Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly sử dụng chiến giáp Linh Ẩn để ẩn thân, hắn biết Yên Sơn Lão Nhân có thể nhìn ra. Có điều không vấn đề, hắn đang muốn Yên Sơn Lão Nhân đến gần hắn, như thế hắn có thể một lần giết gọn Yên Sơn Lão Nhân.
Đồng thời Lục Ly bắt đầu lặng lẽ thả ra hư không trùng, ẩn nấp trong lòng đất. Mặt khác ba ngọn núi nhỏ bên người hắn cũng xuất hiện, đặt ở trên mặt đất, nhìn trông rất giống ba hòn đá nhỏ, không có gì đáng chú ý.
Đối mặt với cường giả thành danh đã lâu, Lục Ly không thể có chút bất cẩn, bằng không hắn sẽ chết rất thê thảm. Bất kể người nào đã thành danh đều có chỗ độc đáo hơn người, đều có thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ, khinh địch chính là tự tìm cái chết.
- Hửm?
Ở bên dưới đại sơn, Yên Sơn Lão Nhân phát hiện ra Lục Ly, Lục Ly ẩn thân ngồi xếp bằng trong một cái sơn động, có vẻ đang ở đây tiềm tu.
Vấn đề là...
Tòa đại sơn này là địa bàn của Vương gia thành Nguyệt Nha, trên núi không có bất kỳ võ giả nào, chỉ có một mình Lục Ly tiềm tu? Như vậy dù là người nào cũng thấy hoài nghi.
Yên Sơn Lão Nhân ẩn nấp ở chân núi ròng rã nửa nén nhang, hắn bất động Lục Ly cũng không động, bởi vì mục đích của Yên Sơn Lão Nhân là công thành. Lục Ly đã nhìn thấy vòng bảo vệ của thành trì, không gọi là quá mạnh, nhưng vẫn có thể ngăn trở mấy lần công kích của Yên Sơn Lão Nhân.
Cho nên nếu Yên Sơn Lão Nhân không công kích hắn mà đi công kích thành, hắn sẽ có đủ thời gian công kích Yên Sơn Lão Nhân. Đương nhiên tốt nhất là Yên Sơn Lão Nhân lặng lẽ đến đánh lén hắn, một khi tới gần hắn, hắn nắm chắc bảy phần giết được Yên Sơn Lão Nhân.
- Hành động!
Lại trôi qua một nén nhang, Yên Sơn Lão Nhân di chuyển, im lặng đi lên núi giống như một con báo. Thuật tiềm ẩn của hắn rất mạnh, mỗi lần hắn bất động sẽ hòa vào thiên địa, Lục Ly không tài nào cảm ứng được.
Mỗi lần Yên Sơn Lão Nhân đều chạy ngang mười mấy trượng, cơ hồ không có bất kỳ tiếng động, nếu không phải Lục Ly cảm ứng không gian rất nhạy cảm, chắc chắn sẽ không cảm ứng được.
Lục Ly ngồi xếp chân trong sơn cốc, ngồi im như phỗng, hơn nữa hơi thở thân thể còn không dao động, trông giống như một vĩ lão cao tăng đang nhập định.
Không lâu sau Yên Sơn Lão Nhân đã lên đến đỉnh, sau đó hắn không nhúc nhích. Hắn cực kỳ nhẫn nại, giống như một lão hồ ly ngàn năm, có lẽ hắn đang xác định có an toàn tuyệt đối không mới ra tay công kích Lục Ly.
Lục Ly lại càng kiên nhẫn hơn, bởi vì hắn lúc nào cũng có thể khống chế thế cục, chỉ cần Yên Sơn Lão Nhân di chuyển hắn sẽ biết. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dùng lực lực lượng không gian trấn áp. Cho dù không thể hoàn toàn trấn áp Yên Sơn Lão Nhân, nhưng chắc chắn sẽ khiến tốc độ hắn giảm đi rất nhiều.
Lần này Yên Sơn Lão Nhân lại đợi ròng rã hơn nửa giờ, sau khi xác định Lục Ly không có bất kỳ bất thường hắn mới di chuyển. hắn nhảy lên như một con cuồng long, trong tay xuất hiện một chiến kích, vọt tới phía Lục Ly.
Hừ!
