Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Toàn bộ Ác Ma đều sợ hãi kinh hồn, vội vàng vỗ cánh bỏ chạy về phía xa. Lục Ly không truy sát được Bát Dực Ác Ma, nhưng sao có thể bỏ qua những Ác Ma cấp thấp này? Lục Ly lại phóng thích lực lượng không gian đến trấn áp, sau đó thả Không Gian Giảo tàn sát từng đám Ác Ma.
Oành oành oành!
Nhìn cách đó không xa vô số Ác Ma bị tàn sát dễ dàng như đám chó lợn, Vương Thuận và đám Tây Lai vô cùng phấn chấn, không tự chủ cũng gia nhập vào đó. Có điều Lục Ly dùng lực lượng không gian trấn áp, bọn họ không thể cử động, chỉ đành từ bỏ. Hơn nữa hiện tại Lục Ly tàn sát Ác Ma nhanh như vậy, bọn họ nhập chiến cũng không có nhiều tác dụng, phỏng chừng còn ảnh hưởng đến Lục Ly.
- Quá mạnh!
Đám phủ chủ Mai Vân lại có cảm xúc khác. Trước đây đối mặt với đám Ác Ma, mọi người đều rất tuyệt vọng, đều đinh ninh chắc chắn sẽ chết, cảm giác sợ hãi tỏa ra từ sâu trong linh hồn.
Hiện giờ có nhiều Ác Ma kinh khủng như vậy, nhưng dưới lưỡi đao của Lục Ly lại như đám chó gà không thể kháng cự, mặc cho Lục Ly tàn sát. Ngoại trừ chấn động sâu trong nội tâm, bọn họ còn cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
Sảng khoái!
Đại quân Ác Ma công thành đoạt đất, đã chiếm giữ gần nửa lãnh thổ Thần Giới. Bọn chúng tàn sát, nô dịch biết bao con dân nhân tộc? Những trận chiến gần đây của nhân tộc đều gặp thất bại nặng nề, lùi xa nghìn dặm. Hiện giờ Lục Ly tàn sát Ác Ma ung dung như vậy, bọn họ có cảm giác hả hê nở mày nở mặt.
Nửa canh giờ!
Lục Ly tru diệt ròng rã trong nửa canh giờ, mỗi lần phóng thích Không Gian Giảo nắm chắc giết được một, hai nghìn Ác Ma. Trong nửa canh giờ xung quanh đã biến thành thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông. Dòng máu đen đặc của Ác Ma tràn vào hồ Mai Khê, khiến hồ nước tanh hôi nồng nặc, đỏ quạch u ám.
Nửa canh giờ, Lục Ly tru diệt ít nhất mấy trăm nghìn Ác Ma, Ác Ma còn lại đều chạy trốn. Lục Ly có thể sử dụng lực lượng không gian trấn áp, có điều vào thời điểm công kích lực lượng không gian sẽ rối loạn, bởi vậy một vài Ác Ma lợi dụng chạy thoát.
Vụt!
Lục Ly xác định xung quanh không còn Ác Ma mới bay vọt xuống, đứng trước mặt Tây Lai. Tây Lai vội vàng quỳ một chân xuống, người phía sau hắn cũng quỳ xuống hành lễ, bên kia Vương Thuận dẫn theo mấy cường giả trong gia tộc tới quỳ xuống, hô to:
- Tham kiến đại nhân!
Đám người Mai Vân hơi khó xử, bởi Lục Ly là Nhân Tặc. Danh gọi này là Cơ đại nhân và tứ đại thế lực Siêu Thần liên hợp thông cáo, hắn nên đến hành lễ hay không?
“Thôi!”
Mai Vân suy nghĩ rồi dẫn người đến, không quỳ xuống chỉ khom người hành lễ:
- Mai Vân tham kiến đại nhân, đa tạ đại nhân cứu mạng.
- Mọi người đứng lên đi!
Tàn sát mấy trăm nghìn Ác Ma, vẻ mặt Lục Ly vẫn không có gi khác thường, hắn phất tay nhìn Vương Thuận hỏi:
- Vương Thuận, phu nhân ta đâu?
Vù!
Tây Lai vội vã lấy Thiên Tà Châu ra đưa cho Lục Ly, nói:
- Đại nhân, phu nhân ở đây!
Lục Ly nhận lấy Thiên Tà Châu, thần niệm quét vào thấy Trì Hi Nhi đang ở trong an tĩnh tu luyện, hắn tươi cười, do dự chốc lát nhưng vẫn thả Trì Hi Nhi ra.
