Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2172 - Chương 2159: Bảy Mươi Năm

Bất Diệt Long Đế Chương 2159: Bảy mươi năm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Cả thời gian nữa, hắn đang không ngừng trôi đi, lại gần như không cảm giác thấy thời gian trôi đi, hiện tại hắn có thể khẳng định thời gian nơi này tuyệt đối trôi qua chậm hơn bên ngoài, chỉ là không biết cụ thể chậm thua bao nhiêu lần.

Hắn có thể cảm giác được không gian dị động, cùng với thời gian trôi qua, dù sao lưu tốc không thời gian trong đây rất chậm, hắn cũng không vội. Cùng lắm thì lại tiêu tốn mấy chục năm, cảm ngộ Thời Gian Không Gian Pháp Tắc, phá mở thời không lỗ hắc động đi ra.

Có hướng đi, Lục Ly bắt tay vào tham ngộ liền dễ dàng nhiều. Hơn nữa ở trong trạng thái Huyền Linh chi cảnh, hắn sẽ càng thêm hòa hợp với thiên địa, càng thêm rõ ràng thấu triệt pháp tắc quanh bốn phía, quá trình thâm ngộ nhờ đó càng thêm đơn giản.

Ba năm sau, hắn thành công lĩnh hội nhập môn một loại chân ý Không Gian Pháp Tắc. Hắn càng thêm chấn phấn, bởi vì chỉ cần lĩnh hội đại thành loại chân ý Không Gian Pháp Tắc này, thân thể hắn liền có thể động, sẽ không bị bất cứ trói buộc nào nữa.

Chín năm sau!

Lục Ly một mực bất động cuối cùng cũng động, hắn mở mắt ra, đồng thời thân thể sáng lên một đạo quang mang, tiếp đó cả người hắn như cuồng long bay vụt lên. Mặc dù vẫn bị hấp lực cường đại kéo về nơi xa, nhưng chí ít hắn đã có thể động.

- Rất tốt!

Lục Ly hoạt động gân cốt một phen, trong lòng không khỏi hớn hở, có thể di động, chứng minh ý tưởng của hắn là chính xác, suy đoán lúc trước cũng là chính xác. Chỉ cần hắn tham ngộ thêm Thời Gian Pháp Tắc nữa là có thể đi ra.

Nguyên nhân khiến hắn cao hứng còn có một điểm nữa!

Suy đoán của hắn chính xác, vậy chứng tỏ tốc độ thời gian trôi qua nơi đây rất chậm, hắn đã ở lại trong này mấy chục năm, nhưng không chừng bên ngoài chỉ mới qua một hai ngày, như thế Địa Hoàng Giới còn có thể cứu được.

- Vẫn phải cảm tạ Long hồn!

Lục Ly cảm khái, nếu không nhờ Long hồn, lúc này e rằng hắn đã sớm điên rồi, chết rồi, làm sao có thể tiếp tục kiên trì được đến bây giờ?

- Long hồn này đến cùng là bảo vật cấp bậc gì? Chẳng lẽ là Hồng Linh Thiên Bảo? Gia tộc tỷ tỷ rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?

Lục Ly lại nghĩ tới một vấn đề khác, Long hồn là do răng thú biến thành, răng thú là thứ gia tộc Lục Linh đưa cho để bảo vệ nàng. Từ điểm này có thể thấy gia tộc Lục Linh rất cường đại.

- Được rồi, tiếp tục tu luyện!

Nghỉ ngơi mấy canh giờ, Lục Ly tiếp tục tập trung tinh thần tu luyện, hiện tại hắn tu luyện đã không còn cảm thấy có chút nào mệt mỏi, ngược lại động lực đủ cả mười phần, dù liên tục bế quan mấy chục năm cũng chỉ nhẹ nhàng như một cái chớp mắt.

Bởi vì hắn thấy được hi vọng, thấy được ánh rạng đông, tu luyện trong trạng thái như thế làm sao có thể mỏi mệt cho được? Ngược lại tùy theo thời gian đẩy dời, thực lực tăng lên, hắn lại càng thêm tự tin, càng thêm phấn chấn.

Trong hư không bốn phía toàn là một màu đen kịt, khiến cảm giác của con người trở nên hư ảo không chân thực, ở đây trôi đi rất chậm, nhưng với Lục Ly thì lại cảm thấy trôi đi quá nhanh.

