Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đa tạ đại nhân!
Hỏa lão quái và Trần Vô Tiên trùng trùng dập đầu, sau đó hai người đồng thời đưa tay vỗ lên đầu mình. Đây là bọn hắn đang tự lựa chọn cách chết thể diện nhất có thể, bằng không để Lục Ly động thủ, sợ rằng không được toàn thây.
Oanh!
Đầu hai người chấn động, nhưng không vỡ vụn, chỉ là bị chấn nát linh hồn thôi. Chỉ thấy cả hai mềm nhũn, ngã sóng xoài trên đất, tộc nhân con cháu hai người gào thét, nhưng không ai ra tay phản kháng, thậm chí không dám dùng ánh mắt cừu thị nhìn Lục Ly, có thể thấy uy hiếp mà Lục Ly mang đến lớn tới cỡ nào.
- Các ngươi đều không sống được!
Lục Ly lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi muốn được chết thể diện, vậy thì tự sát cả đi, ta mà ra tay, các ngươi sẽ không được toàn thây đâu.
Lời này của Lục Ly khiến bầu không khí tại trường trở nên đè nén dị thường. Có lẽ rất nhiều người có thể đối mặt sinh tử, cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần để đón nhận cái chết. Nhưng đến khi thực sự phải đối mặt với tử vong, rất nhiều người đều sẽ theo sợ hãi, muốn chạy trốn theo bản năng.
Hưu!
Có mấy ngàn người bỏ chạy, cả đám đằng không bay lên, đào thoát ra bốn phương tám hướng. Chỉ là thân thể bọn hắn vừa mới khẽ động, một đạo không gian chi lực vô hình đã trấn áp xuống, khiến không ai động đậy được.
- Đừng nghĩ chạy trốn, các ngươi trốn không thoát, ta cho các ngươi thời gian mười giây, hoặc là tự sát, hoặc là ta giúp các ngươi chấm dứt sinh mệnh!
Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly vang lên, khủng hoảng lần nữa lan tràn, những người muốn chạy trốn kia sau khi phát hiện đến cả đầu ngón tay đều không thể động đậy liền triệt để tuyệt vọng.
Lục Ly giải trừ không gian chi lực trấn áp, rất nhiều cường giả cắn răng tự vỗ lên đầu mình, từng người lần lượt ngã xuống. Có người dẫn đầu, càng nhiều người bắt chước theo, dồn dập tự sát.
Mười mấy vạn người, trong mười giây đã có hơn bảy thành tự sát, cảnh tượng vô cùng tráng quan, từng người vỗ lên thiên linh cái bản thân, sau đó ngã rạp xuống đất, máu tươi chảy ra từ trong miệng mũi tai mắt, nhuộm đỏ mảng lớn mặt đất.
Vù vù!
Lục Ly lấy ra Đồ Ma Đao, bắt đầu đồ sát những quân sĩ còn lại, tâm tư hắn đã không đặt trên thân những quân sĩ này, hắn quét mắt nhìn về hướng lối vào Địa Hoàng Giới, lạnh giọng nói:
- La Diệp, ngươi chờ đấy cho ta, lần này nhất định khiến các ngươi có đi không về.
Toàn bộ ba mươi vạn đại quân xâm nhập bị giết, đây gần như là số cường giả chủ lực của tám giới, ba mươi vạn võ giả bị Lục Ly đồ sát, chí ít trong vòng mấy trăm năm tám giới không cách nào khôi phục nguyên khí.
Lần này Địa Hoàng Giới cũng tổn thất thảm trọng, mấy trăm thành trì bị tàn sát, võ giả bình dân thiệt mạng tổng cộng siêu quá một mức. Mặc dù chết đi đa số là bình dân, cường giả Địa Hoàng Giới không tổn thất quá nặng. Nhưng Lục Ly vẫn vô cùng áy náy, bởi vì đây đều là con dân của hắn, là bởi vì hắn mới dẫn đến nhiều người chết đi như vậy.
