Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Sao vậy, ca?
Trì Hi Nhi nghe được Lục Ly thở dài, không khỏi nghi hoặc ngước mắt nhìn lên. Lục Ly khẽ cười, hôn nhẹ lên trán Trì Hi Nhi, nói:
- Không có gì, ngươi muốn ăn gì không? Ta đi nướng cá!
- Tốt quá...
Ánh mắt Trì Hi Nhi sáng lên, nàng còn nhỏ, không cách nào cự tuyệt dụ hoặc từ thức ăn ngon.
Thần niệm Lục Ly quét qua, khóa chặt một con cá lớn và ít tôm cua trong hồ và. Sau đó tung người bay vút xuống, chẳng mấy chốc liền đã bắt về một con cá, mấy con tôm, một ít cua đồng to tướng.
- Oa!
Trì Hi Nhi chưa từng ăn qua mấy thứ này, lập tức kinh hô lên. Mặc dù đã thành phụ nhân, lại không khác gì thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên, tính cách khá là tương tự Bạch Hạ Sương.
Nấu nướng một phen, bản thân Lục Ly cũng ăn một ít, đây là lần đầu tiên Trì Hi Nhi được nếm thử gạch cua, cảm giác hệt như mở ra cánh lửa đi tới thế giới mới, khen không dứt miệng.
Ăn xong, Lục Ly nắm tay Trì Hi Nhi đi dạo bên hồ, vừa hành tẩu vừa thử tiến vào trạng thái kỳ diệu khi nãy.
Nội tâm hắn hoàn toàn trở nên không linh, hắn tin tưởng chỉ cần lần nữa tiến vào trạng thái kỳ dị kia, mình liền có thể lĩnh hội loại trạng thái này.
Một vòng tiếp một vòng, Trì Hi Nhi yên ắng không cất tiếng, chỉ cần có Lục Ly bồi cùng, nàng đã cảm thấy hạnh phúc an nhàn. Lục Ly cứ thế đi tới, hai mắt đột nhiên nhắm lại, người lại vẫn cắm cúi bước đi.
Qua chừng một nén hương, Lục Ly bất chợt ngừng lại, buông lỏng tay Trì Hi Nhi ra. Hắn không nói gì, cũng không làm gì, cứ vậy an tĩnh đứng ở bên hồ, nhắm mắt lại.
- À?
Mới đầu Trì Hi Nhi thoáng có chút kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, sau đó đột nhiên cảm thấy thời khắc này Lục Ly đã không giống lúc trước. Người vẫn là người đó, nhưng trong thân thể Lục Ly lại nhiều thêm một loại cảm giác mơ hồ, không cách nào diễn tả bằng lời...
Như là, Lục Ly không phải một người nữa, mà giống như hòn đá bên hồ, giống như gốc cây dưới chân núi, giống như là giọt nước trong hồ.
Trì Hi Nhi cảm giác Lục Ly như thể tan biến vào trong thế giới này, chuẩn xác mà nói thì Lục Ly tựa hồ đã hòa làm một thể với thế giới.
Trì Hi Nhi không khỏi có chút sợ hãi, chỉ là lý trí nói cho nàng biết, lúc này không thể có bất kỳ dị động nào. Lục Ly hẳn đang tham ngộ một loại thần thông cực kỳ cao thâm, có lẽ sau lần này, chiến lực Lục Ly sẽ có bước nhảy vọt về chất.
- Trạng thái thật thần kỳ!
Lục Ly đứng bên hồ suốt tận ba ngày ba đêm, hai mắt mở to, nét mặt đầy vẻ thổn thức cảm khái.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn chưởng khống loại trạng thái này, trạng thái này hẳn là cấp bậc cao hơn của Không Linh. Bởi hắn trải qua quá nhiều chuyện, tâm cảnh có biến hóa cộng thêm khoảnh khắc cơ duyên xảo hợp, tâm linh hoàn toàn buông lỏng, mới tiến vào được trạng thái kia!
- So với trạng thái Không Linh, loại trạng thái này càng thêm cường đại, vậy cứ gọi là Huyền Linh chi cảnh đi!
