Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người phía dưới ngước mắt nhìn lên sương trắng nồng nặc trên núi, thấy được trong sương trắng ẩn hiện kim quang, ngoài ra còn có một luồng uy áp vô hình khiến chúng nhân thấp thỏm không thôi. Nếu không phải chí bảo, làm sao có thể có được uy áp như thế?
- Thông báo điện chủ đi!
Tên Đại Năng Thần Giới bộ dạng già nua, trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng, bảo vật xuất thế thường thường kéo theo nguy hiểm, xuất phát từ lý do ổn thỏa, hắn quyết định thông báo để điện chủ Hắc Kỳ Điện tự thân xuất động.
- Có thể thông tri điện chủ!
Tên Đại Năng Thần Giới còn lại khoát tay nói:
- Chỉ là ta cảm thấy, thời cơ không thể mất, chúng ta hẳn nên lập tức đi lên thu lấy bảo vật kia. Nếu không đêm dài lắm mộng, vạn nhất có cường giả vừa khéo đi ngang qua thì sao?
- Cũng được.
Lão giả khẽ gật đầu, lấy ra một chiếc ngọc phù quán chú thần niệm vào trong đó. Ngọc phù kia lấp lánh quang mang một lúc, lão giả khua tay nói:
- Rất nhanh điện chủ sẽ tới, chúng ta lên núi trước đi.
Cả đám một bên dò xét cấm chế, một bên đi lên đỉnh núi. Chỉ là bọn hắn không may cho lắm, hoặc nói cách khác là cường giả pháp trận quá yếu, lúc đến giữa sườn núi xúc động phải cấm chế, một đạo lôi điện chớp động, thoáng chốc liền đánh nát năm người.
- Đi!
Hai tên Đại Năng Thần Giới cắn răng, tiếp tục đi tới. Đã đến bước này rồi, làm sao có thể từ bỏ được? Dù có bị cấm chế oanh giết, chí ít bọn hắn cũng phải đi lên xem bảo vật kia rốt cục là gì.
Tiếp tục tiến lên, cấm chế trên núi thực sự rất nhiều, khi cả đám đến được đỉnh thì đã lại chết thêm sáu người, bọn hắn có tổng cộng mười sáu người, giờ chỉ còn lại bảy người.
Chúng nhân lên đỉnh, ngước mắt nhìn lên Thần Sơn lơ lửng giữa không trung, cảm nhận được uy áp và khí tức vô hình của Thần Sơn, tất cả mọi người đều kích động không thôi.
- Đây là bảo vật cấp bậc gì?
- Khí tức thật cường đại, uy áp thật khủng khiếp, đây tuyệt đối là Thần Khí siêu việt Thánh phẩm!
- Thần khí siêu việt Thánh phẩm, chẳng lẽ là Hồng Linh Thiên Bảo trong truyền thuyết. Trời ạ, vật kia chỉ có tứ đại thế lực siêu thần mới có a!
- Phát tài, nếu có thể nắm xuống được thứ này, Hắc Kỳ Điện chúng ta sẽ lập tức bay cao, nói không chừng có thể trở thành một trong bảy mươi hai Thần Tông!
Cả bảy người đều sửng sốt, thần sắc tràn đầy kích động, thậm chí trong mắt một tên Đại Năng Thần Giới tuổi trẻ còn chớp qua sát ý, muốn xử lý những người còn lại để độc chiếm bảo vật, sau đó cao chạy xa bay.
Chẳng qua sau cùng tên Đại Năng Thần Giới tuổi trẻ không dám làm loạn, bởi vì hắn không phải đối thủ của lão giả Đại Năng Thần Giới còn lại. Nếu không chiếm được bảo vật, hắn tuyệt đối sẽ bị Hắc Kỳ Điện truy sát đến chết.
- A! Đó là cái gì?
Một tên trinh sát kinh hô, chúng nhân hồi thần nhìn lại, chỉ thấy một con thú nhỏ xinh xắn chính đang gặm đá dưới đất, lúc này nó chui ra nửa cái đầu, hai móng vuốt còn bưng lấy một viên đá đỏ...
- Không ngờ trong lại có thể xuất hiện Linh thú?
