Hôm nay có trò hay để xem, Bạch Hạ Sương lại ra giá.
Bạch Hạ Sương chỉ nhấc cao mười vạn Huyền Tinh, ý tứ rất rõ ràng, lần này nàng cố tình nâng giá, cố ý chọc tức Lục Ly, khiến Lục Ly xuất huyết càng nhiều.
Vừa rồi Lục Ly khiêu khích nàng, đánh mặt nàng, thân là một trong hai viên minh châu sáng chói nhất Thiên Đảo Hồ, nàng không phản kích, há chẳng phải xấu mặt cái tên Bạch Hạ Sương.
- Mẹ nó!
Lục Ly thầm giận, lại hết cách không thể làm gì, cái tên Bạch Hạ Sương này đã không biết giá trị bao nhiêu Huyền Tinh, nàng muốn hô giá ai cũng ngăn không được.
Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, không thể phồng lên lá gan đi đối đầu với Bạch Hạ Sương, bằng không phỏng chừng giá cả sẽ bị nhấc lên cả ngàn vạn.
Hắn trầm mặc một lát, đợi lúc Vân Cơ sắp mở miệng, hắn mới lên tiếng:
- Năm trăm hai mươi vạn.
Bạch Hạ Sương thêm mười vạn, hắn cũng thêm mười vạn!
Dù sao cứ mười vạn mười vạn thêm lên, như thế sẽ không khiến Bạch Hạ Sương bắn ngược quá mãnh liệt, chờ giá cả đạt tới mức độ nhất định nói không chừng nàng sẽ từ bỏ.
Nhưng mà...
Lần báo giá tiếp theo của Bạch Hạ Sương trực tiếp khiến điểm nộ khí của hắn tăng vọt, Bạch Hạ Sương khẽ kêu nói:
- Tám trăm vạn!
- Con điên, con điên này, nếu rơi vào tay ta, ngươi cứ liệu thần hồn.
Lục Ly âm thầm cắn răng, lại không lập tức tăng giá mà cúi đầu xuống, ánh mắt lộ vẻ khó xử, tựa hồ không trả giá nổi.
Vô số ánh mắt khóa chặt hắn, mấy đạo thần niệm lặng lẽ đảo qua, lần này Lục Ly đã dẫn lên toàn trường hiếu kì. Nếu Lục Ly còn có thể tăng giá, thân phận hắn tuyệt đối sẽ khiến rất nhiều người hoài nghi, dù sao có thể cầm ra tám trăm vạn Huyền Tinh, ít nhất đều phải là thế lực tứ phẩm.
- Được rồi, nhã các số một ra giá tám trăm vạn Huyền Tinh, đây là giá tiền cao nhất trong vòng ba tháng qua, còn ai muốn tăng giá? Tám trăm vạn lần một, tám trăm vạn lần hai...
Giọng nói dễ nghe của Vân Cơ lần nữa vang lên, Lục Ly rốt cục ngẩng đầu, cắn răng nói:
- Chờ chút, ta lại thêm mười vạn.
Hoa...
Toàn trường sôi trào, ngay cả nhã các lầu trên đều truyền ra tiếng xì xào. Tối nay trò hay không ngừng a, không ngờ lại có người dám đấu pháp với tiểu thư Bạch gia, qua tối nay chuyện ở đây chắc chắn sẽ truyền khắp toàn Thiên Đảo Hồ...
Lục Ly có vẻ rất khó xử, tựa hồ đây là giá tiền cao nhất của hắn. Vô số ánh mắt nhìn về nhã các số một, Lục Ly dừng một lát sau đó cắn răng trầm giọng hét:
- Nếu Bạch tiểu thư còn muốn ra giá, tại hạ chỉ có thể từ bỏ...
Ý tứ Lục Ly rất rõ ràng, nếu Bạch Hạ Sương còn muốn ra giá, vậy ngươi cứ mua giọt bản nguyên tinh huyết này đi? Bỏ ra hơn tám trăm vạn mua về một giọt bản nguyên tinh huyết phẩm giai không xác định, trở về Bạch Hạ Sương nhất định sẽ bị quở mắng...
Bạch Hạ Sương tựa hồ cũng có chút khó xử, trầm mặc rất lâu, tâm tình Lục Ly một mực treo lên, hô hấp đều trở nên dồn dập mấy phần.
