Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2132 - Chương 2119: Trả Lời Một Tiếng

Bất Diệt Long Đế Chương 2119: Trả lời một tiếng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly tập trung tinh thần theo dõi, còn lui ra sau mấy trăm trượng, sợ bị cấm chế phản phệ. Thần niệm hắn khóa chặt thang đá, chờ đợi phản ứng sau cú va chạm kinh thiên động địa.

Phanh, phanh, ầm!

Ba tiếng nổ trầm muộn vang lên, một cảnh khiến Lục Ly chấn kinh xảy ra, thang đá kia sáng lên quang mang vạn trượng, ba tòa Thần Sơn bị bắn ngược trở về, thang đá lại vẫn không chịu chút tổn hại nào.

- Cái này!

Lục Ly trợn mắt hốc mồm, lực lượng va chạm của ba tòa Thần Sơn mạnh đến cỡ nào? Sao thang có thể không hề hấn gì thế được? Đây là lần đầu tiên Lục Ly cảm thấy, thế giới này khả năng còn ẩn giấu đi rất nhiều rất nhiều bí mật, đẳng cấp hắn còn quá thấp, bởi thế căn bản chưa đủ tư cách tiếp xúc tới được...

Thần Sơn là do thiên địa dựng dục mà thành, nặng không biết bao nhiêu cân, có thể nhẹ nhàng trấn áp Thần Giới Chí Tôn, tùy tiện va đập liền có thể nện cho Ma Tôn Ma tộc chuyên tu nhục thân là Hề Mông xương cốt nứt gãy.

Lực lượng Thần Sơn rất khủng khiếp, nếu chỉ là đại sơn bình thường, bị Thần Sơn đụng tới nhất định sẽ trực tiếp vỡ nát, cấm chế bình thường bị Thần Sơn va chạm chắc chắn cũng tan tành trong nháy mắt.

Ở phương diện pháp trận cấm chế, Lục Ly miễn cưỡng tính là nhân vật cấp đại sư, theo như hắn thấy dù có là cấm chế mạnh nhất, một khi bị ba tòa Thần Sơn đụng phải cũng nhất định xảy ra vấn đề, chí ít hẳn phải có phản ứng tương đối mãnh liệt.

Nhưng vừa rồi, thang đá này trừ sáng lên một đạo quang mang ra, thì đừng nói hư tổn, thậm chí cả một tia rung động đều không có. Cấm chế trong thang đá đã cường hoành vượt ra khỏi nhận biết của Lục Ly, bởi thế hắn mới cảm thấy thế giới này xa xa không đơn giản như bên ngoài, khẳng định còn ẩn giấu đi vô số bí mật.

Cũng như năm đó hắn cảm thấy bảy mươi hai Thần Tông là đại thế lực siêu cấp Thần Giới, nhưng đến sau mới biết ở Thần Giới, bảy mươi hai Thần Tông thật ra không tính là gì. Lúc ở Vạn Tượng đấu pháp, Lâu Thập Nhị Tuyết Thánh Nữ còn không có tư cách ngồi trong nhã các lầu hai, đủ thấy mọi chuyện không đơn giản như hắn tưởng tượng.

Nếu tình báo không sai, Ngân Long Sơn đích thật là địa bàn của gia tộc Lục Linh, như vậy sự cường đại của gia tộc Lục Linh đã vượt ngoài tầm hiểu biết của hắn, chí ít ở phương diện cấm chế, gia tộc này thực sự mạnh đến đáng sợ.

Chẳng qua...

Lục Ly dùng ba tòa Thần Sơn nện lên thế này, nếu trên núi có người khẳng định đã sớm bị kinh động, tại sao lại mãi vẫn không thấy có bất kỳ người nào xuất hiện?

Chẳng lẽ nơi đây không phải vị trí gia tộc Lục Linh, mà chỉ là một di tích cổ, hoặc là nơi cường giả thời kỳ Thượng Cổ từng ở qua?

- Tiếp tục nện!

Lục Linh cắn răng, hạ lệnh để bọn Nha Ngao tiếp tục nện xuống. Ba tòa Thần Sơn gào thét lao đi, lần nữa hung hăng đụng lên thang đá.

Ông!

Thang đá sáng bừng quang mang vạn trượng, lại vẫn không thấy bị tổn hại gì, ngược lại ba tòa Thần Sơn bị bắn ngược ra sau. Song bọn Nha Ngao vẫn không dừng lại, như thiểm điện không ngừng nện xuống mấy chục lần, kết quả lại đều tương tự.