Lão giả Đại Năng Thần Giới nhìn chằm chằm con thú nhỏ một lúc lâu, sau đó đột nhiên thốt lên:
- Ta nhớ được trong Uy Đế Sơn chưa từng xuất hiện Linh thú Hoang thú. Khí tức sinh mệnh con thú nhỏ này còn rất trẻ trung, chẳng lẽ là kỳ thú thiên địa sinh ra, được đản sinh cùng lúc với Hồng Linh Thiên Bảo?
Chúng nhân nghe xong, tròng mắt lập tức sáng rực lên, nếu đúng thật là thiên địa dị thú, chỉ cần thu phục, sau này đợi nó trở nên cường đại, tuyệt đối sẽ là trợ lực cực mạnh.
- Vây lại, đừng để nó chạy!
Lão giả vung tay lên, cả đám lập tức tán ra, vây lại con thú nhỏ. Nhưng con thú nhỏ lại không có nửa điểm hoảng loạn, cứ thế tiếp tục bưng lên đá đỏ nhai gặm.
Hưu!
Một tên trinh sát bay tới, muốn bắt lấy thú nhỏ. Nhưng tay hắn còn chưa chạm đến, giữa không trung đột nhiên hiện ra một thanh chiến đao, hàn quang lóe lên, cánh tay tên trinh sát kia đã bị chặt đứt.
Ông!
Đồng thời với đó, một bóng người đột ngột hiện ra, tay hắn nhẹ nhàng phất động, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp xuống, tất cả mọi người đều không động đậy gì được. Hai tên Đại Năng Thần Giới vốn đã rút ra binh khí, nhưng lúc này đến cả ngón tay đều không thể động.
Toàn thân bóng người kia được bao phủ trong chiến giáp màu bạc, chỉ có thể thấy được một khuôn mặt cứng ngắc không đổi, hắn khom lưng ôm lấy thú nhỏ, quét mắt về phía chúng nhân, lạnh lùng nói:
- Tham dục là nguyên tội, trên trời sẽ không rớt bánh nhân, chỉ có rớt đao thôi!
Điện chủ Hắc Kỳ Điện tới rất nhanh, hắn không mang theo một ai, lấy tốc độ nhanh nhất một mình đi tới bên này. Hắn từng có ước định với hai tên Đại Năng Thần Giới, nếu bên này thật có trọng bảo thì phải lập tức thông báo cho hắn.
- Tham kiến điện chủ!
Đám quân sĩ Hắc Kỳ Điện trông chừng bên ngoài thấy hắn tới liền vội vàng hành lễ. Điện chủ Hắc Kỳ Điện ngoại hình không sai, cao lớn uy mãnh, dáng người khôi ngô, ánh mắt sáng rực, nhìn rất kiêu hùng bá khí, bề ngoài thoạt nhìn chỉ đang tuổi trung niên.
Điện chủ Hắc Kỳ Điện bay vụt đến, nhìn vào sâu trong Uy Đế Sơn một cái, thấy được bên trong sương trắng nồng đậm, thần quang như ẩn như hiện, trong mắt hắn lập tức lóe lên quang mang, dò hỏi:
- Hai vị trưởng lão đâu?
Một tên võ giả đáp lời:
- Đã đi vào một đoạn thời gian.
- Bản mệnh ngọc phù của bọn hắn đâu?
Điện chủ Hắc Kỳ Điện không vội đi vào mà tiếp tục hỏi dò. Nơi xa một tên bộ dạng như là thống lĩnh tiến lại bẩm báo nói:
- Hai vị trưởng lão không sao, tính đến nay, mười sáu người đi vào đã chết mất chín người!
- Ừm!
Điện chủ Hắc Kỳ Điện quét mắt nhìn qua, xác định bản mệnh ngọc phù của hai tên trưởng lão còn chưa vỡ, hắn triệt để yên tâm, vung tay nói:
- Các ngươi tiếp tục canh phòng ở ngoài này, có biến lập tức thông báo cho ta.
Dặn dò xong xuôi, điện chủ Hắc Kỳ Điện phóng vút vào trong, tốc độ của hắn cực nhanh, cứ thế không chút lo lắng tiến thẳng vào. Bởi vì hắn từng tới qua Uy Đế Sơn rất nhiều lần, nơi này hắn đã đi vào không ít hơn mấy trăm lần.