- Ca!
Trì Hi Nhi vừa ra đã bừng tỉnh, nàng nhìn xung quanh, trông thấy Lục Ly lập tức nước mắt lã chã như mưa, định nhào vào trong lòng Lục Ly.
- Hi Nhi, đứng im, không được đến gần!
Lục Ly ngăn cản nàng, hơn nữa còn thành thật nói:
- Trên người ta có hơi thở Ác Ma, hiện giờ nàng không thể đụng vào ta!
- Ác Ma?
Trì Hi Nhi vẫn luôn ở trong Thiên Tà Châu có chút khó hiểu, Lục Ly không giải thích cặn kẽ với nàng, chỉ dặn dò:
- Hi Nhi, nàng theo Tây Lai trưởng lão đến đất U Yến, tìm đến Bàn Vũ Thấm tiểu thư, chờ ta giải quyết xong chuyện bên này sẽ tìm nàng!
- Ca, ngươi định bỏ rơi ta?
Trì Hi Nhi cảm thấy vô cùng oan ức, lúc trước Lục Ly luôn nhốt nàng trong Thiên Tà Châu, nàng đã rất oán giận. Hiện giờ mới gặp một lần đã phải cách xa? Nàng đau thấu tim rồi đây.
- Hi Nhi, nàng nghe ta nói!
Vẻ mặt Lục Ly trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Hi Nhi, hiện giờ vô số Ác Ma xâm lấn, Thần Giới gặp phải đại nạn, nhân tộc tai ương. Vô số nhân tộc đã chết, nàng nhìn xác chết Ác Ma bên ngoài xem. Ta không phải không muốn ở cạnh nàng, ta cần phải chiến đấu với Ác Ma, cứu viện càng nhiều thêm tính mạng của nhân tộc, cứu vớt Thần Giới!
- Hả?
Thần niệm Trì Hi Nhi quét ra bên ngoài, sắc mặt nhất thời trắng bệch, nàng và Lục Ly đưa mắt nhìn nhau, rấm rứt nói:
- Ca, ngươi phải mau chóng quay về, nhất định phải mạnh khỏe!
- Yên tâm, chỉ cần không gặp phải ba Thập Dực Ác Ma kia, không Ác Ma nào có thể giết ta!
Lục Ly tự tin nói, hắn lại nhìn Tây Lai:
- Tây Lai, ta giao Hi Nhi lại cho ngươi, ngươi nhất định phải đưa nàng đến thành Bàn Vương một cách an toàn.
- Đại nhân yên tâm!
Tây Lai nặng nề gật đầu nói:
- Nếu phu nhân mảy may xảy ra chuyện, toàn bộ chúng ta sẽ đưa đầu tới gặp!
- Ta phải đi rồi!
Lục Ly nhìn Trì Hi Nhi đắm đuối, sau đó vọt lên trời, để lại một câu:
- Tứ đại thế lực Siêu Thần không thể bảo vệ các ngươi, từ hôm nay... Nhân Tặc Lục Ly sẽ thủ hộ con dân Thần Giới!
Lục Ly hóa thành vệt sáng bay đi mất, đám người Mai Vân đầy mặt thổn thức, hổ thẹn cảm khái. Vừa nãy bọn họ còn hoài nghi Lục Ly, nghĩ tới câu kia của Lục Ly, Mai Vân cảm giác trên mặt đau rát.
Tứ đại thế lực Siêu Thần không thể che chở cho con dân Thần Giới, hiện giờ phải dựa vào nghịch tặc của nhân tộc đến bảo vệ nhân tộc, đây quả là... chuyện vô cùng khôi hài!
Bên phía Mai Khê Phủ đến một đại quân Ác Ma, số lượng Ác Ma lên đến gần nghìn vạn tên, Ác Ma Lĩnh Chủ của hơn hai mươi tên, ma nô quá một ức!
Đối mặt với một đại quân mạnh mẽ như vậy, các thành trì trong phủ vực sao có thể chống đỡ? Đừng nói mọi người đã dời đi gần hết, cho dù toàn bộ không dời đi cũng không thể chống đỡ.
Phần lớn thành trì Mai Khê Phủ đã bị chiếm đóng, khi ấy trong thành trì không có bao nhiêu người, khốn khổ nhất là những bộ lạc xa xôi ở trong núi lớn.