Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2123 - Chương 2110: Hạnh Phúc

Bất Diệt Long Đế Chương 2110: Hạnh phúc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly vừa đi ra liền thấy có người, theo bản năng định ra tay, chém giết sạch đám người quanh đây, miễn cho tin tức tiết lộ. Nhưng hắn thấy đây chỉ là một đám Thần Linh cấp thấp, trong đó còn có thiếu niên thiếu nữ và hai tên lão giả tuổi tác rất lớn.

Ngao ngao!

Một con Hoang thú chính đang tứ ngược xung quanh, đã chém giết không ít võ giả, ngoài ra còn có không ít nam nữ trẻ tuổi chết gục dưới chân Hoang thú.

Nhân kia đám người kia còn đang ngạc nhiên, Hoang thú cường hành đâm tới, lợi trảo quét qua, lại đánh chết mấy tên võ giả. Đám võ giả còn lại mắt đỏ ngầu, lập tức lao lên chém giết Hoang thú, Lục Ly vốn định giết người, nhưng nhìn thấy cảnh này hắn lại do dự.

Đám người này hoàn toàn vô tội, bọn họ khác với đám truy tung hắn trước kia. Hơn nữa đây rõ ràng đều là kẻ yếu, còn có người già trẻ nhỏ, Lục Ly sao nỡ nhẫn tâm thống hạ sát thủ cho được?

Ngao...

Hoang thú hoành hành tứ ngược, chỉ chớp mắt lại đã đồ sát hai người, Lục Ly nhìn mà không khỏi khó chịu, nhưng hắn lại không thể động thủ, nếu không trạng thái ẩn thân sẽ lập tức biến mất.

Nghĩ nghĩ, hắn liền tiềm hành về phía Hoang thú hình con báo kia, chân sau khẽ đạp lên đầu Hoang thú, sau đó bay về nơi xa. Hắn không động thủ, bởi thế không bại lộ thân hình, Hoang thú kia lại bị kinh động, nó cảm giác được khí tức Lục Ly, tức thì gào thét đuổi theo.

- A...

Thấy Hoang thú đột nhiên chạy về nơi xa, trong mắt con dân bộ lạc đều hiện đầy vẻ kinh ngạc, con Hoang thú này rõ ràng đang chiếm thượng, sao lại đột nhiên bỏ đi?

Ngay khi chúng nhân còn đang mờ mịt, nơi xa đột nhiên vang lên một tiếng nổ trầm muộn, mấy người bên này lập tức đi qua dò la, lại phát hiện Hoang thú đã bị chém giết từ lúc nào.

- Chuyện gì thế này?

Bọn họ dạo quanh phụ cận một vòng, sau đó quay về bẩm báo. Tộc trưởng bộ lạc là một lão giả chiến lực tương đương phủ quân, hắn trầm tư một lát rồi mở miệng nói: “

- Chắc là có cường giả nào đó ra tay giúp chúng ta giết đi Hoang thú.

- Cường giả?

Đám thiếu nam thiếu nữ lập tức lộ ra vẻ sùng bái, bộ lạc bọn hắn chết nhiều người như vậy, lại vẫn không thể đánh giết Hoang thú. Trong khi vị cường giả kia vô thanh vô tức, thậm chí bọn hắn đều không thấy được bóng người, lại đã ra tay đánh chết Hoang thú rồi.

- Tộc trưởng gia gia!

Một thiếu nữ xoa xoa máu trên mặt, hiếu kì hỏi:

- Nếu vị đại nhân kia đã giúp chúng ta chém giết Hoang thú, tại sao lại không lộ diện? Cũng tiện cho chúng ta cảm tạ một phen, ta rất hiếu kì, vị đại nhân này rốt cục là ai?

- Đừng nói nữa!

Tộc trưởng vung tay lên, sắc mặt sâm nghiêm nói:

- Đại nhân không lộ diện tự nhiên có cái lý của hắn, chúng ta đừng suy đoán bậy bạ, cũng không thể nói lung tung. Việc này các ngươi giữ mồm giữ miệng nghiêm chút, cứ xem như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì. Vừa rồi cũng không thấy cánh cửa màu vàng nào hiện ra cả, ai dám lắm mồm, xử lý theo tộc quy.

Tộc trưởng có vẻ rất uy nghiêm, cả đám tộc nhân lập tức cấm như hến, không ai còn dám lắm mồm. Bên kia Lục Ly đứng lại quan sát một lúc, ngấm ngầm gật đầu.

