Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Xem ra hai vị là từ nơi khác tới, các ngươi không biết Vân Tuyết Điện này là một trong những sản nghiệp của Tào gia chúng ta?
- Hả?
Lục Ly phát hiện bên ngoài có rất nhiều thần niệm đang quét vào, binh sĩ Vân Tuyết Điện lại không thấy có phản ứng gì, ánh mắt tức thì chuyển lạnh.
Thiên Tà Châu trong tay hắn lóe lên quang mang, sau khi thu vào Trì Hi Nhi liền mắt lạnh nhìn hai người, nói:
- Mời các ngươi rời khỏi nhà ta ngay lập tức, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
- Tự gánh lấy hậu quả?
Ý cười giễu cợt nơi khóe miệng Tào Thất Kiếm càng đậm, Lục Ly và Trì Hi Nhi đều nhìn rất lạ mặt, hơn nữa cũng không tự báo gia môn, hẳn không phải xuất thiên đại gia tộc siêu cấp.
Còn một điểm nữa, nếu là đại gia tộc siêu cấp, bên người sao có thể không mang theo hộ vệ? Bởi thế ánh mắt hắn cũng chuyển lạnh, quát khẽ nói:
- Người đâu, ta hoài nghi người này là gian tế U Yến chi địa, mau bắt lại cho ta!
Hưu hưu hưu!
Từ bên ngoài, vô số quân sĩ lập tức bay vụt đến, ngoài ra còn có mấy tên Đại Năng Thần Giới cũng tiến vào, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Trong tay lão giả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới hiện ra một thanh trường đao, sát khí đằng đằng nhìn Lục Ly, tùy thời chuẩn bị ra tay.
- Gian tế?
Khóe miệng Lục Ly khẽ nhếch lên, người này ngược lại rất biết gài bẫy, trước chụp mũ Lục Ly là gian tế, như vậy dù có xảy ra chuyện gì cũng có thể phủi sạch trách nhiệm. Chẳng qua hắn đúng là mới vừa đi ra từ U Yến chi địa, kỳ thật cũng có thể tính là gian tế.
- Không sai, hắn chính là gian tế!
Một tên quản sự đột nhiên từ tiền viện chạy tới, chỉ vào Lục Ly nói:
- Người này vừa mới mua ngọc phù thân phận, hơn nữa còn nghe ngóng tin tức Thần Giới. Nếu không phải là người U Yến chi địa, tại sao lại không có ngọc phù thân phận? Tại sao lại không biết chuyện Thần Giới được?
- Hả?
Ý cười mỉa mai trên mặt Tào Thất Kiếm càng đậm, hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi, không ngờ Lục Ly thật có khả năng là gian tế, thế là lập tức phất tay ra lệnh với đám người đằng sau:
- Bắt lại!
- Chờ đã!
Lục Ly vung tay lên, sau đó quát lớn:
- Tất cả mọi người có mặt trong Vân Tuyết Điện nghe đây, nếu không phải là người Vân Tuyết Điện, mời lập tức rời đi. Bằng không đợi lát nữa bị giết lầm, cũng đừng trách ta vô tình!
Dứt lời, trên thân Lục Ly tràn ra sát khí ngút trời. Bởi vì hắn giết quá nhiều người, cộng thêm cảm ngộ Sát Đế chân ý, bởi thế sát khí nồng đậm và dọa người dị thường.
Hưu hưu hưu!
Tiếng quát của Lục Ly rất lớn, kinh hách rất nhiều người, thần niệm bọn hắn dò xét tình hình bên này, đại bộ phận khách nhân lập tức đi xuống dưới núi. Khí tức Lục Ly là Đại Năng Thần Giới, nhưng sát khí lại nồng đậm như thế, cộng thêm bên phía Tào Thất Kiếm có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, bằng với hai bên là thần tiên đánh nhau, võ giả bình thường sao dám tới gần?
- Nếu ngươi đã sợ liên luỵ vô tội, vậy chúng ta đi ra ngoài chơi đùa chơi đùa...?
Tròng mắt Tào Thất Kiếm khẽ chuyển, hỏi nói. Rốt cuộc nơi này cũng là sản nghiệp nhà hắn, động thủ ở đây sẽ hủy đi không ít đồ đạc, tóm lại không được tốt cho lắm.
