Quản sự dẫn Lục Ly đi tới một đầu hành lang, chúng nhân ghé mắt nhìn theo, rất nhiều người đều hiếu kì, liệu Lục Ly có thể lấy ra được bảo vật gì đủ để thế chấp hai ngàn vạn?
Đỗ đại nhân tựa hồ cũng bị câu lên hứng thú, đứng dậy bước đến đầu hàng lang, đi theo Lục Ly và Chiêm Dương tiến vào trong một thiên điện.
Chiêm Dương thấy Đỗ đại nhân tiến vào, vội vàng khom người hành lễ, sau đó giới thiệu nói:
- Lục công tử, vị này là tổng quản đấu giá trường chúng ta, Đỗ tổng quản.
Lục Ly khẽ gật đầu, chắp tay nói:
- Gặp qua Đỗ đại nhân.
- Lục tiểu ca hôm nay đúng là khiến Đỗ mỗ đại khai nhãn giới.
Tướng mạo Đỗ đại nhân rất nho nhã, Lục Ly không cảm ứng ra được khí tức hắn, hẳn ít nhất phải là Mệnh Luân Cảnh, hắn mỉm cười nói:
- Mặc kệ hôm nay kết quả thế nào, Đỗ mỗ đều kết giao với bằng hữu ngươi.
- Đa tạ Đỗ đại nhân.
Lục Ly lần nữa chắp tay, sau đó giới chỉ trong tay sáng lên, lấy ra một chiếc hộp ngọc, đưa tới nói:
- Đây là một trái Thiên Xà Quả, hẳn đủ để thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh rồi chứ?
- Thiên Xà Quả?
Trong mắt Đỗ đại nhân lóe lên tinh quang, hắn rất rõ ràng về Thiên Xà Quả. Một trái Thiên Xà Quả chính là đồng nghĩa với một tên Mệnh Luân Cảnh, về cơ bản có tiền cũng không mua được, đừng nói Bắc Mạc, dù có đặt ở Trung Châu cũng tính là vật quý hiếm.
Chiêm Dương không dám tiếp lấy, Đỗ đại nhân đích thân nhận lấy hộp ngọc, vừa mở ra, mùi thơm trong hộp ngọc liền xông vào mũi.
Đỗ đại nhân nhìn một cái liền lập tức đóng lại, đưa cho Lục Ly nói:
- Lục công tử quả nhiên là đại thủ bút, thứ này ta làm chủ giúp ngươi, định ra năm ngàn vạn Huyền Tinh. Cộng thêm Không Gian Giới Chỉ, chỉ cần sáu ngàn vạn trở xuống, giá cả tùy ngươi kêu.
- Tốt!
Lục Ly sải bước đi ra, khóe miệng Đỗ đại nhân nhếch lên ý cười, cũng theo ra ngoài, Chiêm Dương thì mặt mũi kích động đi ở sau cùng.
Lục Ly về lại vị trí của mình, hiện trường hoàn toàn an tĩnh, Đỗ đại nhân đích thân bước lên đài đấu giá, chắp tay về phía nhã các số một nói:
- Sương tiểu thư, vừa rồi Đỗ mỗ đích thân đi xác nhận. Vị quý khách kia hoàn toàn có năng lực kêu giá như thế, Đỗ mỗ lấy tín dự Thiên Phạt đấu giá trường làm đảm bảo, thế nên... kêu giá hữu hiệu.
Hoa
Toàn trường sôi trào, Lộc trưởng lão vừa mới đứng dậy lại đặt mông ngồi xuống, căng thẳng đến độ toàn thân đều run rẩy.
Trên mặt Vân Cơ cũng chớp qua một tia đỏ ửng, trong mắt lưu chuyển quang sóng, mỹ lệ vô cùng, nàng không lên tiếng, chỉ ra dấu để chúng nhân tại trường trước khôi phục bình tĩnh.
Rất nhiều nhã các lầu trên đều truyền ra tiếng ồn ào, thần niệm dò xét xuống càng dồn dập, ai nấy đều khóa chặt Lục Ly. Đáng tiếc Lục Ly mang theo một tấm mặt nạ thần bí, không ai có thể dò ra được hư thực.
