Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn bảy mươi năm, từ Đại Năng Thần Giới đề thăng đến Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, đối với Lục Ly mà nói, tốc độ này có lẽ hơi chậm. Nhưng đối với rất nhiều người Thần Giới mà nói, tốc độ này đã là nghịch thiên.
Bất quá đối với Thần Giới và một ít yêu nghiệt ở U Yến chi địa mà nói, chiến lực Lục Ly còn chưa đủ xem.
Tỷ như đệ nhất Thiên Tài Bảng Lục Linh, trước đó Lục Linh sớm đã là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, xếp hạng top năm trăm trên Thần Bảng. Còn có Bàn Vũ Thấm, Tề Thiếu Bạch, Thanh Loan... vân vân... những người này đều là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hơn nữa còn chưa đủ trăm tuổi, tính là người trẻ tuổi.
Ở nhân gian ba mươi tuổi trở xuống mới tính là người trẻ tuổi, ở Thần giới một trăm tuổi trở xuống lại đều là người trẻ tuổi, một ngàn tuổi trở xuống mới tính thanh niên, nếu trên mười vạn tuổi mới có thể coi là lão nhân...
Thần Linh có được sinh mệnh dài dằng dặc, dưới tình huống bình thường, đạt tới Đại Năng Thần Giới, sống trên mấy chục vạn tuổi đều không áp lực, đạt tới Thần Giới Chí Tôn gần như thành là tồn tại bất tử.
Hưu!
Tốc độ Lục Ly đạt tới cực hạn, ngoài thân hiện ra hộ tráo màu trắng, bao phủ quang người khiến cho hấp lực cường đại mất đi tác dụng, lưu tốc thời gian chung quanh tựa hồ cũng biến mất.
- Cửa động!
Phi hành vẻn vẹn hai ngày, Lục Ly thấy được trước mặt có một cửa hang, mắt hắn sáng lên, xem ra phỏng đoán trước đó hoàn toàn chính xác.
Kỳ thực đường hầm thời không này không hề quá dài, sở dĩ bay lâu như vậy vẫn không tới được đáy, là bởi lưu tốc thời gian trong đường hầm không thời gian quá chậm, so với bên ngoài thì chậm thua không biết mấy ngàn vạn lần.
Thế nên nhìn có vẻ hắn bay rất nhanh, thực ra chỉ phi hành cự ly không bao xa.
Nói cách khác, kỳ thật hắn chỉ bay hai ngày, nhưng lưu tốc thời gian chậm đi mấy ngàn vạn lần, bởi thế Lục Ly mới cảm giác qua hơn bảy mươi năm, trên thực tế bên ngoài chỉ mới đi qua hai ngày!
- Hai ngày, thật thần kỳ!
Thiên hạ rộng lớn, không thiếu điều kỳ lạ, Lục Ly cảm khái một tiếng, thế giới này còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật? Khó trách vô số cường giả lại muốn tới trong hư không loạn lưu tìm kiếm.
Chỉ là nơi này quá mức nguy hiểm, nếu nơi hắn tiến vào không phải thời gian biến chậm, mà là thời gian biến nhanh thì sao? Ngây ngốc ở bên trong ngốc một năm, bên ngoài có thể đã qua vạn năm, nếu bị nhốt ở trong đó trên trăm năm, sau khi ra ngoài bên ngoài đã qua trăm vạn năm, thế giới đều biến dạng, những người quen thuộc đều chết cả, cục diện đáng sợ đó chắc khiến người ta điên mất.
Hưu!
Lục Ly tung người bắn ra cửa động, nhìn thấy nơi xa vừa khéo có một cỗ thời gian loạn lưu bay qua, hắn bất giác có cảm giác muốn rơi lệ.
Có lẽ bên ngoài chỉ mới qua mấy ngày, nhưng hắn ở bên trong lại đã qua đằng đẳng hơn bảy mươi năm.
Hắn đến Thần Giới mới mấy chục năm, mấy chục năm đó hắn trải qua bao nhiêu là chuyện? Đi qua đoạn đường bao xa, đến qua bao nhiêu nơi? Giờ lại ở trong đó mệt nhọc hơn bảy mươi năm. sờ lên râu dài trên cằm, đủ loại cảm xúc tuôn lên trong đầu, không biết nên nói gì cho phải.
