Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2157 - Chương 2144: Thiên Lôi Địa Hỏa

Bất Diệt Long Đế Chương 2144: Thiên lôi địa hỏa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lại thêm xung quanh nơi đây toàn là Cổ Thần cấm còn sót lại, nếu không phá tan, chỗ này căn bản không cách nào ở được.

Lục Ly để Huyết Linh Nhi phá tan tất cả Cổ Thần cấm, đồng thời còn bố trí rất nhiều cấm chế quanh phụ cận. Hắn đích thân động thủ bố trí một huyễn trận, miễn cho bị người phát hiện. Ngoài ra còn bố trí một ít tiểu cấm chế ở những nơi đặc biệt, những cấm chế này hết sức đơn giản, không có bất kỳ nguy hiểm gì, tác dụng duy nhất chỉ là để cảnh báo.

Bố trí xong hết thảy mất tận ba ngày, đợi mọi thứ xong xuôi, Lục Ly hài lòng về lại hồ nước. Trì Hi Nhi ngồi bên hồ thấy Lục Ly đi về, lập tức cười ngọt ngào nói:

- Ca, ngươi về rồi, ta muốn ăn cá nướng!

- Được thôi!

Trì Hi Nhi yêu cầu, trước nay Lục Ly chưa từng cự tuyệt, thần niệm hắn quét qua, phát hiện trong hồ có một con cá lớn béo tốt, liền nhặt lên một nhánh cây ở bên cạnh, tùy ý ném xuống, nhẹ nhàng đâm chết con cá kia.

Chân sau khẽ điểm, đạp nước mà đi, bắt lấy con cá kia, sau đó xoay người trở về. Tìm một ít củi lửa gần đó để nướng cá, tay nghề nướng của hắn vẫn chưa lụi bại, giày vò một phen, chẳng mấy chốc con cá khi nãy đã biến thành một con cá nướng thơm phức.

Nhìn Trì Hi Nhi ngồi bên cạnh chảy cả nước miệng, khóe miệng Lục Ly bất giác hiện ra ý cười, bóc một miếng thịt cá đưa qua, kẻ sau nhận lấy, thổi phù phù, ăn say sưa ngon lành.

- Ca, sao ngươi không ăn?

Thấy Lục Ly không ngừng bóc cá cho mình, bản thân lại ngồi ở bên bất động, Trì Hi Nhi lau đi vết bẩn nơi khóe miệng, có chút ngượng ngùng nói.

- Ta lâu rồi không ăn uống!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Ngươi ăn đi, ta nhìn ngươi ăn là được.

- Được rồi!

Trì Hi Nhi đỏ mặt, tiếp tục nhấm nháp thành quả. Động tác ăn của nàng rất ưu nhã, dưới ráng chiều, Lục Ly ngắm nhìn gương mặt mỹ lệ kia, nhất thời có chút thất thần.

- Ca, sao ngươi nhìn chằm chằm người ta thế?

Mới đầu Trì Hi Nhi còn không cảm thấy gì, nhưng bị Lục Ly trừng nhìn chằm chằm lâu như thế, không khỏi có chút ngượng ngùng. Nàng ăn no rồi, sắc trời cũng tối dần, bèn đi đến bên hồ tẩy rửa một phen, sau đó có chút thẹn thùng nhìn Lục Ly nói:

- Ca, đã lâu rồi ta chưa tắm rửa...

- À, ta bố trí cấm chế giúp ngươi!

Lục Ly khẽ cười, lấy ra trận thạch bố trí một cấm chế đơn giản ở bên hồ. Làm xong hết thảy, hắn đánh ra một đạo thần lực, phía trên mặt hồ lập tức hiện ra một hộ tráo màu xanh lam bao trùm phương viên chừng mười trượng, Lục Ly nói:

- Đi thôi, ca hộ pháp giúp ngươi!

- Cảm ơn ca!

Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, phi thân tiến vào trong hộ tráo, rất nhanh từng hồi tiếng nước “ào ào” vang lên. Lục Ly ngồi xếp bằng trên bãi cỏ bên ngoài nhà gỗ, nhìn lên trời chiều, trong lòng rất đỗi an bình. Khó được có lúc thảnh thơi thế này, tinh thần vốn luôn căng cứng của hắn rốt cục cũng được nghỉ ngơi.

