Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng Giang Nhược Đan cự tuyệt!
Tiểu thư điêu ngoa năm đó rốt cục trưởng thành, giữa lúc Thần Khí Các sắp giải tán, nàng đứng dậy, bằng vào dư uy năm đó của Giang Tinh Hà, nàng trấn trụ nhóm người còn lại, trở thành các chủ mới của Thần Khí Các. Đồng thời những năm gần đây một mực khổ sở chèo chống, nhờ vậy mới kéo được tới hiện tại, bằng không Thần Khí Các sớm đã trở thành lịch sử.
Nàng thề phải thay Giang Tinh Hà giữ vững phần cơ nghiệp này, trừ phi nàng chết, bằng không Thần Khí Các tuyệt đối không vong.
- Giang Tổ Cường!
Lục Ly thì thầm cái tên này mấy lần, năm đó hắn phản đối Giang Tổ Cường thượng vị, chính là sợ cơ nghiệp Thần Khí Các bị người này phá đổ, đến lúc đó đám người Giang Tinh Hà Cổ dưới suối vàng có biết, sợ là không cách nào yên nghỉ.
Giờ mới qua bao năm, Giang Tổ Cường lại đã triệt để hủy đi căn cơ Thần Khí Các. Thậm chí Lục Ly không cần đi chứng thực, tuỳ tiện ngẫm nghĩ liền có thể đoán được những thủ đoạn hèn hạ mà Giang Tổ Cường dùng ra. Nếu không phải vậy, làm sao nhiều trưởng lão như thế lại chẳng còn ai ở lại? Rất nhiều trưởng lão thuộc phái tử trung, hẳn rằng bọn họ đều bị hại chết.
Ông!
Giới chỉ nơi tay lóe lên quang mang, Lục Ly lấy ra một chiếc không gian giới chỉ đặt xuống trên bàn, nói:
- Ta không đi Thần Khí Điện, Thần Khí Các tiếng tăm lan xa, ta vẫn thích tìm các ngươi làm ăn hơn. Thần khí thượng phẩm ta cũng cần, đây là phần tiền đặt cọc, cụ thể các ngươi có thể luyện chế Thần khí gì, liệt kê một phần danh sách cho ta!
Ánh mắt Đan tiểu thư chớp qua một tia nghi hoặc, mấy năm nay đã gần như không có người tìm bọn họ luyện khí, rốt cuộc đại bộ phận Luyện Khí sư Thần Khí Các đều tới Thần Khí Điện. Không ngờ người này nghe xong chuyện về Thần Khí Điện rồi mà vẫn nguyện ý tìm các nàng làm ăn, còn trực tiếp giao tiền đặt cọc?
Trong các đang cần thần nguyên, Giang Nhược Đan cũng không giữ ý, đưa tay nhận lấy, thần niệm quét qua, tay khẽ run lên, giới chỉ rớt xuống.
- Các chủ, sao thế?
Một lão giả đứng bên cạnh vội quan tâm hỏi.
Giang Nhược Đan miệng môi mấp máy, bởi vì khẩn trương quá độ mà hô hấp cũng trở nên gấp rút, ngọn song phong nơi ngực theo đó khẽ rung động, nàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói:
- Công Tôn đại nhân, ngài có đưa lầm số lượng thần nguyên không? Trong này chí ít cũng phải có mười ức thần nguyên?
- Mười ức?
Lão nô Giang gia bị dọa cho hai chân mềm nhũn, con số này khiến hắn kinh hãi. Thần Khí Các nhìn như nhà lớn nghiệp lớn, nhưng gần như toàn bộ tài vật đều bị Giang Tổ Cường và các đại trường lão chia cắt, chỉ lưu lại một cái xác rỗng cho Giang Nhược Đan.
Mấy năm nay cơ hồ không có ai đến tìm Thần Khí Các luyện khí, bởi thế trong các không có thu nhập, quân sĩ người hầu ở đây đều sắp không phát nổi bổng lộc. Gần đây chi tiêu trong các toàn là nhờ bán bảo vật trên người Giang Nhược Đan để duy trì, bằng không Thần Khí Các sớm đã giải tán.