Nhã các số một trầm mặc, đợi khoảnh khắc, chờ khi tiếng ồn ào ít đi một chút, Vân Cơ mới đưa tay ra dấu ép xuống, cười nói:
- Được rồi, mong chư vị an tĩnh, tối nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ, cũng sẽ là một đêm vĩnh viễn được ghi lại trong lịch sử Thiên Phạt đấu giá trường. Hai ngàn vạn, còn ai ra giá cao hơn?
Vô số ánh mắt nhìn về nhã các số một, trong nhã các lại một mực im ắng, lát sau một tiếng nói già nua truyền ra:
- Bạch gia từ bỏ lần cạnh tranh này.
Đám đông khe khẽ gật đầu, trưởng lão Bạch gia ra mặt, ngăn lại Bạch Hạ Sương làm lớn chuyện. Giọt bản nguyên tinh huyết kia vốn không đáng giá này, tiếp tục đấu nữa, nếu Lục Ly đột nhiên không kêu giá thì sao?
Đông đông đông!
Từ trên nhã các truyền ra tiếng bước chân trầm muộn, tiếng bước chân kia một mực hướng xuống dưới, tiếp đó một đạo thân ảnh xinh đẹp xuất hiện ở cuối hành lang. Bạch Hạ Sương hung hăng trừng Lục Ly một cái, sau đó quay người rời đi.
- Con mụ thối thây, hại ông đây bỏ ra hơn ngàn vạn, đừng rơi vào trong tay ông, nếu không ngươi coi chừng.
Lục Ly trừng ngược lại Bạch Hạ Sương một cái, hắn biết qua tối nay mình đã triệt để đắc tội Bạch Hạ Sương, nhưng vì giọt bản nguyên tinh huyết kia, Lục Ly cảm thấy đáng giá.
- Hai ngàn vạn lần ba, được rồi, giọt bản nguyên tinh huyết này thuộc về vị quý khách kia.
Bản nguyên tinh huyết rốt cục cũng được đấu giá xong, Lục Ly thở dài một hơi, trên mặt vô số người cũng hiện ra nụ cười, cảm giác chuyến này đến đây không uổng.
Sau cùng một kiện vật phẩm đấu giá đi lên, là một thanh Huyền khí Thiên giai lục phẩm, tính là trọng bảo, đại hí áp trục.
Nhưng trải qua cạnh tranh vừa rồi giữa Lục Ly và Bạch Hạ Sương, thanh Huyền khí cực phẩm này có phần u ám thất sắc, giá cả cuối cùng cũng chỉ được tám trăm vạn, bị một công tử đại gia tộc trên nhã các mua đi.
Hội đấu giá tối này hạ màn, Lục Ly được Chiêm Dương mời đi thiền điện từ sớm. Đỗ đại nhân rất nhanh liền tiến vào, trong tay cầm theo bình ngọc chứa bản nguyên tinh huyết.
Đỗ đại nhân cười tủm tỉm nói:
- Lục công tử, đây là bản nguyên tinh huyết ngươi đấu giá được, không biết ngươi định thanh toán Huyền Tinh thế nào?
Lục Ly còn có thể thanh toán thế nào được nữa?
Hắn làm gì có nhiều Huyền Tinh như vậy? Thế là đành phải đưa qua Thiên Xà Quả, miệng nói:
- Đỗ đại nhân, có thể thế này được không? Ta thế chấp vật này cho các ngươi, trong vòng nửa năm nếu không cách nào góp đủ Huyền Tinh, Thiên Xà Quả sẽ giao cho các ngươi đấu giá, sau đó trừ đi hai ngàn vạn?
- Hoàn toàn không vấn đề!
Đỗ tổng quản sảng khoái đáp ứng, còn giao Huyền tinh thu được từ bán Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn cho Lục Ly.
Ký xong chứng từ, Lục Ly uyển chuyển cự tuyệt Đỗ tổng quản mời tiệc chiêu đãi, để Chiêm Dương dẫn đi đổi một thân áo bào, lấy xuống mặt nạ Quỷ Sát, sau đó lặng lẽ ra khỏi Thiên Phạt đấu giá trường.
Mới vừa đi ra đấu giá trường, Lục Ly bất giác cười khổ.
Bởi vì bên ngoài đấu giá trường dừng một chiếc chiến xa, Bạch quản sự đứng ở bên cạnh, mỉm cười nói:
- Lục Tiểu Ca, Yên phu nhân trở về, nàng nói muốn mời ngươi uống rượu.
Đêm mùa xuân rất mê người, bóng đêm Thiên Ngục Thành lại càng mỹ lệ.