Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2125 - Chương 2112: Huyết Nhận Đường

Bất Diệt Long Đế Chương 2112: Huyết Nhận Đường

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong lòng Lục Ly như mềm ra, đồng thời cũng an tĩnh dị thường. Những năm gần đây trong lòng hắn thực ra rất khổ, rất mệt, rất rã rời. Nam nhân không phải làm bằng sắt, cũng cần được nghỉ ngơi, cần giải phóng áp lực.

Trì Hi Nhi hệt như một mảnh tịnh thổ, một bến cảng êm đềm, có thể khiến Lục Ly vơi bớt mỏi mệt, tâm linh được đến một tia an ủi.

- Ca, đêm nay ngươi đừng đi được không?

Trì Hi Nhi đột nhiên đưa ra một yêu cầu, sau đó như là sợ Lục Ly hiểu lầm, vội đỏ mặt, cúi đầu thấp giọng nói:

- Ta chỉ muốn ca ôm ta ngủ một giấc, ngoài ra không cần gì nữa cả.

- Được rồi!

Lục Ly nghĩ nghĩ, không đành lòng cự tuyệt, hắn biết Trì Hi Nhi cực thiếu cảm giác an toàn, ngoài ra hắn cũng rất tự tin đối với năng lực tự chủ của bản thân.

Đêm đó, Lục Ly nghỉ lại trong phòng Trì Hi Nhi. Hai người nằm trên giường không làm gì cả, Lục Ly ôm lấy Trì Hi Nhi, kẻ sau rất nhanh liền ngủ thiếp đi, nét mặt an tường, còn mang theo ý cười ngọt ngào. Như là một bé gái nằm trong ngực phụ thân, ngủ say sưa.

Ngửi mùi thơm thiếu nữ nhàn nhạt phát ra từ trên người Trì Hi Nhi, Lục Ly cũng chậm rãi thiếp đi, hắn biết đây là quãng thời gian an bình khó được, hắn nhất định phải trân quý.

Tiếp sau sẽ xảy ra chuyện gì, hắn không thể nào đoán biết được, có lẽ thời gian an bình sẽ càng lúc càng ít, khiêu chiến gặp phải cũng sẽ càng lúc càng lớn...

Chặng đường sau đó một mực rất bình tĩnh, mặc dù Tào gia vẫn đang truy xét, nhưng tốc độ truyền tống của Lục Ly thực sự quá nhanh.

Hơn nữa Lục Ly thay đổi trang phục, người bình thường lại không nhìn ra được dị dạng của tấm mặt nạ da người kia, trừ phi là Thần Giới Chí Tôn thì mới có thể nhìn ra được.

Trì Hi Nhi cũng thay đổi trang phục, lúc này hai người đã rời khỏi bắc bộ Thần Giới, đại bộ phận trinh sát Tào gia còn chưa khuếch tán đến bên này.

Tiêu tốn hơn mười ngày, Lục Ly và Trì Hi Nhi rốt cục cũng tới được một tòa tiểu thành bên ngoài Tuyết Ưng sơn mạch. Lục Ly không mạo muội lên núi, hắn tin tưởng trong tiểu thành này khẳng định phải có phân bộ Huyết Nhận Đường, hắn quyết định trước tìm phân bộ liên hệ thử, xem xem Huyết Nhận Đường có chịu tiếp nhận mối làm ăn này.

Trì Hi Nhi một mực không nguyện tiến vào Thiên Tà Châu, đến sau Lục Ly liền không miễn cưỡng nàng. Rốt cuộc một khi có chuyện lại thu nàng vào cũng không muộn, hiện tại Lục Ly đã rất tự tin đối với chiến lực bản thân, trừ phi là Thần Giới Chí Tôn cường đại, hoặc là đồng thời đến hai ba tên Thần Giới Chí Tôn, bằng không dựa vào Thần Sơn, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đương cự, tệ nhất cũng có thể Phi Độ Hư Không đào tẩu.

Ở trong tiểu thành bồi cùng Trì Hi Nhi ăn một bữa cơm, thần niệm Lục Ly yên ắng tản ra trong thành thăm dò. Hắn không mạo muội đi dò xét bất cứ ai, hay là trực tiếp lẻn vào sân viện nào đó, như thế sẽ chỉ chọc giận người khác.

