Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Cốc Sơn nằm trong Khải Vân Phủ ở tây bộ Thần Giới, nơi đó có một mảnh lục cốc rất rộng, bởi thế Lục Cốc Sơn Nhân mới tự đặt cái tên như trên.
Truyền tống rất thuận lợi, mặt nạ da người trợ giúp hắn rất nhiều, chỉ cần không gặp phải Thần Giới Chí Tôn liền không thể bị nhận ra thân phận. Thần Giới Chí Tôn lại chỉ có chừng đó, hiện tại còn đang trấn giữ ở các đại phân thế lực, hơn nữa Lục Ly không đi chủ thành, trừ phi vận khí đặc biệt kém mới có thể gặp được.
Liên tục truyền tống, ngày đêm không ngừng, tiêu tốn nửa tháng, rốt cục Lục Ly đã tới Khải Vân Phủ. Hắn nghỉ ngơi trong một tòa tiểu thành chừng nửa ngày, sau đó xuất phát đi lục cốc.
Trước khi tới Lục Ly đã đến tìm Huyết Nhận Đường, dò hỏi cách giải độc Hư Không Trùng, Huyết Nhận Đường cũng bó tay. Song bọn hắn có được thông tin tương đối toàn diện về Lục Cốc Sơn Nhân, xác nhận đây đích thật là người dùng độc số một Thần Giới.
Nếu Lục Cốc Sơn Nhân có quan hệ với Thần Tượng Tông, hoặc là có quan hệ với tứ đại thế lực siêu thần, Lục Ly đi chuyến này sẽ rất nguy hiểm. Nhưng hắn sắp chết đến nơi rồi, lúc này trừ thử vận may ra, hắn không còn đường khác để đi.
- Quả nhiên có một mảnh lục cốc rất lớn!
Đến bên ngoài lục cốc, thần niệm Lục Ly yên ắng quét qua một lượt, phát hiện có một sơn cốc cực lớn, bên trong toàn là cây cối xanh mơn mởn, không có bất kỳ cái đóa hoa nào mà chỉ toàn một màu xanh.
Lục Ly không mạo muội tiến vào cốc, hắn cảm ứng được miệng sơn cốc có ám tiêu, bèn đi đến bên ngoài sơn cốc chắp tay nói:
- Tại hạ Thần Tượng Tông Lạc Dương, cầu kiến Lục Cốc Sơn Nhân.
Lục Ly báo ra tên giả, vừa để giấu thân phận đồng thời cũng để kiểm tra quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông. Ám tiêu đang tiềm phục kia chợt lóe đi ra, quét mắt Lục Ly vài lần, nói:
- Ngươi có gì chứng minh?
Lục Ly khẽ cười nói:
- Thiên hạ này còn có ai dám giả mạo người Thần Tượng Tông chúng ta ư?
- Ngươi chờ một lát, ta đi bẩm báo Sơn Nhân.
Ám tiêu trầm ngâm thoáng chốc, sau đó chắp tay với Lục Ly, quay người đi vào, từ đầu đến cuối thái độ không mấy cung kính. Lục Ly không khỏi mừng thầm, xem ra quan hệ giữa Thần Tượng Tông và Lục Cốc Sơn Nhân không phải đặc biệt quá tốt.
Nửa canh giờ sau, người kia mới đi ra, Lục Ly không chỉ không tức giận, ngược lại càng thêm yên tâm. Lục Cốc Sơn Nhân bắt hắn đợi ngoài này nửa canh giờ, chứng tỏ quan hệ với Thần Tượng Tông chắc là không tốt lắm, nếu không đã không bắt đợi lâu đến thế.
- Vị đại nhân này!
Ám tiêu đi ra, khẽ chắp tay nói:
- Sơn Nhân nhà ta nói, hắn chính đang luyện chế một loại kỳ độc, giờ là thời khắc then chốt. Nếu có chuyện quan trọng ta sẽ chuyển lời giùm, nếu không có chuyện quan trọng thì mời đi về cho.
- Tốt!
Lục Ly mừng thâm, quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông rõ ràng không tốt, chỉ là không muốn trở mặt với Thần Tượng Tông mà thôi.
Hắn nhếch môi cười nói:
- Ta không phải đại biểu Thần Tượng Tông đến, chỉ là muốn xin thuốc từ Sơn Nhân, giá cả bao nhiêu đều dễ nói, chỉ cầu được gặp Sơn Nhân một lần, trăm ức thần nguyên ta cũng không tiếc.
