Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đúng, đúng!
Một Chí Tôn Thần Giới gật đầu nói:
- Không bằng trước tiên hãy chủ trương cứu người, giết vào đại doanh Ác Ma ngộ nhỡ có cạm bẫy, nếu đại nhân có bất kỳ tổn thất, Thần Giới sẽ vạn kiếp bất phục.
- Đúng!
Dần dần càng nhiều người hưởng ứng, nếu Cơ đại nhân dẫn người đi lật đổ đại bản doanh Ác Ma, bọn hắn chết không sao, nhưng một khi Cơ đại nhân chết, Thần Giới sẽ xong chuyện. Hiên Viên đại nhân đứng thứ hai Thần bảng vẫn chưa xuất hiện, rất có thể sẽ không xuất hiện.
- Được rồi!
Cơ đại nhân thở dài, khoát tay nói:
- Các ngươi đi sắp xếp, đánh giết Ác Ma Lĩnh Chủ lẻn vào, ta tọa trấn ở đây, Thập Dực Ác Ma sẽ không dám hành động.
- Được!
Tả Khâu Lộ như trút được gánh nặng, hắn sợ Cơ đại nhân nóng vội sẽ dẫn bọn hắn đánh vào đại doanh Ác Ma. Cơ đại nhân có sức chiến đấu cao cường, nếu gặp phải cạm bẫy vẫn có khả năng lành lặn trở về, nhưng bọn họ có thể sẽ vĩnh viễn ở lại bên kia.
Tứ đại thế lực Siêu Thần có vẻ rất mạnh, nhưng lần này chết rất nhiều Chí Tôn Thần Giới, nếu bọn hắn đều chết trận, dù đẩy lùi được đại quân Ác Ma, trật tự Thần Giới có thể sẽ thay đổi.
Đám Tả Khâu Lộ bắt đầu bố trí, vô số Chí Tôn Thần Giới được phái đi, truyền tống thông qua tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ, mau chóng xuất hiện ở khu vực cường giả Ác Ma. một là đánh giết ma nô, hai là tìm kiếm đánh giết cường giả Ác Ma.
Phía nhân tộc vốn định tiến công nhưng buộc phải ngừng lại. Cơ đại nhân điều binh khiển tướng ngăn chặn mười cánh đại quân Ác Ma, tình thế xoay chuyển, Ác Ma chủ trương tấn công, nhân tộc phòng ngự.
...
Vù!
Sau một lần phi độ thời không tiếp, Lục Ly xuất hiện trong một hoang sơn, hắn thả thần niệm ra ngoài thăm dò, xác định không có kẻ địch mới ngồi khoanh chân giải lao tại chỗ.
Nghỉ ngơi nửa canh giờ, khi Lục Ly chuẩn bị tiếp tục phi độ thời không, hắn đột nhiên phát hiện phía xa vọng đến âm thanh quái dị, giống như tiếng bước chân dồn dập, còn có tiếng gào khóc thất thanh?
Lục Ly lập tức ẩn thân, bay vọt lên một ngọn núi cao nhìn về phía xa.
- Hửm?
Thoáng chốc trên mặt hắn lộ vẻ chấn động, bởi vì trên đồng hoang phía xa có từng đám nhân tộc đang chạy trốn về phía này. Nhân số ít nhất lên đến mấy vạn, rất nhiều người kêu trời trách đất, trong tiếng kêu đều là sự bi thương cùng tuyệt vọng.
Vụt!
Lục Ly bay đi, thoáng chốc đã vọt đến bên kia, chẳng mấy chốc sắc mặt hắn chấn động. Bời vì mấy vạn người này phần nhiều là người gia và trẻ nhỏ, phía sau bọn họ có rất nhiều võ giả đang đuổi giết.
- Ma nô!
Nhìn thấy trên người những võ giả phía sau ẩn hiện vảy giáp đen, ánh mắt ửng đỏ, Lục Ly càng thêm kinh ngạc. Nơi hắn đang đứng lẽ ra vẫn là vùng trung bộ, sao có thể xuất hiện ma nô? Chẳng lẽ đại quân Ác Ma đánh giết đến bên này?
- Grào grào!
- Ô ô!