Bây giờ Lục Ly lại tùy tiện lấy ra mười ức? Đây còn mới chỉ là tiền đặt cọc? Vậy đến khi kết toán chẳng phải con số có thể lên tới trăm ức thần nguyên? Cả đời lão nô kia đều chưa thấy qua nhiều thần nguyên như vậy, khó tránh khỏi bị dọa sợ.
- Không đúng...
Nhưng rất nhanh lão nô liền hồi thần lại, số thần nguyên này Thần Khí Các căn bản cầm không nổi, Thần khí thượng phẩm không đáng tiền, một kiện Thần khí thượng phẩm cùng lắm chỉ có thể bán một hai vạn thần nguyên, phải luyện chế ra bao nhiêu kiện Thần khí thượng phẩm mới đủ trăm ức thần nguyên? Hiện tại số Luyện Khí sư trong Thần Khí Các đã không nhiều, phải luyện đến ngày tháng năm nào mới đủ?
Giang Nhược Đan hoài nghi Lục Ly đưa lầm, muốn mua Thần khí thượng phẩm, đưa mấy trăm vạn thần nguyên là đủ lắm rồi. Lục Ly là Đại Năng Thần Giới, hắn mua nhiều Thần khí cấp thấp như vậy làm gì?
- Số lượng không sai!
Lục Ly khẽ cười nói:
- Thật ra những thần nguyên này không phải để mua Thần khí, mà là cho các ngươi. Năm đó bản tọa có chút giao tình với Giang Tinh Hà các chủ, Giang Tinh Hà tính là người có ân với ta, những này thần nguyên ngươi cứ thu đi, tiếp tục kinh doanh Thần Khí Các cho tốt, đừng để Giang Tinh Hà các chủ dưới suối vàng không được yên nghỉ.
- Hả?
Giang Nhược Đan vội vàng đứng lên, kinh ngạc nhìn Lục Ly một lúc lâu, sau đó cúi đầu thật sâu, có chút nghẹn ngào nói:
- Đa tạ tiền bối, Nhược Đan nhất định sẽ cố gắng.
- Dẫn ta tới phần mộ hắn, ta muốn đi tế bái bạn cũ!
Lục Ly phất phất tay, bộ dạng cứ như thể hắn thật là bạn cũ lâu năm của Giang Tinh Hà.
Giang Nhược Đan vội vàng thu hồi không gian giới chỉ, dẫn Lục Ly đi ra bên ngoài. Nàng dẫn hắn tới hậu sơn, chỗ này có mấy ngôi mộ phần, đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão Long Huyết Sát đều có mộ bia, xem ra chỉ là y quan trủng.
Có Giang Nhược Đan và lão nô ở đây, Lục Ly không tiện quỳ xuống, đành chỉ có thể dâng hương hoá vàng mã. Mặc dù hắn tế bái cho Giang Tinh Hà, ánh mắt lại bất giác nhìn về phía mộ bia Cổ trưởng lão, trong đầu phù hiện gương mặt Cổ trưởng lão, nhất thời có chút thất thần.
Nhìn bên mặt sườn Lục Ly, Giang Nhược Đan cũng có chút thất thần, bộ dạng Lục Ly hoàn toàn đổi khác, nhưng ánh mắt lại không biến, bởi thế khiến nàng có cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Nàng nhìn một lúc, trong đầu đột nhiên chớp qua một ý niệm, thốt lên:
- Là ngươi ư? Lục Ly!
Vốn ban đầu Đan tiểu thư rất chán ghét Lục Ly, thậm chí có thể nói là thống hận. Ngày đầu tiên Lục Ly đến Thần Khí Các, nàng liền quăng Lục Ly một roi. Đến sau ân oán không ngừng, nàng đã không ít lần muốn trả đũa giết chết Lục Ly.
Chẳng qua sau đó nàng dần dần thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly, nhất là trước khi đi, Lục Ly từng giận mắng Giang Tổ Cường ngay mặt tất cả mọi người. Còn thề muốn báo thù thay đám người Cổ trưởng lão Giang Tinh Hà, từ khoảnh khắc đó nàng đã phải nhìn Lục Ly với ánh mắt khác.
Vốn tưởng rằng Lục Ly tất chết không nghi ngờ, nhưng Thần Tượng Tông truy sát lâu như vậy, điều động nhiều người như vậy, tiêu tốn nhiều tài lực vật lực như vậy, song cuối cùng vẫn không làm gì được Lục Ly.