- Ha ha!
Lục Ly cười nhạt một tiếng, ba tòa Thần Sơn gào thét lao ra từ trong Thiên Tà Châu, cấp tốc phi hành quanh người hắn. Đồng thời Kinh Lôi Giáp phù hiện ngoài thân, Đồ Ma Đao cũng được lấy ra.
Hây!
Hắn tiện tay quét ngang, một đạo đao mang màu đỏ máu sáng lên, gào thét lao đến tiền viện, tên quản sự kia chính đang đứng ở cửa tiền điện. Đối phương biết chuyện hắn muốn tới Tuyết Ưng sơn mạch, bởi thế người này nhất định phải giết, chỉ như vậy hắn mới không lộ hành tung.
Rầm rầm rầm!
Bên kia chỉ có bảy tám tên quân sĩ, đều là võ giả bình thường. Hiện tại thần lực Lục Ly vô cùng hùng hậu, sát chiêu Sát Đế cực kì bá đạo. Nháy mắt, bảy tám quân sĩ và cả tên quản sự đều bị miểu sát, đao mang tiếp tục gào thét lao tới, hủy đi từng thành bảo cung điện xung quanh.
- Bắt lại!
Tào Thất Kiếm rống lên giận dữ, lão giả bên cạnh hắn lại không động, bởi vì nhiệm vụ của lão giả là bảo hộ Tào Thất Kiếm. Vân Tuyết Điện có mấy trăm võ giả, Đại Năng Thần Giới cũng có bảy tám người, không lý nào lại không bắt được một mình Lục Ly.
- Trấn áp!
Thấy đám người xung quanh định động thủ, tuy Lục Ly không sợ, song hắn không muốn bị cả đám vây công. Hai tay hắn trùng trùng phất tới, nháy mắt, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp xuống, ai nấy đều không động đậy được!
- Hả?
Sắc mặt tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia tức thì đại biến, bởi vì chính hắn đều không thể di động. Thần lực trong người hắn điên cuồng vận chuyển, miệng môi mấp máy truyền âm nói:
- Vị công tử này, có gì từ từ nói chuyện, đừng làm loạn!
- Đi!
Lục Ly vung tay lên, một tòa Thần Sơn gào thét lao đi, không biến quá lớn, chỉ trướng lên chừng trăm trượng, như một cỗ máy chiến tranh nghiền áp tới trước mặt.
Rầm rầm rầm
Phàm là bị Thần Sơn đụng phải, hết thảy cung điện thành bảo đều lập tức nổ thành phấn vụn, rất nhiều võ giả cũng bị nện chết tươi. Chỉ mấy nhịp thở, Thần Sơn đã lăn vài vòng trên đỉnh núi, gần như không còn một tòa kiến trúc nào là còn nguyên vẹn, tất cả đều bị nện nát.
- Chết đi!
Đồ Ma chiến đao trong tay Lục Ly liên tục chém xuống, từng đạo không gian gợn sóng tán rải ra, sau đó từng tên võ giả lần lượt nổ tung, ngay cả đám Đại Năng Thần Giới đều gánh không được, cứ thế nổ thành huyết vụ.
Chỉ sau nửa nén hương!
Chớp mắt ngắn ngủi, toàn bộ Vân Tuyết Điện đã biến thành địa ngục, trừ Tào Thất Kiếm và mấy người bên cạnh ra, toàn bộ người trên núi đều bị chém giết sạch.
Có lẽ một phần trong đó vốn không phải người Vân Tuyết Điện, nhưng Lục Ly đã khuyến cáo qua, còn dám lưu lại xem náo nhiệt tất phải trả giá đắt, bọn hắn phải tự chịu hậu quả với lựa chọn của mình. Lục Ly quyết định nhổ cỏ tận gốc, tất cả người ở nơi đây đều phải chết, miễn cho tin tức tiết lộ ra ngoài.
Sau khi giết sạch đám người kia, hắn mới nhìn về phía Tào Thất Kiếm, khóe môi nhếch lên, mở miệng nói:
- Công tử Tào gia đúng không? Tào gia các ngươi rất cường đại? Ngươi tưởng rằng mình có thể muốn làm gì thì làm?