Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2226 - Chương 2213: Hạ Thủ Không Lưu Tình

Bất Diệt Long Đế Chương 2213: Hạ thủ không lưu tình

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vạn chấm hàn mang bay vụt tới, toàn bộ lao vào ngọn Thần Sơn màu xanh lục, không gian phía dưới chấn động kịch liệt một hồi, một bóng đen như kiếm sắc lao đi, sau đó lao xuống bên dưới ngọn núi lớn, bay về phương xa.

- Định chạy trốn?

Lục Ly sắc mặt lạnh lẽo, bóp nát một khối ngọc phù trong tay, đồng thời hắn cũng bay đi, lao đến phía trên một ngọn Thần Sơn, Thần Sơn hóa thành một ngôi sao đuổi theo hướng bóng đen chạy trốn.

Vụt!

Bên trong vòng bảo vệ thành Nguyệt Nha lóe sáng, thành chủ Vương Thuận phóng đi, tốc độ đạt tới cực hạn đuổi theo phương hướng Lục Ly.

Ý nghĩa việc bóp nát ngọc phù của Lục Ly đã được thống nhất từ sớm- nghĩa là hắn chưa giết được Yên Sơn Lão Nhân, cần Vương Thuận phối hợp truy sát.

Nếu đã ra tay, Lục Ly không cho phép Yên Sơn Lão Nhân trốn thoát Yên Sơn Lão Nhân nhìn thấy hắn ra tay, phỏng chừng đã phát hiện ra thân phận hắn, cho nên hắn phải giết kẻ này!

Tốc độ của Lục Ly không tính là quá nhanh, có điều Thần Sơn lại bay rất nhanh, còn nhanh hơn cả tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân. Vương Thuận đuổi theo sau cũng không tệ, không chậm nhiều lắm so với Lục Ly.

- Hây!

Lục Ly không ngừng phóng lực lượng thiên địa ra trấn áp, hi vọng có thể khiến Yên Sơn Lão Nhân bay chậm lại, đáng tiếc khoảng cách quá xa, ảnh hưởng có hạn. Hơn nữa mỗi lần Lục Ly phóng lực lượng thiên địa, Yên Sơn Lão Nhân lại trở tay gieo rắc ngàn vạn hàn mang, khiến Lục Ly không thể không khống chế Thần Sơn ngăn cản, khó tránh khỏi suy giảm tốc độ.

Yên Sơn Lão Nhân trốn vào trong biển, bay thẳng về hướng đông bắc. Thần niệm Lục Ly quét tới hắn, căn bản không nhìn rõ khuôn mặt kẻ này, chỉ có thể dò ra là một lão giả tuổi tác tương đối lớn.

“Kẻ này vô cùng thông thạo thuật tiềm phục ẩn độn. Nếu lần này không giết hắn, sau này muốn giết sẽ càng khó khăn!”

Lục Ly thầm cảm khái một câu, thuật ẩn độn của người này mạnh hơn hắn rất nhiều, bởi vậy ở Hải Vực Ác Ma đắc tội rất nhiều cường giả vẫn có thể sống sót.

Vụt!

Lục Ly bên này bị ép giảm tốc độ mấy lần, Vương Thuận ở phía sau đuổi kịp, truyền âm cho Lục Ly:

- Đại nhân, kẻ này khó giết, lần này nhất định không thể bỏ qua cho hắn.

- Ta biết!

Lục Ly lạnh lùng trả lời một câu rồi dứt khoát để Vương Thuận đứng trên Thần Sơn, để hắn tìm cơ hội công kích Yên Sơn Lão Nhân, chỉ cần trói chân Yên Sơn Lão Nhân, Lục Ly ắt có hi vọng giết chết hắn.

Cả hai bên đều bay với tốc độ nhanh nhất, chẳng mấy chốc đã bay vào sâu trong biển mấy trăm nghìn dặm. Chỗ này gần như không có bất kỳ hải đảo nào, Yên Sơn Lão Nhân cũng không thể lặn xuống biển, cứ như vậy bay là là trên mặt biển.

- Sao hắn không xuống biển?

Lục Ly tò mò hỏi một câu, nếu xuống đáy biển địa hình càng phức tạp, truy sát sẽ càng thêm khó khăn, kẻ chạy trốn lại tương đối dễ dàng. Cứ phi hành trên mặt biển, hai người lần theo sau rất dễ.

- Đại nhân không biết?

