Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong những bộ lạc đó không có truyền tống trận, người bộ lạc đều là vài võ giả cấp thấp, hoặc là vài lão Thần Linh không thể sống trong thành trì, với tốc độ của bọn họ, muốn vào thành trì phải đi mất mấy tháng, cộng thêm trên đường có hoang thú, kết cục không nói cũng biết.
Hơn một ức ma nô đến tàn phá nhiều như cá diếc qua sông, phàm là Thần Linh gặp phải trên đường hoặc là bị giết, hoặc là bị ma hóa.
Ác Ma Thống Soái ra lệnh hủy diệt tận gốc nhân tộc, thứ quy hàng lúc trước hắn nói chỉ để gạt người. Hắn muốn chiếm giữ toàn bộ mảnh đất Thần Giới màu mỡ này, sao có thể để lại hậu hoạn?
Thê thảm!
Lục Ly bay dọc đường, cảm nhận trong lòng duy chỉ có chữ này, dọc đường hắn chỉ nhìn thấy núi sông hoang tàn, thành trì biến thành phế tích, xác chết đầy đường, hắn còn nhìn thấy một vài Ác Ma nướng thịt người ăn...
Nhân tộc đã biến thành chuồng nuôi súc vật, bị tàn sát ngược đãi nhai nuốt tùy thích. Có điều đối với Ác Ma, nhân tộc chỉ không khác gì dã thú hoang thú, chỉ có điều nhân tộc biết nói, biết suy nghĩ, sức chiến đấu cao cường mà thôi.
- Chết!
Lại ngang qua một thành trì, Lục Ly không muốn đi tru diệt từng tên, thăm dò thần niệm thấy trong thành không còn nhân tộc sống sót, hắn lấy Thần Sơn ra.
Vù vù!
Thần Sơn bay vụt lên, biến lớn thành trăm dặm, quay về đè ép tòa tiểu thành kia. Lục Ly đã ẩn thân từ sớm, lúc này Thần Sơn xuất hiện Ác Ma bên trong mới bừng tỉnh, nhìn tòa Thần Sơn đang trấn áp xuống, điên cuồng bỏ chạy phóng ra ngoài.
- Hừ!
Lục Ly hừ một tiếng binh bỉ, lực lượng không gian trấn áp xuống, tất cả Ác Ma đều không thể nhúc nhích, chỉ đành trơ mắt nhìn tòa Thần Sơn đè ép xuống.
Ầm!
Chu vị vạn dặm xung quanh mặt đất chấn động kịch liệt, cả tòa thành trì đều biến mất, bị nghiền thành bột mịn, bên trong còn xuất hiện một hố sâu cực lớn, sâu không thấy đáy. Thần Sơn còn có thể trấn áp Chí Tôn Thần Giới, trong thành trì mạnh nhất chỉ là Lục Dực Ác Ma, sao có khả năng chống đỡ?
- A? Giết tên nhân tộc này!
Ngoài thành có một vài Ác Ma cùng vô số ma nô, Lục Ly vừa công kích cơ thể đã hiện ra ngoài, bọn chúng khống chế vô số ma nô vây quanh, định ăn tươi nuốt sống Lục Ly.
- Đi!
Những ma nô và Ác Ma cấp thấp này Lục Ly lười tự tay đánh giết, tuy rằng một vài ma nô khi còn sống là siêu cấp đại năng Thần Giới, nhưng sau khi trở thành ma nô, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều. Lục Ly khống chế một ngọn Thần Sơn khác lớn lên, cứ như vậy bay ngang qua.
Gió thu cuốn sạch lá vàng!
Thần Sơn dọc đường bay ngang qua giống như một chiến xa lăn qua một đám kiến, Ác Ma và ma nô bị nghiền nát từng mảnh, bị đâm chết, bị ép thành thịt nát, tốc độ tàn sát còn nhanh hơn Không Gian Giảo...
Lục Ly đứng trên một ngọn núi cao, nhìn ma nô từ bốn phương tám hướng vọt tới như châu chấu, nhìn hai tòa Thần Sơn không ngừng nghiền nát, nhìn từng đồng bào biến thành thịt vụn, nhìn dưới chân núi biến thành địa ngục, nhìn máu tươi nhuộm đỏ đại địa, trên mặt hắn không có bất kỳ gợn sóng cảm xúc, nhưng nội tâm quặn đau từng hồi.
