Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2227 - Chương 2214: Hải Uyên Tội Ác

Bất Diệt Long Đế Chương 2214: Hải Uyên Tội Ác

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly khoát tay, tòa Thần Sơn phía sau bay lên, không ngừng phóng đại giữa không trung, chẳng mấy chốc đã lớn lên trăm dặm, toàn bộ khoảng trời đều bị che khuất.

Hít hít!

Vương Thuận hít một ngụm khí lạnh, một ngọn núi nho nhỏ lại có thể biến lớn như vậy, nếu bị đè xuống, ngươi có chắc sẽ không tan xương nát thịt?

Ầm ầm!

Thần Sơn mau chóng rơi xuống, còn có lực lượng thiên địa tác động, lớp sương dày phía dưới bị tản đi rất nhiều. Hòn đảo không lớn, đường kính chỉ hơn trăm dặm, Thần Sơn đè xuống, gần như nuốt trọn cả hòn đảo.

Vèo!

Một bóng đen từ trong sương mù dày đặc bay ra, hắn vừa bay ra Thần Sơn đã ầm ầm đè xuống, toàn bộ hòn đảo chấn động kịch liệt. Nước biển bốn phía chìm xuống, sau đó dâng lên từng ngọn sóng thần, hòn đảo chậm rãi chìm xuống biển, hiển nhiên đã bị đè ép sụp đổ!

- Trở về!

Lục Ly vẫy tay, Thần Sơn bay vụt về, Lục Ly tiếp tục cưỡi Thần Sơn bay đi, bên kia Yên Sơn Lão Nhân tiếp tục chạy trốn, lần đầu tiên hắn truyền âm đến:

- Ngươi chính là Lục Ly ở Thần Giới? Bản tọa và ngươi không thù không oán, tại sao truy sát bản tọa?

Giọng nói của Yên Sơn Lão Nhân rất khàn, nghe còn thấy hơi khó chịu, âm sắc không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, có điều vẫn cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn.

Vấn đề này quả thực Lục Ly không biết trả lời ra sao, bởi vì hắn và Yên Sơn Lão Nhân xác thực không thù không oán, chuyện này là do đám Vương Thuân gây nên.

Yên Sơn Lão Nhân vô duyên vô cớ bị đổ oan, bây giờ còn bị đuổi giết, quả thực rất oan ức.

Lục Ly im lặng một lúc, lúng túng nói:

- Chúng ta đúng thật không thù không oán, ngươi cũng không làm gì sai, nhưng ngươi đừng bắt ta nói đạo lý, ta không nói được. Ta chỉ đành bày tỏ tiếc nuối, nếu như lát nữa ngươi muốn báo thù, chỉ cần ngươi giết được ta, ta tuyệt đối không oán hận nửa câu!

- Được, được, được!

Yên Sơn Lão Nhân quay đầu liếc nhìn Lục Ly, Lục Ly mơ hồ nhìn thấy một luồng ánh sáng đỏ ngòm, trong lòng hắn bất giác hơi run rẩy. Yên Sơn Lão Nhân cười gằn nói:

- Ngươi giỏi thì đuổi theo, bản tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

- Đuổi theo!

Lục Ly không dễ bị dọa sợ, trải qua bao nhiêu sinh tử đại chiến, hắn đã sớm không biết sợ hãi là gì. Yên Sơn Lão Nhân biết thân phận của hắn, hắn tuyệt đối không thể tha cho người này.

Thế giới này vốn không thể nói đạo lý, vì mạng nhỏ của bản thân, cho dù Yên Sơn Lão Nhân không thù không oán, Lục Ly cũng đành hạ thủ không lưu tình.

Trời biển mênh mông, vô biên vô tận.

Lục Ly và Vương Thuận truy sát ròng rã mười ba ngày, hai người không biết đã truy sát được bao xa, cũng không biết đã truy sát đến nơi nào, bởi vì nơi này không có hải đảo, chỉ là hải vực mênh mông vô bờ.

Trong mười ba ngày này Lục Ly và Vương Thuận nghĩ rất nhiều cách giữ chân Yên Sơn Lão Nhân, đáng tiếc Yên Sơn Lão Nhân thủ đoạn rất nhiều, thuật ẩn độn lại nghịch thiên, hư ảnh của hắn và chân thân giống nhau như đúc, rất dễ nhận nhầm.