- Đừng nện thang đá nữa, trực tiếp biến lớn, nện cả ngọn núi!

Lục Ly ra lệnh, thang đá có cấm chế, nhưng trọn cả tòa đại sơn không khả năng đều được cấm chế bảo hộ. Trực tiếp nện hủy đại sơn này, xem xem người trên núi còn nhịn nổi không?

Ông!

Ba tòa Thần Sơn lấp lánh quang mang, biến lớn trăm dặm, từ ba hướng khác nhau cuốn theo khí thế kinh thiên trùng trùng nện tới Ngân Long Sơn.

Hưu!

Lục Ly tung mình lóe lên, lui xuống đại sơn, trong núi hẳn có rất nhiều cấm chế, nện xuống như thế vạn nhất dẫn lên cấm chế phản phệ, hắn ở lại đây sẽ rất nguy hiểm.

Xuy xuy!

Ba tòa Thần Sơn lao đi như chớp giật, tốc độ cực nhanh, cuộn lên tầng tầng không gian chấn động, tròng mắt Lục Ly trợn trừng, thần niệm chăm chú theo dõi, chờ đợi vụ nổ kinh thiên.

Hô hô!

Đúng lúc này, dị biến đột nhiên xảy ra.

Thiên địa linh khí quanh bốn phương tám hướng điên cuồng trút tới, hội tụ về phía đại sơn, tiếp đó trên đỉnh núi phù hiện hư ảnh ba bàn tay khổng lồ màu vàng óng, ba bàn tay kia lớn quá ngàn trượng, như ba con Kim Long chộp tới ba tòa Thần Sơn.

- Cái này...

Tròng mắt Lục Ly trợn trừng, miệng rộng há hốc, kinh ngạc không để đâu cho hết.

Bởi vì ba bàn tay khổng lồ chia nhau bắt lấy ba tòa Thần Sơn đang nện tới Ngân Long Sơn. Phải biết, ba tòa Thần Sơn đến cả Thần Giới Chí Tôn đều có thể trấn áp, nhưng dưới ba bàn tay kia lại chỉ như ba con chim nhỏ, bị bàn tay nhẹ nhàng chụp lấy, không động đậy gì được.

Lục Ly ngước mắt nhìn ba bàn tay khổng lồ màu vàng óng, trong lòng chấn kinh không cách nào diễn tả bằng lời. Lúc này hắn cảm thấy mình như biến về lại phàm nhân năm đó, tận mắt thấy được Thần Linh ra tay. Thời khắc này, trường cảnh trước mắt khiến hắn nhớ tới hai chữ “Thần tích”.

Thần Giới Chí Tôn Ngọc Kình Thiên, đó là đại biểu cho lực lượng đỉnh cấp nhất ở Thần Giới, nhưng dưới sự trấn áp của Thần Sơn đều không cách nào kháng cự, nhẹ nhàng bị đè sập. Chỉ có thể từng chút từng chút leo ra, cuối cùng phải dùng tới một loại bí thuật cường đại, trả ra cự đại cực lớn mới đào thoát được.

Từ điểm này có thể thấy được sự cường đại của Thần Sơn, theo như Lục Ly thấy, Thần Sơn hẳn là có thể trấn áp đại đa số Thần Giới Chí Tôn. Mà Thần Giới Chí Tôn lại là võ giả cao cấp nhất ở Thần Giới, nhưng bây giờ ba bàn tay khổng lồ màu vàng óng kia lại lật đổ nhận biết của hắn.

Ba bàn tay nhẹ nhàng bắt lấy Thần Sơn, nói cách khác chúng cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết Thần Giới Chí Tôn bình thường.

Lục Ly vốn còn rất tự tin, cảm thấy chiến lực hiện tại của mình đã tính là tương đương mạnh ở Thần Giới, chí ít có thể nhẹ nhàng đồ sát Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thậm chí trấn áp được cả Thần Giới Chí Tôn. Nắm trong tay Phi Độ Hư Không có thể tùy thời thoát đi, nhưng ở trước mặt ba bàn tay kia, Lục Ly cảm thấy bản thân quá sức nhỏ bé, vô cùng bất lực, ba bàn tay này quá cường đại, không thể chống lại được.

Ông!

Bình Luận (0)
Comment