Đồ sát xong, chuyện còn lại Lục Ly không đi quản, hắn phi thăng lên Thần Thành. Thần Thành còn chưa bị hủy, lúc sắp phá mở, Lục Chính Dương chấp pháp trưởng lão quyết đoán dẫn theo chúng nhân đi ra tử chiến.
- Hả?
Lục Nhân Hoàng tiến vào bên trong Thần Thành chữa thương, phát hiện Lục Ly đứng trong thành bảo, đưa lưng về phía cửa chính, thân thể chính đang run rẩy, sau gáy chảy đầy mồ hôi lạnh. Hắn khẽ nhíu mày nói:
- Lục Ly, chuyện này không thể hoàn toàn trách ngươi, ngươi đừng quá mức tự trách.
Lục Ly run lên không phải vì tự trách, mà là vì Hư Không Trùng. Hiện tại số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể hắn đã lên tới hơn hai ngàn con, mỗi lần gặm ăn đều là cùng một lúc, tuy ý chí lực Lục Ly cường đại, song vẫn không cách nào hoàn toàn áp chế.
Cũng may thể tích Hư Không Trùng quá nhỏ, gặm cắn một lát liền ngừng lại, Lục Ly nghỉ ngơi khoảnh khắc, nuốt vào hai viên đan dược, sau đó xoay người lại miễn cưỡng cười nói:
- Phụ thân, Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương đâu?
- Đưa đi bí cảnh!
Lục Nhân Hoàng nhìn Lục Ly một lúc, thấy hắn không có gì đại ngại liền cũng không để ở trong lòng, dò hỏi nói:
- Có cần lập tức bố trí người đưa về không?
- Tạm thời không cần!
Lục Ly khoát tay, bọn La Diệp chính đang ở bên ngoài, không chém giết hoặc đánh lui những người này, mấy người Bạch Thu Tuyết đi về cũng chẳng nghĩa lý gì. Hơn nữa hắn còn cần nghĩ cách xử lý Hư Không Trùng trong cơ thể, bằng không ba người trở về nhất định có thể nhìn ra dị thường.
Ông!
Lục Ly lấy ra một ít đan dược chữa thương đưa cho Lục Nhân Hoàng nói:
- Phụ thân, đây là đan dược chữa thương của Thần Giới, dược tính ôn hòa, ngươi trước chữa thương đi.
Lục Ly có đan dược chữa thương càng tốt, chỉ là không dám đưa, hắn sợ thể chất Lục Nhân Hoàng không chịu nổi. Lục Nhân Hoàng nhận lấy, cũng không nói nhảm, lập tức bắt đầu luyện hóa, dược lực tiến vào trong thân thể, lập tức cảm thấy toàn thân nóng ấm, cánh tay bắt đầu chậm rãi mọc lại, đan dược Thần Giới quả nhiên bất phàm.
Hưu!
Lát sau, chấp pháp trưởng lão đi lên, trong tay cầm theo mấy thanh thần binh, đây đều là Thần khí thượng phẩm, hắn giao cho Lục Ly nói:
- Lục Ly, đây là Thần khí tịch thu được, nhìn có vẻ rất cao cấp, ngươi cầm đi.
- Thái gia gia, ngươi cứ thu là được!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Những thứ này chỉ là Thần khí thượng phẩm, đối với ta mà nói thì không tính là gì. Quay đầu ta sẽ đưa cho các ngươi một ít Thần khí siêu phẩm, ta có rất nhiều Thần khí tốt.
- Rất nhiều?
Mắt chấp pháp trưởng lão sáng lên, xem ra Lục Ly lăn lộn ở Thần Giới rất không sai, hắn dò hỏi tiếp:
- Lục Ly, ngươi trở về bằng cách nào? Sao lại trở về nhanh vậy được, nếu ngươi trễ thêm chút nào, hậu quả thật không thể nào tưởng tượng.
- Từ trong hư không trở về.
Lục Ly tùy tiện giải thích một câu, những sự tình này có nói chấp pháp trưởng lão cũng không hiểu, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền thả Huyết Linh Nhi đi ra, truyền âm nói:
- Huyết Linh Nhi, ngươi đi cải tạo Thần Thành một phen, gia tăng năng lực phòng ngự cho Thần Thành!