Hắn ngửa đầu nằm trên bãi cỏ, nghe tiếng nước chảy xa xa, trong đầu bất giác hiển hiện cảnh tượng nữ tử đi tắm tuyệt mỹ. Nhưng rất nhanh, hắn lắc lắc đầu, khu trừ tạp niệm trong tâm trí, nhắm mắt lại. Gió đêm thổi lành lạnh khiến hắn cảm thấy có chút mỏi mệt, nghĩ đến quanh đây rất an toàn, liền cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị định nghỉ ngơi một lát.

- A!

Trong mơ màng, Lục Ly đột nhiên nghe được tiếng thét kinh hãi chói tai, hắn mở mắt ra, không chút nghĩ ngợi tung người bắn tới, xông vào trong hồ.

- Sao vậy, Hi Nhi?

Hắn xông vào trong hộ tráo, một thân ảnh bay vụt đến, nhào vào trong ngực hắn, Trì Hi Nhi kinh hô:

- Ca, trong hồ có rắn!

-...

Lục Ly tròn mắt, Trì Hi Nhi tốt xấu gì cũng là Đại Năng Thần Giới, không ngờ lại sợ một con rắn bình thường? Xem ra sau này phải dẫn Trì Hi Nhi đi ra trải nghiệm thực chiến một phen mới được.

- Không đúng!

Lục Ly đột nhiên hồi thần lại, bởi vì hắn phát hiện thân thể mềm mại trong ngực hoàn toàn xích lõa, tóc Trì Hi Nhi còn đang ướt sũng. Hắn theo bản năng cúi đầu nhìn xuống một cái, hình tượng đập vào mắt khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải bạo tẩu! Nháy mắt đó, một luồng máu nóng tuôn lên đầu Lục Ly, tà hỏa bùng lên khắp người.

- A?

Trì Hi Nhi tựa hồ cũng đã nhận ra mình không hề mặc quần áo, nàng kinh hô một tiếng, đầu cúi thấp xuống, mặt đỏ gay, cả người khẽ run lên, hoàn toàn không biết phải nên làm gì.

Song Trì Hi Nhi vẫn không buông ra Lục Ly, không biết là bởi vì dưới nước có rắn, hay là bởi vì căng thẳng, ngược lại nàng càng ôm chặt Lục Ly hơn.

Khụ khụ!

Lục Ly cố nín không đi nhìn thân hình mỹ miều của Trì Hi Nhi, hắn quay đầu sang chỗ khác nói:

- Hi Nhi, ta đánh chết con rắn đó rồi, ngươi có thể buông ta ra, trước mặc lại quần áo cho đàng hoàng cái đã!

- Không!

Trì Hi Nhi lắc đầu, nàng bất ngờ lấy hết dũng khí ngửa mặt nhìn Lục Ly, thần sắc tràn đầy ngượng ngùng nói:

- Ca, ngươi muốn Hi Nhi đi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi!

Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, đã nhiều năm nay hắn không hoan hảo với nữ tử nào cả, trong lòng khó miễn có chút cách nghĩ. Ngực ôm lấy một nữ tử xích lõa, còn là một nữ tử tuyệt mỹ, nếu không có nửa điểm phản ứng sinh lý vậy há chẳng phải không là nam nhân bình thường?

Lộc cộc, lộc cộc…

Lục Ly nhịn không được nuốt khan một ngụm nước miếng, nhắm mắt cố đè nén dục vọng, cúi đầu nói:

- Hi Nhi, ngươi đừng xung động nhất thời, a...

Nói còn chưa dứt câu, hai cánh môi mềm mại đỏ thắm đã dán lên, mùi thơm thoang thoảng xộc vào trong mũi, Lục Ly cảm giác như địa hỏa bị thiên lôi câu lên, trong đầu oanh một tiếng, triệt để mê loạn.

Trì Hi Nhi không có kinh nghiệm hôn môi, động tác rất là vụng về, Lục Ly bắt đầu vô thức hướng dẫn nàng, hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau. Một tay Lục Ly bất giác đặt lên eo thon Trì Hi Nhi, tay còn lại đặt lên ngọn song phong cao ngất...

- A !

Cả người Trì Hi Nhi bỗng chốc mềm nhũn, thần tình cũng biến thành ý loạn tình mê, trên mặt hiện đầy vẻ thỏa mãn, nhẹ giọng rên nói:

- Ca, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, ca, muốn Hi Nhi đi, để Hi Nhi thành một nữ nhân hạnh phúc.

Bình Luận (0)
Comment