Tên tộc trưởng này hẳn cũng có chút hoài nghi thân phận hắn, chỉ là không dám nghĩ lung tung, càng không dám báo lên. Hắn biết nếu lắm mồm về chuyện này, với chiến lực Lục Ly, muốn đồ sát cả bộ lạc bọn hắn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nếu tin tức đã không tiết ra ngoài, Lục Ly cũng yên tâm. Hắn xoay người rời đi, đi được chừng trăm dặm, xác định phụ cận không có ai, hắn lần nữa Phi Độ Hư Không, lần này là hướng về phía đông bắc.

Vận khí không sai, đi ra không gặp phải bất cứ người nào. Lục Ly yên tâm thả ra Trì Hi Nhi, sau đó mang theo nàng hướng đến thành trì gần đó. Hắn không dám loạn Phi Độ Hư Không, nếu không rất dễ bại lộ thân phận.

.

Mang theo Trì Hi Nhi tới Thần Giới, không thể cứ một mực nhốt nàng trong Thiên Tà Châu được. Trì Hi Nhi chính đang tuổi thiếu nữ, lại rất hiếu kỳ với Thần Giới. Nếu đã quyết định truyền tống mà đi, Lục Ly tự nhiên sẽ thả nàng ra, để nàng ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh.

Lục Ly đổi một thân chiến giáp, mặt nạ da người trên mặt đổi thành một trung niên uy nghiêm. Trì Hi Nhi cũng đổi trang phục, dưới sự chỉ dẫn của Lục Ly, hóa thành một chủng tộc kỳ dị, chải tóc đuôi ngựa, đeo lên đủ thứ vật phẩm trang sức quái dị, mặt nạ Ngân Hồ cũng biến hóa một phen, trở nên có chút yêu ma hóa, nhìn hoàn toàn giống hệt một nữ tử chủng tộc đặc thù.

Trì Hi Nhi hỏi vài câu về chuyện ở Vân Tuyết Điện, Lục Ly tùy tiện giải thích một phen, Trì Hi Nhi suy nghĩ đơn thuần, cũng không nghĩ nhiều, cứ thế đi theo Lục Ly tới một thành trì gần đó. Bên người Lục Ly có ngọc phù thân phận mua được khi trước, tên quản sự kia đã bị giết, người biết chuyện đều bị diệt khẩu, thế nên Lục Ly không lo lắng kẻ địch sẽ căn cứ ngọc phù thân phận truy tung theo.

Tiến thành, Trì Hi Nhi lập tức hoan hỉ không thôi.

U Yến chi địa chỉ có chín tòa thành trì, lại đều là nơi ở của Thần Vương. Khi còn bé nàng rất muốn tới Bàn Vương Thành nhìn xem, nhưng Trì Tuấn Phong không mang nàng đi, lần này đặt chân tới thành trì Thần Giới, nàng cảm thấy hết thảy đều thú vị mới mẻ.

- Ha ha, đây chỉ là một toà tiểu thành thôi!

Lục Ly nắm tay Trì Hi Nhi đi tới, nhìn từ bên ngoài hắn hệt như một người cha hiền từ nắm tay con gái mình. Hắn sủng nịnh nhìn sang Trì Hi Nhi nói:

- Chúng ta trước truyền tống mấy chục lần, chờ đến đại thành trì ta sẽ dẫn ngươi đi chơi, trong đại thành trì có rất nhiều rất nhiều nơi để chơi, vui lắm.

- Tốt quá, tốt quá!

Mắt Trì Hi Nhi tức thì cười thành vành trăng khuyết, nàng nắm tay Lục Ly đi tới đi lui trên phố, nhìn người đến người đi trước mắt, trong lòng bất giác dâng lên cảm giác hạnh phúc dị thường, nàng nghĩ nếu có thể cứ mãi được thế này thì tốt biết mấy...

Chuyện đám người Tào Thất Kiếm bị giết, Vân Tuyết Điện bị san thành bình địa dẫn lên oanh động rất lớn ở bắc bộ Thần Giới. Tào gia tuy không thể tính là bá chủ tuyệt đối ở bắc bộ, nhưng cũng là một trong những bá chủ, tộc trưởng chính là một vị Thần Giới Chí Tôn.

Bình Luận (0)
Comment