- A, a, a...
Hắn ngửa mặt lên trời rống ba tiếng, phát tiết tâm tình đè nén trong lòng. Ba tiếng này không dùng Long Ngâm thần kỹ hô lên, lại vẫn vang vọng phương viên trăm dặm, có thể thấy tiếng rống Lục Ly lớn đến cỡ nào, trong lòng đè nén đến mức nào.
- Ồ?
Trong hư không mấy chục trăm dặm nơi xa có một viên vẫn thạch, một người đang ngồi xếp bằng trên vẫn thạch, bên cạnh còn có một con cự thú ngồi xổm, cự thú kia chính là không gian Thần thú truy sát Lục Ly khi trước.
Nghe được tiếng kêu của Lục Ly, không gian Thần thú mở mắt đứng dậy, trên người tràn ra khí tức cuồng bạo, trong mắt ẩn ẩn có chút tức giận.
- Đại Thô, hơi an chớ nóng!
Người thần bí giơ tay lên một cái, không gian Thần thú lập tức lắc đầu vẫy đuôi, khôn khéo vô cùng. Thân hình người thần bí vẫn một mảnh mông lung, hoàn toàn không thấy rõ tướng mạo, đến cả vóc người đều không thấy được rõ ràng.
Hắn ngẩng đầu nhìn ra nơi xa một lúc, tựa hồ có thể xuyên qua hư không thấy được Lục Ly, nhìn một lát hắn gật đầu nói:
- Thiên tư tiểu tử này quả nhiên không sai, mới đi vào mấy ngày, xem ra có vẻ còn chưa tiến xuống dưới đáy thời không hắc động. Khí tức mạnh lên, thần lực hùng hậu, có thể đi ra từ trong thời không hắc động, hoặc là cảm ngộ được Không Gian Pháp Tắc cường đại, hoặc là cảm ngộ Thời Gian Pháp Tắc cường đại, hoặc là cảm ngộ cả hai loại. Tiểu tử này đúng là nhân tài đáng kể bồi dưỡng, khó trách tiểu thư một mực vương vấn. Cũng khó trách... năm đó chủ nhân lựa chọn hắn!
- Ồ?
Lão giả đột nhiên lần nữa phát ra tiếng kinh nghi, ngước mắt nhìn về hướng Lục Ly.
Bên kia Lục Ly rút ra Đồ Ma chiến đao, bất thần nhắm hư không bổ ra một đao. Đao kia kéo ra một đạo lưu quang hẹp dài, đao quang vừa ra lập tức khiên động thiên địa chi thế, hư không quanh bốn phương tám hướng tầng tầng chấn động, thiên địa linh khí tuôn trào hết về bên kia.
Đao này Lục Ly không phải trực tiếp chém xuống, mà là thoáng ngưng lại giữa hư không một nhịp lần, sau đó ngoặt sang hướng khác. Khoảnh khắc đao thế dừng lại, hư không bốn phía chấn động càng thêm lợi hại, càng nhiều lực lượng thiên địa bị dẫn dắt tới, khiến không gian Thần thú an tĩnh ngồi bên cạnh đều trở nên có chút nóng nảy.
Xoẹt!
Đao quang lần nữa ngưng lại giữa trời, sau đó chuyển hướng, kéo ra một đạo đường cong, hư không bốn phía lần nữa chấn động, rất nhiều thiên địa chi lực bị dẫn dắt. Uy thế đao này theo đó đạt đến đỉnh phong, rất có kinh lôi chi thế, diệt thế chi uy.
Hưu!
Đao quang lướt tới nơi ra, sau cùng bất thần bổ tới trên vẫn thạch trước mặt, cách Lục Ly chừng mười dặm. Vẫn thạch kia ầm vang nổ tung, nháy mắt hóa thành phấn vụn, không gian bốn phía bị xé ra từng đạo khe nứt nhỏ bé.
- Chậc chậc, Quỷ Vương Trảm!
Người thần bí cảm khái một tiếng, bất ngờ đứng bật lên, gật đầu nói:
- Có thể lĩnh hội sát chiêu thành danh của Quỷ Vương, xem ra tiểu tử này đã có thể nhẹ nhàng quét ngang đại bộ phận Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, xếp hạng trên Thần Bảng hẳn cũng có thể vào được top một trăm năm mươi.