Vân Cơ chờ giây lát sau đó bắt đầu lên tiếng hỏi dò, nếu không ai tăng giá liền dừng ở đây. Ngay lúc Vân Cơ vừa nói ba lần, nhã các số một nhẹ nhàng truyền ra ba chữ:
- Một ngàn vạn!
- Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!
Lục Ly thình lình đứng bật dậy, không thèm che dấu phẫn nộ trong lòng, Bạch Hạ Sương quá phận, đây là muốn đấu đến chết với hắn.
Lập tức, hắn cũng không cố được quá nhiều, lửa giận công tâm, bạo nộ rống to:
- Hai ngàn vạn, Bạch Hạ Sương, có giỏi ngươi tăng giá nữa đi?
Toàn trường hóa đá...
Vừa rồi Vân Cơ mới nói tám trăm vạn đã là giá cao nhất trong vòng ba tháng qua, hiện tại hô lên hai ngàn vạn phỏng chừng sẽ là giá cao nhất trong năm nay. Mà một hơi tăng giá một ngàn vạn, sợ rằng mấy năm đều rất khó thấy được.
Chỉ là một giọt bản nguyên tinh huyết mà thôi, lại không phải bản nguyên tinh huyết Thú Hoàng, hơn nữa tinh huyết này còn không biết có vấn đề hay không, có tác dụng phụ gì hay không?
Hai ngàn vạn Huyền Tinh!
Xung kích một lần Mệnh Luân Cảnh chỉ cần ba trăm vạn Huyền Tinh, chừng đó đủ để xung kích sáu lần. Không biết có thể mua được bao nhiêu linh tài và đan dược, dự tính cầm hai ngàn vạn Huyền Tinh đưa cho Hứa gia, Hứa gia đều có thể ban cho một hòn đảo cấp ba.
Chỉ vì mua một giọt bản nguyên tinh huyết.
Then chốt nhất là ngữ khí của Lục Ly, hắn trực tiếp hô lên tên họ Bạch Hạ Sương, ngữ khí vô cùng bất thiện, nói rõ muốn khiêu hấn Bạch Hạ Sương, muốn đánh mặt Bạch Hạ Sương!
Vân Cơ làm sao có thể không biết là Bạch Hạ Sương, nàng một mực xưng hô khách nhân nhã các số một, tự nhiên là có thâm ý, tránh cho vạn nhất xuất hiện tình huống không thể khống chế, Bạch Hạ Sương cũng có bậc thang đi xuống.
Giờ Lục Ly gọi thẳng tên họ Bạch Hạ Sương, như vậy chính là không cho nàng bậc thang để hạ. Hoặc là tiếp tục tăng giá, hoặc là cường hành bị Lục Ly đánh mặt.
Bịch!
Lộc trưởng lão đặt mông ngồi xuống ghế, triệt để bị dọa cho không biết làm sao. Ánh mắt Thiên Đà Tử lại chớp qua một tia đành chịu, tên chủ tử này quá điên cuồng...
- Không đúng...
Nhưng rất nhanh mọi người liền kịp có phản ứng, hai ngàn vạn Huyền Tinh không phải người bình thường có thể cầm ra được, Lục Ly thực sự có hai ngàn vạn Huyền Tinh ư?
Rèm nhã các số một đột nhiên bị xốc lên, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ, Bạch Hạ Sương nhìn chằm chằm vào mắt Lục Ly đằng sau mặt nạ Quỷ Sát, cười lạnh nói:
- Quả nhiên là ngươi!
- Hả?
Trong lòng Lục Ly lộp bộp một tiếng, vừa rồi trong cơn phẫn nộ, hắn không che giấu âm thanh, trực tiếp rống lên, kết quả liền bị Bạch Hạ Sương nghe ra được thân phận.
Bạch Hạ Sương đảo mắt nhìn sang nam tử trung niên ở hàng thứ nhất bên dưới, mở miệng nói:
- Đỗ tổng quản, các ngươi không phái người đi điều tra? Chẳng lẽ ai cũng có thể hô ra hai ngàn vạn?
Nam tử trung niên mỉm cười, vung tay để Chiêm Dương đi tới chỗ Lục Ly, Chiêm Dương thấp giọng nói:
- Lục công tử, ngươi xác định mình có bảo vật giá trị hai ngàn vạn?
- Có!
Lục Ly cắn răng thấp giọng đáp:
- Chẳng qua không thể lấy ra ở chỗ này.
- Được, mời đi theo ta.