Có mấy lần Vương Thuận ra tay, định cuốn lấy Yên Sơn Lão Nhân để Lục Ly ra tay tiêu diệt hắn. Nhưng Yên Sơn Lão Nhân rất thông minh, chưa bao giờ đấu với Vương Thuận, đều chạy trốn ngay, căn bản không cho Lục Ly cơ hội ra tay.

- Phải nghĩ cách, không thể cứ truy sát hắn như vậy được?

Lục Ly lẩm bẩm một câu, Yên Sơn Lão Nhân vẫn phi hành về phía đông bắc, chắc chắn định mang hai người đến nơi nào đó. Chỗ này phỏng chừng địa hình vô cùng phức tạp, có lợi giúp hắn chạy trốn.

Cho nên buộc phải bắt được Yên Sơn Lão Nhân trước lúc hắn đến chỗ đó, bằng không một khi để hắn chạy thoát, hậu quả khôn lường. Chưa nói đến hắn sẽ tiết lộ hành tung của Lục Ly ra ngoài, chỉ riêng thuật ẩn độn của kẻ này thôi, nếu không đề phòng cẩn thận, ngộ nhỡ hắn âm thầm ám sát Lục Ly và Trì Hi Nhi thì sao?

- Thế này...

Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nhỏ giọng nói:

- Đợi lát nữa ta công kích hắn liên tiếp, người từ phụ cận vòng qua, đến phía trước chặn đường, không cần công kích hắn từ mặt bên, bay về hướng đông bắc, giúp ta ngăn cản hắn thời gian một hơi thở.

- Được!

Vương Thuận gật đầu, hắn ở bên cạnh nhảy vọt lên rồi bay đi. Lục Ly bên này động thủ, Đồ Ma chiến đao xuất hiện trên tay, đột ngột bổ đến.

Xẹt xẹt!

Bầu trời phía tây nam xuất hiện một vệt sáng, xé rách hư không, xoay chuyển giữa không trung hai lên, sau đó bất thình lình chém về phía trước.

Yên Sơn Lão Nhân cách hơi xa, sát chiêu này phỏng chừng không bổ trúng hắn. Nhưng bên trong sát chiêu mang theo uy áp thiên địa rất mạnh, chắc chắn có thể ảnh hướng tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân.

Ầm!

Sát chiêu quả thực không bổ trúng Yên Sơn Lão Nhân, chém vào trong biển, khiến hải vực phía trước bị bổ thành một kẽ nứt lớn, đại hải giống như bị chia làm hai. Nước biển bị đánh bật sang hai bên, hình thành sóng biển cao hơn trăm trượng, ầm ầm đập ra hai phía.

Tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân quả nhiên bị suy giảm, có điều bởi vì công kích, tốc độ Lục Ly chậm hơn mấy phần, cho nên khoảng cách hai người vẫn gần như cũ.

Có điều Vương Thuận từ bên cạnh đã vòng qua, tốc độ của Vương Thuận rất nhanh, chỉ cần kéo dài thời gian mấy hơi thở hắn sẽ đuổi kịp Yên Sơn Lão Nhân, kéo dài thời gian mười hơi thở là đã vòng ra phía trước, chắn đứng Yên Sơn Lão Nhân.

Xẹt xẹt!

Lục Ly tiếp tục công kích, tuy rằng làm thế sẽ tiêu hao thể lực và thần lực, nhưng hắn phải tranh thủ thời gian cho Vương Thuận, cho nên tiếp tục công kích lần nữa.

Ào ào ào!

Sóng biển khổng lồ lớp lớp trào đi, giống như xảy ra sóng thần. Đại hải bị chia cắt từng đợt, hơn nữa mỗi lần đều bị cắt sâu mấy nghìn trượng, dài mấy chục dặm, uy thế kinh thiên động địa.

Một lần, hai lần, năm lần!

Phía Vương Thuận đã vọt tới phía trước Yên Sơn Lão Nhân thành công, hắn vòng lại, chiến kích xuất hiện trên tay, cuốn lấy vô số cột nước đánh về phía Yên Sơn Lão Nhân.

Hắn dùng Thủy hệ chân ý, uy lực không gọi là quá mạnh, nhưng rất phù hợp để cuốn lấy người. Hắn cũng biết bản thân không giết được Yên Sơn Lão Nhân, chỉ mong giữ chân hắn thời gian một hơi thở, Lục Ly có thể dễ dàng đuổi tới.

- Muốn chết!

Bình Luận (0)
Comment