Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quý phụ tuy đã được một đám quân sĩ vây quanh, nhưng vẫn không thấy an toàn, vừa nãy sát khí của Lục Ly quá mức khủng bố. Nàng ta rời đi rồi lập tức bóp nát ngọc phù, giờ khắc này ánh mắt luôn hướng về phương bắc, mong đợi phu quân mang theo cường giả đến cứu viện.
- Chúng ta đi!
Cất váy Phượng Vũ đi, Lục Ly một tay nắm chặt Trì Hi Nhi ra ngoài.
Trì Hi Nhi mang mặt nạ, không nhìn rõ mặt, có điều ánh mắt rất bình tĩnh, chỉ cần Lục Ly nắm tay nàng, nàng cảm thấy dù địa ngục cũng không sợ hãi.
Lục Ly đến gần từng bước, ánh mắt nhìn thẳng vào lão Lưu, lão Lưu chậm chạp lùi về sau, đồng thời để quân sĩ phía ngoài cũng tản lui ra.
Lục Ly dẫn Trì Hi Nhi đi trên đường lớn, nhìn mấy trăm quân sĩ vây quanh đông nghịt, hắn vung trường thương, ánh mắt nhìn thẳng quý phụ nói:
- Ngư phu nhân, ngươi muốn làm lớn chuyện? Nếu ngươi khăng khăng làm thế, vậy ta đành lấy làm tiếc nuối. Ta rất ít khi giết nữ nhân, hi vọng không lỡ tay giết ngươi.
Ngư phu nhân nhìn ánh mắt lạnh băng của Lục Ly, có chút sợ sệt, nhưng mà nàng ta thấy từ xa có mấy bóng người chạy như bay tới, nàng ta bất giác có thêm tự tin, cười khinh khỉnh:
- Ngươi còn muốn giết ta? Ngươi có chắc ngươi có năng lực ấy?
- Cuồng đồ phương nào, dám gây sự ở thành Nguyệt Nha?
Bên đầu phố lớn, một thanh niên áo bào hào hoa, xem ra còn rất trẻ, khí độ bất phàm rảo bước tới, ánh mắt hắn hùng hổ dán chặt vào Lục Ly, lạnh lùng quát:
- Ngươi muốn giết thê tử ta? Nếu ngươi chắc chắn có năng lực ấy, ngươi cứ thử xem!
Thanh niên áo bào mang theo hai lão giả, hai người này đều là siêu cấp đại năng Thần Giới, lúc này đều đang nhìn chằm chằm Lục Ly, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào, đây cũng là điều thanh niên hoa bào tự tin.
Lục Ly cười nhạt, hỏi vặn lại:
- Hai phu thê các ngươi khăng khăng muốn vậy? Khăng khăng muốn ta giết người?
Ngư phu nhân cười nhạo, hai siêu cấp đại năng Thần Giới đều đã đến, Lục Ly vẫn còn huênh hoang khoác lác? Hắn không sợ khoác lác nhiều sẽ gãy lưỡi sao, nàng ta lạnh lùng nói:
- Đến đây, nếu ngươi có thể giết bản phu nhân, ta thừa nhận ngươi lợi hại, đến... Ách!
Quý phụ còn chưa nói hết, con ngươi nàng ta đột nhiên hoảng hốt, giống như gặp ma giữa ban ngày. Cơ thể nàng ta mềm oặt ngã xuống đất, mắt mũi miệng trào máu tươi, cứ như vậy đã chết...
- Ngư Nhi, Ngư Nhi!
Thiếu thành chủ hoảng hốt gào thét, quỳ một chân xuống đất ôm lấy Ngư phu nhân, trong mắt là vẻ không dám tin, tựa hồ nhìn nhầm, thê tử hắn vẫn chưa chết, hết thảy trước mắt giống như ảo giác.
- Hửm?
Hai siêu cấp đại năng Thần Giới biến sắc, lập tức đứng chắn phía trước thiếu thành chủ. Thần niệm của bọn hắn vẫn khóa chặt trên người Lục Ly, không phát hiện Lục Ly động thủ, thiếu phu nhân bọn hắn đã chết? Chẳng lẽ đây là công kích linh hồn?
Lục Ly giơ trường thương lên, chỉ về phía thiếu thành chủ:
- Nhường đường, bằng không ta giết hết mở đường. Đừng nói đến mấy người các ngươi, dù toàn bộ cường giả trong thành các ngươi đến đây, cũng không ngăn được ta!