Lục Ly đặt tên cho loại trạng thái này, trạng thái này quá mức huyền diệu, không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Bởi thế Lục Ly mới đặt tên là Huyền Linh chi cảnh.
Trong Huyền Linh chi cảnh, Lục Ly cảm thấy bản thân như dung nhập vào trong thiên địa. Hắn chính là thiên địa, thiên địa chính là hắn. Ở trong trạng thái này, nếu có bất kỳ ai định tiềm phục tới ám sát hắn, thì dù là Thần Giới Chí Tôn đều bị hắn cảm ứng được trong chớp mắt.
Bởi vì hắn đã dung nhập vào trong thiên địa, trong thiên địa có bất kỳ biến hóa nào đều không trốn qua được khả năng cảm ứng của hắn. Trước kia hắn đặc biệt mẫn cảm đối với không gian, thông qua không gian phán đoán ra dị thường. Lúc này hắn lại thông qua hết thảy biến hóa của sự vật trong thiên địa xung quanh để phán đoán, dù địch nhân có biến thành hạt cát bay tới, hắn đều có thể nhận ra.
Trừ khả năng đặc biệt mẫn cảm đối với thiên địa xung quanh, Lục Ly phát hiện trong Huyền Linh chi cảnh, tốc độ cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc chân ý cũng có đề thăng nhất định.
Hệt như lúc hắn ở trong tiểu thế giới dưới long mạch Côn Luân Sơn, nơi đó Không Gian Pháp Tắc rõ rệt dị thường, nhờ đó tốc độ tham ngộ của hắn cũng đặc biệt nhanh, Không Gian Giảo chính là thành quả lĩnh hội ở tiểu thế giới kia.
Đương nhiên!
Hết thảy điều này mới chỉ là suy đoán của cá nhân Lục Ly, cụ thể thế nào, liệu có công hiệu như thế không, vậy thì phải thử nghiệm mới biết được. Trạng thái kỳ diệu đến mấy mà không thể trợ giúp hắn đề thăng chiến lực thì cũng chỉ là phù vân.
- Ca!
Một tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên, Lục Ly quay đầu nhìn lại, thấy Trì Hi Nhi thần tình sợ hãi, tay nắm chặt lấy Lục Ly nói:
- Vừa rồi ngươi sao thế? Vì sao ta cảm thấy ngươi như thể biến mất, ngươi rất không chân thực, tựa hồ biến thành một tảng đá?
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, ôm Trì Hi Nhi vào trong lòng, nói:
- Ca chỉ đang cảm ngộ một loại trạng thái huyền diệu nên vừa rồi mới dung nhập vào trong thiên địa, đừng quá lo, ca sẽ một mực bồi cùng ngươi.
- Ừm...
Trì Hi Nhi khẽ cười ngọt ngào, kéo tay Lục Ly đi tới nhà gỗ. Về lại chỗ cũ, Trì Hi Nhi lại có chút ngượng ngùng nói:
- Ca, ta đói!
- Ha ha ha!
Bộ dạng thẹn thùng thật thà kia của Trì Hi Nhi khiến hắn vui lây, đứng dậy bắt tay vào công việc, trước là giúp Trì Hi Nhi nướng ít tôm cá, bồi nàng ăn một chút, sau đó hai người lần nữa tiến vào trong nhà gỗ.
Tham ngộ được loại trạng thái thần kỳ này, tâm tình Lục Ly rất tốt, vào đêm cũng không tu luyện mà bồi cùng Trì Hi Nhi, cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Trì Hi Nhi mới làm vợ người, rất hiếu kỳ và động tâm với chuyện nam nữ hoan hảo, tuy không chủ động cầu hoan, nhưng nằm ngủ bên người Lục Ly, thân thể tự nhiên lại mềm nhũn ra, cả người nóng hầm hập, Lục Ly có thể cảm nhận được lông mi Trì Hi Nhi đang run run, gương mặt xinh đẹp đỏ tươi...
Mỹ nhân động tình, đây là mỹ cảnh đẹp nhất trên đời, có thể khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng đều xuân tâm dập dờn.