủ ý, Bất Chu Sơn này đã không thể ở lâu. Hắn khóa chặt một hướng, để Huyết Linh Nhi dẫn đường, cứ thế lao thẳng đi.
Đi chừng nửa ngày, đường phía trước bị người chặn lại, hơn nữa nhân số còn không ít. Khoảng chừng sáu người, thuần một sắc Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, ánh mắt Lục Ly không đi nhìn năm tên cường giả còn lại, mà khóa chặt một công tử tuổi trẻ trong đó.
Công tử trẻ tuổi này áo bào hoa lệ, khí độ phi phàm, rõ ràng xuất sinh từ đại gia tộc. Hiện tại đối tượng khiến Lục Ly đau đầu nhất chính là đám con em đại gia tộc này, giết một người đắc tội cả một đại gia tộc, không giết lại cứ dây dưa không vứt đi được...
Sáu người bên kia rõ ràng đang chờ Lục Ly, từ đằng xa liền đã tản thành hình cánh quạt vây lại Lục Ly. Lục Ly đứng nguyên tại chỗ bất động, đợi sáu người chủ động vây lại xong, tên công tử tuổi trẻ khoác trường bào màu trắng bạc mới mở miệng nói:
- Tại hạ Bắc Vương Phủ Tề Thiếu Bạch, xin hỏi các hạ chính là Lục Ly?
- Lại là công tử gia tộc Thần Vương, khó trách có tận năm tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đi theo hộ vệ!
Lục Ly không khỏi đau đầu, lạnh giọng hờ hững nói:
- Tại hạ chính là Lục Ly, xin hỏi Tề công tử tìm ta có chuyện gì?
- Không có chuyện gì cả!
Khóe miệng Tề Thiếu Bạch nhếch lên ý cười nhàn nhạt, nhìn có vẻ rất hiền hòa, nhưng trong khung lại là sự lạnh lùng cự người ngàn dặm, hắn nói:
- Nghe bảo ngươi rất mạnh? Còn được đến một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, Tề mỗ bèn đặc ý tới tìm gặp ngươi.
- Đám công tử tiểu thư này đúng là nhàn đến trứng đau.
Lục Ly khẽ nhếch mép, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Một ngày trước, Thanh Vương Phủ Thanh Loan tiểu thư tới tìm ta, cũng nói y hệt như ngươi, chẳng qua lúc này nàng đã đi về. Nàng nói đợi ngày sau đạt tới Thần Giới Chí Tôn sẽ quay lại tìm ta báo thù. Tề công tử, ta cảm thấy giữa chúng ta vốn không oán không thù, tốt nhất vẫn nên đừng tổn thương hòa khí thò hơn.
- Thanh Loan?!
Tề Thiếu Bạch và năm tên cường giả còn lại đều khẽ biến sắc, phải biết, uy danh Thanh Loan còn trên cả Tề Thiếu Bạch, hơn nữa còn là người được chỉ định nối nghiệp Thanh Vương Phủ. Lần này Thanh Loan đi ra bọn hắn cũng biết, bên người Thanh Loan đi theo một tên Thần Giới Chí Tôn, bọn hắn cũng vô cùng rõ ràng. Nếu Lục Ly không nói láo, chỉ với chút người bọn hắn mà muốn tìm Lục Ly gây chuyện, e là phải cân nhắc lại.
Tề Thiếu Bạch trầm ngâm một lát, sau đó dò hỏi:
- Lục Ly, lão cửu Thanh gia không đi theo Thanh Loan?
- Ngươi cảm thấy sao?
Lục Ly khẽ cười giễu cợt:
- Không có hộ vệ nhà các ngươi đi cùng, một mình ngươi dám tuỳ ý chạy loạn trong này ư? Đại nhân nhà ngươi sẽ yên tâm ư?
- Ngươi...
Tề Thiếu Bạch tức thì nổi giận, ý mỉa mai trong lời Lục Ly quá nồng, quá rõ ràng, trong mắt hắn lóe lên sát cơ, nếu không phải bị chấn nhiếp bởi uy danh và những lời Lục Ly vừa nói lúc nãy, hắn đã sớm hạ lệnh động thủ.
- Đi!
Lục Ly giơ tay khẽ phất, tầng tầng không gian lập tức ba động, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp về phía đám người Tề Thiếu Bạch.
Lục Ly lạnh giọng nói:
- Ta không muốn xung đột với Bắc Vương Phủ các ngươi, các ngươi cũng đừng trêu chọc ta. Ta không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa là ta sợ chuyện, Ngọc Linh Long ta dám giết, Bá Vương Thành ta dám đồ, cũng không để ý nhiều thêm mấy tên cừu gia đâu. Phiền Tề công tử truyền lời giúp ta, để đám người muốn tìm ta gây sự quay về đi, đừng để ta phát bực lại khiến Cổ Ma tử địa máu chảy thành sông!
Lục Ly khoái tốc rời đi, đám người kia vẫn còn không động được, thẳng đến mấy giây sau, một tên cường giả điên cuồng vận chuyển thần lực trong người mới miễn cưỡng nhiễu loạn được không gian chi lực đang trấn áp bọn hắn, nhờ vậy cả đám mới có thể di động.
- Đây là không gian chân ý?
Một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cảm khái nói:
- Không gian, thời gian, hủy diệt, sinh mệnh, bốn đại chân ý này là chân ý tối cao. Lục Ly tuổi còn trẻ không ngờ đã có thể cảm ngộ không gian chân ý cường đại như thế, xem ra chuyện hắn trấn áp Thanh Loan không phải giả.
- Hừ hừ!
Tề Thiếu Bạch rõ ràng có chút không phục, hừ lạnh một tiếng nói:
- Không gian chân ý này có thể trấn áp Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nhưng làm gì trấn áp được Thần Giới Chí Tôn? Sao lão cửu Thanh gia có thể bị đánh bại nhẹ nhàng vậy được?
- Lấy tính cách nha đầu Thanh Loan kia...
Một lão giả trong đám giải thích nói:
- Nàng hẳn là sẽ không để lão cửu Thanh gia động thủ, người Thanh gia trước nay vẫn luôn rất kiêu ngạo, chắc Lục Ly không nói dối đâu.
- Hừ hừ!
Tề Thiếu Bạch hừ lạnh mấy tiếng, song lại không phản bác, vừa rồi hắn bị trấn áp đến nỗi không động đậy gì được, rõ ràng không phải là đối thủ của Lục Ly. Bất kể có thừa nhận hay không, Lục Ly quả thực có tiền vốn để ngạo nghễ bá đạo.
- Đi thôi, trở về, bế quan!
Trầm ngâm thoáng chốc, Tề Thiếu Bạch có chút bi phẫn phất phất tay, thân là công tử Bắc Vương Phủ, thế mà đến cả cơ hội ra tay đều không có liền đã bị người trấn áp, lần này đúng thật mất hết mặt mũi.
- Lục Ly, ngươi chờ đấy, vinh diệu mất đi, Tề Thiếu Bạch ta nhất định sẽ tự tay đoạt lại!
Tề Thiếu Bạch cắn răng, dẫn đầu phóng xuống dưới núi, rất nhanh liền tan biến trong quần sơn mênh mông nơi xa.
...