Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chấp pháp trưởng lão đi tới muốn rót vào một đạo huyền lực thăm dò thân thể Lục Ly, Lục Ly lại đưa tay giãy thoát, không cho chấp pháp trưởng lão thăm dò, lắc đầu nói:
- Mọi người đừng động, đợi lát nữa ta nói với các ngươi!
Thần tình Lục Ly rất bình tĩnh, nhưng ba người lại đều có thể nhìn ra hắn đang cố đè nén thống khổ, nếu không phải sợ ba người lo lắng, e rằng lúc này Lục Ly sớm đã đau đến lăn lộn trên đất.
Qua mãi một nén hương sau, Lục Ly mới thở ra một hơi, thần tình triệt để khôi phục bình tĩnh. Hắn cũng không giấu giếm, ngước mắt nhìn ba người cười khổ nói:
- Thái gia gia, gia gia, phụ thân, ta trúng một loại kịch độc, mỗi cách một đoạn thời gian sẽ phát tác. Chẳng qua tạm thời sẽ không nguy hiểm tính mạng, sau khi trở về Thần Giới ta sẽ nghĩ cách xử lý!
- Kịch độc? Tạm thời?
Ba người đồng loạt biến sắc, Lục Ly đều cảm thấy là kịch độc, vẫn chỉ là tạm thời không nguy hiểm tính mạng, vậy thì hẳn phải rất khủng bố. Cũng chứng tỏ độc này nếu không được xử lý tốt, hậu quả không thể tưởng tượng.
- Đừng quá lo!
Lục Ly gượng cười nói:
- Ta đã thượng nghị qua với Đấu Thiên Đại Đế, hắn nói ở Thần Giới có một cường giả có thể giải được độc này, qua một thời gian ngắn ta liền về lại Thần Giới tìm hắn. Ở Thần Giới ta cũng tính là có chút uy danh, người ta chắc sẽ nể mặt thôi.
Lục Ly nói rất nhẹ nhàng, nhưng biết con không ai ngoài cha, từ nụ cười gượng gạo trên mặt Lục Ly, Lục Nhân Hoàng nhìn ra được dị thường. Song lại không nói gì thêm, hắn biết tính cách đứa con trai này của mình, nếu là chuyện tốt nhất định sẽ vui vẻ chia sẻ với mọi người. Nhưng nếu là chuyện khổ nạn, hắn sẽ một mình gánh lấy, một người yên ắng đón nhận hết thảy.
Chấp pháp trưởng lão cũng tương đối hiểu rõ tính cách Lục Ly, riêng Lục Chính Dương lại vẫn không khỏi có chút lo lắng, vội dò hỏi:
- Lục Ly, thật không sao chứ? Có cần chúng ta làm gì không?
- Thật không sao, gia gia!
Lục Ly đứng lên cười cười nói:
- Chỉ là ở đây ta không có linh dược nên mới thế thôi, đợi về lại Thần Giới nhất định có thể chữa khỏi. Hơn nữa độc này còn không giết được ta, chỉ là lúc phát tác đừng để mấy người Khinh Linh thấy được, sau này các ngươi cũng giữ bí mật giúp ta. Ta sẽ ở lại đây năm ngày, năm ngày sau phải trở về Thần Giới, ba tên Thần Linh kia bị ta chém giết hai tên, còn một tên trốn mất. Ta phải đi Thần Giới đuổi giết hắn, nếu không sẽ mang đến hậu hoạn khôn cùng cho Địa Hoàng Giới.
-
- - Đào tẩu một tên? Là tên Thần Giới Chí Tôn kia?
Lục Nhân Hoàng nhướng mày hỏi, thấy Lục Ly khẽ gật đầu, mắt hắn lập tức sáng ngời, hỏi:
- Lục Ly, như vậy chẳng phải chiến lực ngươi đã nằm trong top một trăm Thần Giới?
Lục Ly hé môi khẽ cười nói:
- Miễn cưỡng tính là như thế, chí ít ta có thể trấn áp đánh lui một số Thần Giới Chí Tôn trong top một trăm. Chẳng qua Thần Giới Chí Tôn rất mạnh, muốn đánh giết, độ khó tương đối lớn!
- Mạnh!
Lục Chính Dương cảm khái một tiếng, hắn không biết rõ tình hình ở Thần Giới, nhưng kỳ tài ngút trời như Đấu Thiên Đại Đế, phi thăng lên Thần Giới mấy chục vạn năm lại mới chỉ lăn lộn được đến top mấy vạn Thần Bảng.