Đám ma nô gầm lên từng tiếng kêu như dã thú, cơ thể nhanh chóng vọt lên, đuổi kịp một nhân tộc phía sau, hoặc là tay không xé nát, hoặc là há miệng cắn cơ thể bọn họ, hoặc là thả khí đen bao phủ, để hơi thở Ác Ma ma hóa bọn họ.
- Chết!
Lục Ly lập tức hành động, hắn nặng nề phất tay, lực lượng thiên địa ập tới, người trong phạm vi trăm dặm đều không thể cử động. Trong tay xuất hiện Đồ Ma Đao, hắn tung bay như ma quỷ, chém từng luồng đao xuống, đầu từng ma nô lần lượt rơi xuống đất, máu đen bắn lên trời, từng thi thể không đầu rơi bịch xuống đất.
Ma nô có hơn nghìn tên, Lục Ly chỉ mất thời gian một nén nhang đã đánh giết toàn bộ ma nô. Hắn còn chém chết mười mấy cường giả bị hơi thở Ác Ma tập kích, bằng không rất có khả năng đám người này sẽ bị ma hóa.
- Xảy ra chuyện gì?
Chém chết hết thảy ma nô xong, Lục Ly xoay người lại hỏi.
Một ông lão dẫn đầu quỳ xuống, những người còn lại trong tộc cũng vội vã quỳ theo, ông lão khom người nước mắt chảy xuống:
- Đại nhân, mau chóng đi cứu những người khác. Thành Thủy Nguyệt chúng ta vừa bị Ác Ma phá tan, rất nhiều người trong thành bị ma hóa, hiện giờ những ma nô kia đang đuổi giết chúng ta!
- Các ngươi cứ chạy về phía trước tìm kiếm thành trì, ta đi cứu những người còn lại.
Lục Ly bay đi, dọc đường thấy cảnh tượng khiến hắn suýt phát bạo. Đâu đâu cũng thấy xác chết, có rất nhiều đứa trẻ bị xé nát, những ông lão phụ nữ bị hơi thở Ác Ma xâm nhập đang nằm trên đất đau đớn gào thét, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ bị ma hóa.
Ầm!
Lục Ly vung Đồ Ma Đao tiễn bọn họ đi, nếu sống như những xác chết di động, không bằng chết một cách thoải mái.
Tiêu tốn thời gian hai nén nhang, Lục Ly đã tới tiểu thành gần đó, sau khi quét thần niệm một vòng quanh thành, nội tâm hắn hoàn toàn không thể áp chế.
Hắn ngửa mặt lên trời gào thét ba tiếng, người lao đi như một con sư tử cuồng loạn, hắn phải tìm cho ra Ác Ma ẩn nấp phụ cận, phải tàn sát sạch sẽ hết thảy Ác Ma và ma nô!
Một tiểu thành rực rỡ giờ đây trở thành phế tích, khắp thành toàn là xác chết, máu tươi nhuộm đỏ cả thành trì. Còn có người chưa chết hẳn, chân tay đứt đoạn, nửa người không còn nhưng bị hơi thở Ác Ma ma hóa, gào thét không ngừng, sống không bằng chết.
Đặc biệt Lục Ly nhìn thấy vài đứa trẻ cũng bị hơi thở Ác Ma ma hóa, bọn chúng đi lại loanh quanh trong thành như những xác chết di động, thỉnh thoảng vấp ngã vào xác chết, sau đó lại bò dậy, tiếp tục bước đi trong vô định. Trên người bọn chúng máu me đầm đìa, tóc tai bù xù giống như ác quỷ...
Lục Ly chưa bao giờ muốn giết người như lúc này, chưa bao giờ sát khí bùng nổ như lúc này!
Hắn nhớ tới thế giới từng tiến vào theo loạn lưu không gian, nhớ tới sát ý bao phủ khắp nơi, nhớ tới những cường giả đã chết vẫn không cam lòng cùng phẫn nộ, hận không thể một đao chém nát ông trời bất công!
Lúc này cảm giác của Lục Ly chính là vậy, hắn phát tiết sự phẫn nộ trong lòng, vung chiến đao bổ xuống ngọn núi lớn ở bên trái phía trước.
Một luồng ánh sáng lóe lên chói lòa, hắn không phóng thích Quỷ Vương Trảm, chỉ đơn thuần rót thần lực bổ về phía trước. Ánh đao kinh thiên gào thét phóng ra, cuồng loạn bổ xuống mặt trên ngọn núi cao.
Ầm!