- Hả?
Nét mặt ám tiêu thoáng động dung, khẽ gật đầu, xoay người lần nữa đi vào. Lần này chỉ sau hai nén hương đã quay trở lại, làm tư thế thỉnh mời nói:
- Vị đại nhân này, mời đi theo ta, Sơn Nhân nhà ta đồng ý gặp ngươi.
Lục Ly có chút thở ra một hơi, nếu Lục Cốc Sơn Nhân không chịu gặp, chuyện này liền phiền phức to. Hắn không thể cường hành xâm vào trong được, phải biết Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn.
Đi theo ám tiêu một đường tiến vào, ám tiêu kia dặn dò Lục Ly phải một mực đi theo, không thể đụng sờ bất kỳ vật gì, nếu không rất có thể sẽ trúng độc.
- Quả nhiên rất nhiều độc...
Trên đường đi, Lục Ly không ngừng quan sát, phát hiện trong rừng cây có sương mù nhàn nhạt, một ít lá cây rõ ràng có kịch độc, nếu yên ắng tiềm hành vào đây, sợ là chết như thế nào đều không biết.
Đi hơn mười dặm, Lục Ly tới một mảnh trạch viện trong sơn cốc , nơi này có thể thấy được rất nhiều người, hẳn là tộc nhân của Lục Cốc Sơn Nhân. Những người kia nhìn thấy Lục Ly đều rất lạnh lùng, không ai nói vì, thái độ rất là cao ngạo.
Sau cùng Lục Ly tiến vào một trang viên rất lớn, gặp được Lục Cốc Sơn Nhân, đây là một lão giả mặc áo bào xanh, tinh thần quắc thước, mái tóc cắt tỉa chỉnh tề, bộ dạng nhìn hoàn toàn không giống như là cao thủ dùng độc.
- Vãn bối gặp qua Sơn Nhân!
Lục Ly tiến vào, cung kính kính hành lễ, Lục Cốc Sơn Nhân quét mắt nhìn Lục Ly một lượt, sắc mặt bỗng chợt trở nên âm trầm, nói:
- Ngươi không phải người Thần Tượng Tông, ngươi rốt cục là ai? Dám mạo nhận đệ tử Thần Tượng Tông là có rắp tâm gì?
- Ách?
Lục Ly hơi ngớ, không ngờ Lục Cốc Sơn Nhân vừa liếc mắt liền nhận ra Lục Ly không phải người Thần Tượng Tông? Chẳng lẽ hắn có thể nhìn xuyên mặt nạ của mình? Nhưng theo như khí tức cảm ứng được, Lục Cốc Sơn Nhân hẳn mới chỉ là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thôi.
Ngay lúc Lục Ly còn đang ngập ngừng không biết phải đối đáp thế nào, mắt Lục Cốc Sơn Nhân chợt lóe lên tinh mang, bất ngờ cười lạnh nói:
- Bản tọa đoán được rồi, ngươi hẳn là Lục Ly đoạn thời gian này tiếng tăm khắp Thần Giới? Ha ha, ngươi dám đến chỗ bản tọa,? Chẳng lẽ không sợ bản tọa giết ngươi, sau đó tới Thần Tượng Tông nhận thưởng?
- Lợi hại!
Tuy không biết làm sao mà Lục Cốc Sơn Nhân nhìn ra thân phận mình, nhưng Lục Ly vẫn không khỏi ngấm ngầm khâm phục, đồng thời trong lòng cũng triệt để yên tâm. Với thân phận như Lục Cốc Sơn Nhân, lại nói ra lời như vậy, hẳn là hắn sẽ không việc gì.
Lục Ly đưa tay vuốt mặt, lộ ra chân dung thật, cười khổ nói:
- Vãn bối bị Thần Tượng Tông truy sát gắt gao, không thể không cẩn thận chút, xin Sơn Nhân thứ tội. Lục mỗ dám đến tìm Sơn Nhân chính là chuẩn bị đánh cược một lần, đánh cược vào nhân phẩm Sơn Nhân, nếu Sơn Nhân muốn giết Lục mỗ đổi lấy tiền thưởng, Lục mỗ cũng chỉ biết chấp nhận số phận.