Nhan Thiên Cương cũng là như thế, còn có rất nhiều Thần Linh xuất thân từ Cửu Giới, đi đến Thần Giới hoặc là chết rồi, hoặc là không chút tiếng tăm. Lục Ly đi mấy chục năm lại có thể tiến vào trong nhóm đỉnh cấp nhất Thần Giới, hắn không khỏi kiêu ngạo vì đứa cháu trai này.
Chấp pháp trưởng lão lại không lạc quan như Lục Chính Dương, trên mặt Lục Ly luôn có một tia u ám nhàn nhạt, có thể thấy Lục Ly lăn lộn ở Thần Giới không phải đặc biệt như ý. Lấy tính cách Lục Ly, chắc là ở Thần Giới cũng sẽ nơi nơi thụ địch.
Hắn trầm ngâm một lát rồi dò hỏi:
- Lục Ly, lần này ngươi định mang ba người Khinh Linh đi Thần Giới không?
Lục Ly hơi ngớ, cười khổ nói:
- Không mang đi được, bằng vào năng lực ta hiện tại còn chưa thể trực tiếp mang theo phàm nhân đến Thần Giới. Hơn nữa trước khi về lại Thần Giới có thể ta sẽ phong ấn Lôi Ngục, phòng ngừa người Thần Giới đi xuống hạ giới. Như vậy, người Cửu Giới sẽ không cách nào phi thăng. Đợi sau khi ta đánh chết tên Thần Giới Chí Tôn kia, ta sẽ quay lại mở ra phong ấn Lôi Ngục, đồng thời nghiên cứu đưa các ngươi lên Thần Giới.
- Ách?
Lời này của Lục Ly nghe qua thì không vấn đề, nhưng chấp pháp trưởng lão lại nghe được ngụ ý đặc biệt trong đó. Lục Ly muốn phong ấn Lôi Ngục, chuyện này khẳng định rất phức tạp, thực ra Lục Ly hẳn có năng lực mang mọi người đi lên, chẳng qua lần này hắn quay về Thần Giới không biết sẽ đối mặt với những gì, chắc là sẽ rất nguy hiểm, bởi thế hắn mới không muốn mang đi bất kỳ người nào.
Chấp pháp trưởng lão không lên tiếng, chỉ khẽ vỗ vỗ vai Lục Ly, Lục Ly mỉm cười đáp lời. Quả thực hắn có năng lực mang theo mọi người đi Thần Giới, lôi điện ở Lôi Ngục không làm gì được hắn, mang vài trăm người đi Thần Giới đều không thành vấn đề.
Chì là mang đến Thần Giới rồi làm gì?
Mang đến Đấu Thiên Đại Đế ư? Thần Kiếm Sơn nhất định an toàn ư? Còn không bằng để bọn họ yên ổn ở lại trong Địa Hoàng Giới. Như thế chí ít sẽ càng thêm an toàn, hiện tại Cửu Giới đã không còn cường giả, Lục gia muốn nhất thống Cửu Giới là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ông!
Giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên lấp lánh, hắn lấy ra một ít Thần khí siêu phẩm và thần giáp siêu phẩm, đưa cho Lục Nhân Hoàng nói:
- Đây là chiến giáp và Thần binh đỉnh cấp, có được những thứ này, dù là Thần Linh bình thường đều không làm gì được các ngươi. Sau này nếu các ngươi muốn nhất thống Cửu Giới thì cứ làm, cụ thể thế nào chính các ngươi tự đi xử lý.
- Được rồi!
Lục Nhân Hoàng cũng không khách khí, thu lấy rồi chia cho mọi người, Lục Ly nghĩ nghĩ lại lấy ra mấy chục bản bí tịch thần thuật đưa cho Lục Nhân Hoàng, nói:
- Những thần thuật này đều tương đối đơn giản, các ngươi hẳn có thể lĩnh hội được.
- Nhiều vậy à?
Lục Nhân Hoàng, chấp pháp trưởng lão và Lục Chính Dương đều sửng sốt, năm đó Nhan Thiên Cương chỉ đưa cho mấy món Thần khí, một hai loại thần thuật cấp thấp, thế mà giờ đây Lục Ly lại tiện tay cầm ra mấy chục bản bí tịch thần thuật.