Chớp mắt lại thêm mười năm đi qua, Lục Ly rốt cục nhập môn Thời Gian Pháp Tắc. Hắn càng thêm kích động, mỗi lần chỉ dừng lại nghỉ ngơi mấy canh giờ, sau đó lần nữa bắt tay vào bế quan.

Lại qua tám năm, Lục Ly mở mắt ra, khóe miệng mấp máy, động tác có hơi cứng ngắc. Hắn đã quên bao nhiêu năm mình không cười, cơ thịt trên mặt đều cứng hết cả.

Nhếch môi, cười nhẹ, sau đó nụ cười từ từ biến lớn, biến thành cười to, cuồng tiếu, cuối cùng hắn đứng dậy ngửa mặt lên trời cuồng tiếu!

Thân thể hắn vẫn đang bị hút về nơi xa, một thân áo bào bị cuồng phong thổi bay phất phới, mái đầu bạc trắng cũng bị thổi cho bay múa. Hắn ngửa mặt lên trời cười to không ngừng, phát tiết toàn bộ lệ khí, cảm xúc tiêu cực đè nén trong lòng bao năm qua.

- Hơn bảy mươi năm...

Nét mặt Lục Ly không giấu được thổn thức, râu dưới cằm đều dài đến bụng dưới, mái tóc bạc trắng cũng sắp rủ đến chân, hắn cảm thấy mình đã biến thành một lão giả. Bị nhốt trong này hơn bảy mươi năm, từ lúc sinh ra đến trước lúc vào đây hắn cũng chỉ mới sống mấy chục năm mà thôi.

Nếu tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này chậm thua bên ngoài vạn thì còn đỡ, nếu nhanh hơn bên ngoài vạn lần, vậy bằng với hắn ở bên trong hơn bảy mươi năm, bên ngoài lại đã qua đi hơn bảy mươi vạn năm.

Hơn bảy mươi vạn năm!

Thế giới bên ngoài biến thành thế nào? Bằng hữu còn sống hay đều đã chết? Lục Linh còn sống hay không? Tất cả đều là chưa biết.

Lục Ly nghĩ nghĩ một lúc liền lắc đầu, trong tay sáng lên một đạo quang mang, tiếp đó quang mang càng lúc càng sáng, cuối cùng đột ngột vung lên cao không, quát khẽ:

- Thời gian ngừng lại đi!

Lục Ly đánh ra một đạo cột sáng, cột sáng kia xuyên thẳng hư không, tiếp đó tản ra như là thác nước, hình thành nên một quang tráo chụp ngược xuống, cuối cùng làm thành màn hào quang hình bầu dục bao phủ lấy Lục Ly bao.

Chuyện thần kỳ xảy ra, thân hình Lục Ly đột nhiên bất động, không còn bị cỗ hấp lực cường đại kia hút về nơi xa.

Tròng mắt Lục Ly sáng đến dọa người, bật cười ha hả nói:

- Khổ tu bảy mươi năm, cuối cùng không tính lãng phí, đi ra thôi!

Tiêu tốn hơn bảy mươi năm, Lục Ly rốt cục cũng phá mở thời không hắc động.

Thực ra sở dĩ hắn có thể phá mở nhanh như vậy, một phần nguyên nhân là bởi bản thân hắn có hiểu biết rất sâu đối với chân ý Không Gian Pháp Tắc, đồng thời trước đó hắn cũng tiếp xúc qua thiên phú thần thông thời gian của Giải Trĩ Vương, cho nên mới thuận lợi như vậy.

Đương nhiên, trạng thái Huyền Linh chi cảnh cũng giúp hắn rất nhiều, ở trong trạng thái này, hắn càng gần gũi với thiên địa, càng dễ đi cảm nhận thế giới xung quanh.

Hưu!

Hắn thu lại ba tòa Thần Sơn, tung người như lợi kiếm lao vút về nơi xa, tốc độ phải nhanh hơn trước mấy chục lần.

Hiện tại thần lực hắn vô cùng hùng hậu, không khác gì Siêu Cấp Đại Năng bình thường, hắn tự tin ở phương diện pháp tắc chân ý sẽ không quá yếu. Sai biệt duy nhất chính là linh hồn hơi yếu. Chỉ cần linh hồn đề thăng, hắn hẳn sẽ là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chân chính.

Bình Luận (0)
Comment