Hắn không phải Thánh Nhân, không coi cứu vớt thế nhân là nhiệm vụ của mình, cũng không lòng hướng về thương sinh, thương xót thế nhân. Sở dĩ hắn đến đánh giết Ác Ma, thực ra là vì tổ chim bị phá trứng cũng không lành, Thần Giới chấm hết thì Cửu Giới cũng xong đời. Con người hắn xưa này đều vì tiểu nghĩa trước, sau đó mới nghĩ đến đại nghĩa, hắn đâu phải Thần Giới Đại Đế, hắn chỉ là Tặc Nhân của Thần Giới...
Giờ khắc này nhìn thấy cảnh tượng này, nội tậm hắn quả thực cảm khái vạn phần, Nhân Tặc cũng tốt, nhân kiệt cũng được, nói cho cùng làm người phải giữ nguyên tắc của chính mình. Bất kể là vì người nhà hay tộc nhân, hay là vì nhân tộc Thần Giới, hắn đều phải nghĩ cách đẩy lùi đại quân Ác Ma.
- Đi!
Sau khi đánh giết đại quân chủ lực của Ác Ma ở xung quanh, hắn bay vụt đi, mục tiêu là phủ thành Mai Khê Phủ, bên đó là đại bản doanh của cánh đại quân Ác Ma này. Bên đó có rất nhiều Ác Ma Lĩnh Chủ, nếu không dành giết đám Ác Ma Lĩnh Chủ, cánh đại quân Ác Ma sẽ không rút lui.
...
Phía thành Mai Khê cách bên này không quá xa, lúc này tên Bát Dực Ác Ma và đám Ác Ma chạy thoát được đã về đến thành, trong thành trở nên rối loạn.
Sát Đế tái thế!
Tin này vừa lan truyền đã khiến vô số Ác Ma trong thành khiếp sợ, chuyện của năm mươi vạn năm trước tất cả Ác Ma đều không tận mắt chứng kiến, nhưng trong lịch sử Ác Ma có ghi chép một người- Sát Đế!
Trong rất nhiều sử sách Ác Ma đều ghi chép, hơn năm chục vặn năm trước Sát Đế một mình đồ sát mấy ức Ác Ma, đánh tan đại quân Ác Ma, giết chết Ác Ma Đại Đế năm ấy, đánh đuổi đại quân trở về Ác Ma Giới.
Những Ác Ma trốn được về đều kể lại tiểu sử và sự hung tàn của Sát Đế, cho nên Ác Ma Giới vẫn luôn lưu truyền uy danh của Sát Đế, cũng giống hiện giờ nhân tộc dân gian lưu truyền uy danh của Vưu Tinh Đại Đế.
- Sợ cái gì?
Ác Ma Thống Soái bên này là một Bát Dực Ác Ma tên gọi Vương Cương. Sức chiến đấu của hắn rất mạnh, chỉ đứng sau Thập Dực Ác Ma, nếu năm đó không phải xảy ra ít vấn đề, sau lưng hắn đã mọc thêm hai cánh, hắn nổi giận đùng đùng ra lệnh:
- Truyền lệnh xuống, ai dám lan truyền tin đồn, đầu độc quân tâm sẽ giết chết không cần luận tội. Vưu Tinh Đại Đế là thiên cổ kỳ tài, đứng nói đến một trẻ ranh học lỏm chút da lông của Sát Đế, cho dù Sát Đế có thực sự sống lại, Vưu Tinh Đại Đế cũng có thể chém chết.
Lệnh vừa truyền xuống, trong thành náo loạn lập tức bình thường trở lại. Trong lòng Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế chính là Thần Minh của bọn chúng, là người không gì không thể làm được. Cường giả hàng đầu Thần Giới là Cơ đại nhân còn bị giết chết, Thần Giới còn ai có thể ngăn cản Vưu Tinh Đại Đế?
Vưu Cương đương nhiên không tin, cường giả Thần Giới đã bị giết gần hết, cường giả tứ đại thế lực Siêu Thần hiện giờ cũng không dám ló đầu, còn kẻ nào dám to gan, định lấy sức lực một người chống lại tiến công của đại quân Ác Ma?