Lục Ly đã quyết, nếu đám người này muốn làm lớn chuyện, hắn sẽ tàn sát mở đường đi ra, cùng lắm chuyển sang nơi khác. Hải Vực Ác Ma không chỉ có mỗi vùng quần đảo này, chuyển sang nơi khác là được.
Thủ đoạn giết quý phụ của Lục Ly rất đơn giản, chỉ âm thầm phái mấy trăm con hư không trùng lặng lẽ ẩn vào trong đầu quý phụ. Cảnh giới của quý phụ đạt tới cấp đại năng Thần Giới nhưng chỉ là gối thêu hoa, hầu như không có kinh nghiệm thực chiến, hư không trùng lẻn vào trong cơ thể mình, nàng ta cũng không hay biết.
Lục Ly vẫn chưa thả hết hoàn toàn hơi thở, cứ như vậy giơ trường thương lên chỉ vào thiếu thành chủ, khuôn mắt và ánh mắt hắn đều rất bình thản, giống như đang đối mặt một đám Thần Linh cấp thấp. Hắn thậm chí còn không thu Trì Hi Nhi vào. Đối với hắn mà nói, đại năng Thần Giới không là gì, hắn có thể trấn áp dễ dàng.
Thiếu thành chủ cũng không phải một tên phế vật, có thể cảm nhận từ trong cơ thể Lục Ly một luồng hơi thở cực kỳ ngột ngạt, hắn từng đối mặt với rất nhiều cường giả, hắn cảm nhận được trên người Lục Ly phong độ của một cường giả tuyệt thế.
Hai siêu cấp đại năng Thần Giới có thể cảm nhận rõ rệt nhất, Hải Vực Ác Ma này rất hỗn loạn, thường có cường giả Thần Giới đến, sau đó vì tranh chấp địa bàn mà bùng nổ chiến tranh, hai siêu cấp đại năng Thần Giới này thường xuyên chiến đấu, có trực giác bản năng với nguy hiểm.
Lục Ly khiến hai người cảm thấy nguy hiểm, giống như đang đối mặt với... Chí Tôn Thần Giới!
Nhưng hơi thở sinh mệnh của Lục Ly rất trẻ, hơn nữa hơi thở bên ngoài chỉ là đại năng Thần Giới. Đương nhiên trong Thần Giới có rất nhiều loại thần thuật kỳ dị có thể ngụy trang hơi thở sinh mệnh, chứ đừng nói đến hơi thở chiến lực, cường giả đều có thể thu liễm hơi thở, ngụy trang bản thân.
Hai siêu cấp đại năng Thần Giới liếc nhìn thiếu thành chủ, ý tứ rất rõ ràng, có khai chiến hay không chỉ dựa vào một câu nói của thiếu thành chủ.
- Nhường đường!
Thiếu thành chủ cắn răng thét lên một câu, rất nhiều quân sĩ tỏ vẻ không hiểu. Lục Ly giết thiếu phu nhân bọn hắn, thiếu thành chủ lại bỏ qua dễ dàng như vậy? Đây không phải tính cách của hắn, hơn nữa lần này nhượng bộ thì uy tín của hắn để đâu?
- Nhường đường!
Thiếu thành chủ lại âm trầm gầm lên một tiếng, võ giả trên đường chỉ đành lùi sang hai bên tạo thành một lối đi.
Có điều tất cả vẫn dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Lục Ly chằm chằm, rất nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên lẫn nghi ngờ. Lục Ly chỉ là một đại năng Thần Giới, sao phải nhường đường cho hắn?
- Đi thôi!
Lục Ly cười nhẹ với Trì Hi Nhi, nắm tay Trì Hi Nhi xoay người bước về phía trước, không quan tâm hai siêu cấp đại năng Thần Giới đang nhìn chòng chọc phía sau, cùng với mấy đại năng Thần Giới hai bên.
Ánh mắt Trì Hi Nhi lộ ra ý cười, mặc dù xung quanh là quân sĩ đang nhìn chằm chằm, nhưng nàng không sợ hãi, theo Lục Ly bước về phía trước. Hai người bước đi rất nhẹ, giống như đang tản bộ trên Thiên Tinh Đảo.
Đi một mạch ra ngoài thành, đám quân sĩ kia cũng theo sau, thiếu thành chủ và hai siêu cấp đại năng Thần Giới cũng vậy, khóe miệng Lục Ly mơ hồ lộ ra nụ cười châm chọc.