Lúc Yên Sơn Lão Nhân còn cách mấy trăm trượng, Lục Ly hừ một tiếng nặng nề, phất tay một cái, lực lượng thiên địa ập xuống, Lục Ly bay lên trời.
- Hửm?
Lục Ly vừa bay lên thì thấy không bình thường, bởi vì bóng người trên không trung kia lần lượt vỡ ra từng mảnh.
“Đây là hư ảnh!”
Con mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, thần niệm quét tới xung quanh như thủy triều tuôn, có điều hắn dò xét bốn phía một lượt, không phát hiện ra bất kỳ thứ gì.
Một nhiên một luồng sánh khẽ làm không gian rung động, một thân cây phía xa sáng lên một luồng hàn quang, sau đó nổ tung thành nghìn vạn mảnh nhỏ như những lưỡi kiếm sắc bén phóng về phía Lục Ly.
- Nha Mạo!
Lục Ly chợt thét lên một tiếng, một tòa Thần Sơn bên người lập tức biến lớn thành chu vi một trượng, chắn trước mặt hắn.
Ầm ầm ầm!
Rất nhiều hàn quang bị chặn lại, nhưng những hàn quang khác lại lượn vòng ra, xông đến Lục Ly từ các hướng còn lại.
- Nha Ngao, Nha Cổ!
Lục Ly quát lớn, hai tòa Thần Sơn ở hai mặt khác nhau lại biến lớn thành chu vi một trượng, ba tòa Thần Sơn nhanh chóng bay vòng quanh Lục Ly, cản tất cả hàn quang lại.
- Hây!
Ngay lúc hàn quang biến mất, tay Lục Ly xuất hiện Đồ Ma chiến đao, tầng tầng lớp lớp đánh về bóng người bên dưới gốc đại thụ. Một luồng ánh đao kinh thiên xuất hiện, tiếp theo xoay vòng giữa không trung hai lần, cuối cùng tầng tầng bổ xuống bóng đen bên dưới gốc đại thụ.
- Không đúng, lại là hư ảnh!
Lục Ly phát hiện ánh đao vẫn chưa bổ trúng, bóng đen kia đã dần dần tan vỡ, hắn lập tức nhận ra đây là hư ảnh, chân thân đã thoát đi từ lâu.
Ầm!
Ánh đao đánh xuống, cả tòa núi rung ầm ầm, một bên núi sụp xuống. Ánh đao này cơ hồ đã bổ ra nửa ngọn núi, phần núi kia đương nhiên cũng sụp xuống.
Ầm ầm ầm!
Đất cát mù mịt, đá lớn lăn xuống, bụi mù cuồn cuộn bay lên, tiếng nổ ầm ầm bên tai không dứt. Lục Ly không nhìn rõ ngọn núi bên kia, cũng không dùng thần niệm dò xét mà cảm ứng rung động không gian xung quanh.
Xẹt!
Một tảng đá bên trái đột nhiên nổ tung, sau đó một điểm hàn quang xuất hiện, điểm sáng đã biến thành hàng ngàn hàn mang, từ bốn phương tám hướng vụt tới chỗ Lục Ly,
Lục Ly không quan tâm nhưng hàn mang này, ánh mắt ngay lập tức khóa lên một bóng đen, hắn không công kích bóng đen mà cảm ứng rung chuyển không gian bên đó.
“Lợi hại!”
Trong nháy mắt Lục Ly cảm ứng được một rung động không gian rất nhỏ, bởi vì hàn mang bay vụt đầy trời, không gian cũng bị chấn động, hơn nữa hàn mang rất chói mắt, theo bản năng sẽ bị hàn mang hấp dẫn, người bình thường chắc chắn không cảm nhận được.
Thuật tiềm độn này là một trong những Thần thông lợi hại nhất mà Lục Ly từng thấy, đại năng Thần Giới mà gặp phải, chỉ sợ chết lúc nào không hay. Lục Ly khống chế hai toà Thần Sơn xoay quanh mình, mau chóng bay đi, ngăn chặn hết thảy hàn mang. Sau đó hắn khống chế một tòa Thần Sơn màu xanh lục khác phóng về phía trước. Vừa bay đi vừa nhanh chóng phóng to lên, mạnh mẽ trấn áp phía trước.
Vù!