Vương Thuận hơi kinh ngạc, giải thích:

- Đáy biển có một vài sinh vật Thượng Cổ kỳ dị, không xuống biển không sao, nhưng nếu dám đi sâu xuống biển rất dễ bị giết, có vài sinh vật Thượng Cổ mà Chí Tôn Thần Giới cũng không địch được.

Lục Ly đăm chiêu hỏi:

- Lợi hại như vậy? Cho nên nơi này của các ngươi mới gọi là Hải Vực Ác Ma?

- Không phải...

Vương Thuận chép chép miệng nói:

- Gọi là Hải Vực Ác Ma vì nơi này từng xuất hiện Ác Ma. Nơi này có vài chỗ không gian khá yếu ớt, trong lịch sử có hai lần Ác Ma từ chỗ này xâm lấn Thần Giới, cho nên gọi là Hải Vực Ác Ma, đại nhân trước đây chưa từng nghe qua?

- Chưa từng, ta không thích tìm hiểu những chuyện này.

Lục Ly lắc đầu, nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trong Sát Đế Chi Huyết, hắn nhìn thấy Sát Đế một mình địch lại ngàn vạn Ác Ma, tùy tiện đánh một chiêu có thể giết mấy trăm Ác Ma, Thần Giới quả thật có Ác Ma?

- Ác Ma là gì? Một loài hoang thú?

Lục Ly vừa khống chế Thần Sơn đuổi theo vừa tò mò hỏi. Hắn muốn biết Ác Ma năm ấy Sát Đế giết có phải là Ác Ma xâm phạm Thần Giới hay không.

- Không phải hoang thú, gần giống nhân loại, có linh trí rất cao, đều hiểu biết tu luyện!

Vương Thuận liếc mắt nhìn Yên Sơn Lão Nhân ở phía trước, giải thích:

- Đại nhân có thể hiểu là một chủng nhân loại khác, linh trí chỉ cao hơn chứ không kém gì nhân loại. Có điều ngoại hình có khác biệt lớn, tuy rằng đều có tứ chi như người, đứng thẳng cất bước được nhưng khắp người đều là vảy đen, ánh mắt đỏ như máu, móng tay sắc bén như thần binh lợi khí, sau lưng có cánh. Bọn chúng chủ yếu luyện thể, nếu là Ác Ma cường đại, dù là Chí Tôn Thần Giới cũng không phá được phòng ngự của bọn chúng...

- Ặc!

Lục Ly hơi run rẩy, hắn có thể chắc chắn Ác Ma mà Sát Đế giết chính là Ác Ma mà Vương Thuận nói. Hắn hơi hoài nghi, Ác Ma chủ yếu luyện thể? Bọn chúng có quan hệ với Ma Thú Ma Vực hay không?

- Ma Thú?

Lục Ly nói ra nghi hoặc của mình, ánh mắt Vương Thuận sáng rực lên, hắn hừ lạnh một tiếng nói:

- Dựa vào ghi chép của tổ tiên ta, bộ tộc Ma Thú rất có thể do Ác Ma tạp giao với nữ tử nhân tộc mà thành. Tuy rằng hiện giờ bộ tộc Ma Thú không có nguy hại, nhưng lần sau Ác Ma xâm lấn, chắc chắn sẽ đi hại nhân gian.

- Tạp giao mà thành?

Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, quả thật vẫn có khả năng này. Dù sao bộ tộc Ma Thú không phải thú, cũng không phải người, có linh trí rất cao, bình thường chủ yếu tu luyện luyện thể.

- Đại nhân, chú ý hòn đảo phía trước có chút vấn đề, Yên Sơn Lão Nhân có thể lợi dụng đảo này để trốn thoát!

Lục Ly đang trầm tư thì bị Vương Thuận đánh thức, Lục Ly nhấc mí mắt vài lần, phát hiện phía trước xác thực có một tiểu hải đảo. Đảo này có chút kỳ quái, mặt trên phủ sương mù mịt, thần niệm quét tới bị sương mù dày đặc cản trở.

- Có trận pháp thiên nhiên?

Lục Ly nhíu mày, Yên Sơn Lão Nhân đã vọt vào hòn đảo, biến mất trong sương mù dày đặc. Con ngươi Vương Thuận trở nên lạnh lẽo:

- Đại nhân, ngươi ở ngoài đây áp chế trận pháp, ta đi vào ép hắn đi ra?

- Không cần!

Bình Luận (0)
Comment