Hắn yên ắng thăm dò từng phố lớn ngõ nhỏ, lưu ý một chút nơi thần bí kỳ dị. Chỉ sau nửa canh giờ, Lục Ly liền thu hồi thần niệm, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Hắn tìm được phân bộ Huyết Nhận Đường!

Thực ra phân bộ này không hề kín đáo chút nào, thậm chí có thể nói là bán công khai, nằm ở trong một hẻm nhỏ ngay mặt bắc thành. Ngõ hẻm này gần như không có người qua lại, u tối âm ám, chính giữa ngõ nhỏ có một tòa đại viện, cửa chính không có hộ vệ, lại có khắc một mũi nhọn màu đỏ máu...

Nơi đây chẳng qua chỉ là một phân bộ, dù bị người phát hiện thì đã sao? Nếu không biết rõ ràng, người bình thường làm sao liên hệ Huyết Nhận Đường? Làm sao biết mà tìm đến Huyết Nhận Đường bàn chuyện sinh ý?

Cơm nước xong xuôi, Lục Ly dẫn theo Trì Hi Nhi đi đến ngõ hẻm kia, mới vừa tiến vào ngõ nhỏ, Lục Ly lập tức cảm ứng được mấy đạo thần niệm vô thanh vô tức quét tới, đồng thời cũng cảm giác có âm phong thổi qua. Cộng thêm ngõ hẻm âm trầm, Trì Hi Nhi không khỏi rùng mình một cái, vội kéo lấy tay Lục Ly.

- Đừng sợ!

Lục Ly khẽ cười một tiếng, nắm tay Trì Hi Nhi đi về phía cửa chính Huyết Nhận Đường. Cửa chính mở toang, có thể thấy được bên trong là một đại điện âm lãnh, trong đó không có bất kỳ bài trí nào, người bình thường nhìn vào hẳn sẽ bất giác cảm thấy sợ hãi.

- Đi!

Lục Ly rảo bước tiến vào bên trong, nét mặt Trì Hi Nhi thoáng tái nhợt, chỉ là cầm tay Lục Ly khiến lá gan nàng như lớn thêm, lấy hết dũng khí tiến vào theo.

Trong đại điện không có gì cả, chỉ có một dải hành lang mờ tối, hơn nữa còn rất dài, người bình thường khẳng định không có dũng khí để tiếp tục đi tới.

- Huyết Nhận Đường làm việc kiểu gì vậy?

Lục Ly đứng ở trong đại điện, mặt không biểu tình lạnh giọng nói:

- Có khách nhân đến mà không biết đi ra chào hỏi một tiếng? Các ngươi không muốn làm ăn nữa chắc?

Khặc khặc!

Một tiếng cười âm trầm vang lên, không biết là truyền đến từ đâu, dọa cho Trì Hi Nhi khẽ run lên, vội nép vào trong ngực Lục Ly.

Người kia cười vài tiếng, sau đó truyền lời nói:

- Vị quý khách này muốn làm ăn, vậy mời tự báo tính danh. Hoặc là tự mình xông tới, Huyết Nhận Đường chúng ta không làm ăn với người bình thường!

- Hả? Vậy ư?

Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, Trì Hi Nhi bị dọa hết hồn, khiến hắn có chút phẫn nộ. Trong tay hiện ra Đồ Ma Đao, đột nhiên nhắm tới tiền phương hung hăng bổ ra một đao. Vách tường trước mặt tức thì nổ ra một lỗ thủng to tướng, Lục Ly dắt theo Trì Hi Nhi trực tiếp men theo lỗ thủng trên vách tường chui vào trong một đại viện.

Hưu hưu hưu!

Đại viện có rất nhiều lầu các, từ trong những lầu các đó, mấy chục tên võ giả chen chúc đi ra, những người này rõ ràng đều giống sát thủ, toàn thân được bao phủ bởi chiến giáp màu đen, chỉ có thể nhìn thấy mỗi đôi mắt. Những người này tuy chen chúc đi ra, nhưng trên đường không phát nửa điểm thanh âm, hơn nữa ai nấy đều thích tựa vào vách tường, hành tẩu ở những nơi âm ám, vừa nhìn liền biết là thích khách quanh năm sống trong bóng tối.

Lục Ly mặt không biểu tình, dẫn theo Trì Hi Nhi ngang nhiên đứng ở trong viện.

Bình Luận (0)
Comment