Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2297 - Chương 2284: Vững Như Bàn Thạch

Bất Diệt Long Đế Chương 2284: Vững như bàn thạch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Điều đáng lo duy nhất là biến thành kẻ điên, nếu không chịu đựng được thì linh hồn sẽ hỗn loạn, phỏng chừng Long Hồn cũng không cách nào hộ chủ trong chuyện này, chỉ có thể dựa vào sức mạnh ý chí của hắn đi chống cự.

Hắn tin tưởng sức mạnh ý chí của mình, tin tưởng chính mình có thể chống cự. Hắn cũng tin tưởng trải qua lần giày vò này, sức mạnh ý chí của hắn sẽ mạnh hơn, giúp ích rất lớn trong đệ tam trọng tâm hồn kiếp.

Mười ngày, mười hai ngày.

Lục Ly đã trở nên ngơ ngơ ngẩn ngẩn, bởi vì chịu đựng thống khổ giày vò quá mức, đã có chút tê liệt, phân không rõ hiện thực cùng hư ảo. Lục Ly từng có cảm giác giống như vậy, đó là lúc hơi thở Ác Ma ảnh hưởng linh hồn của hắn. Đoạn thời gian kia hắn cũng trở nên ngơ ngơ ngẩn ngẩn, giống hệt như hiện giờ.

Hơi thở Ác Ma chỉ còn một nửa, phỏng chừng qua ba, bốn ngày sẽ bị đốt sạch, nhưng trong đầu Lục Ly lại xuất hiện một ý niệm, rằng hắn không cần cố chịu đựng, đau khổ như vậy không bằng trực tiếp chết đi, xong hết mọi việc.

Một ý niệm khác nữa hiện ra, đó là không thể buông bỏ, cần luôn luôn kiên trì, như vậy mới có thể sống tiếp, mới biến thành con người thật sự.

Trong lòng mỗi người đều chứa một thiên sứ cùng một ma quỷ, sẽ có kiên trì, cũng sẽ có buông bỏ. Sẽ có mê mang, cũng sẽ có lựa chọn, một ý niệm thành Thần, một ý niệm nhập Ma, tất cả đều nằm trong một ý niệm.

Hai loại ý niệm lặp đi lặp lại tranh đoạt quyền khống chế trong đầu Lục Ly, nhưng giờ phút này ý niệm kiên trì và cầu sinh chiếm quyền kiểm soát, sâu trong lòng Lục Ly không ngừng truyền lại ý niệm khiến hắn không được từ bỏ.

Một ngày, hai ngày, ba ngày!

Hơi thở Ác Ma trong thân thể Lục Ly đã bị đốt gần như sạch sẽ, nhưng hắn giờ phút này khép mắt lại, hơi thở rất không ổn định, khuôn mặt thỉnh thoảng lộ ra giãy giụa, thống khổ.

Thân thể của hắn không nhúc nhích, lơ lửng ở giữa không trung, cũng không có vận công chữa thương, dường như giờ phút này linh hồn đã chìm đắm, không cách nào tỉnh lại, không cách nào... khống chế thân thể của chính mình.

Nửa ngày, một ngày!

Lục Ly vẫn không có mở mắt ra, thân thể của hắn đã bị thiêu hủy rất nặng. Nếu hắn còn chưa tỉnh lại, e rằng cuối cùng sẽ biến thành cục than, mãi mãi vĩnh viễn trôi nổi tại đây.

Lại lần nữa qua nửa ngày, Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, trong mắt của hắn không có tia mờ mịt, đặc biệt bình tĩnh, giống như một con dã thú lạnh như băng. Khóe môi Lục Ly giật nhẹ, phát hiện cơ mặt sắp bị đốt thành cục than.

Lục Ly vội lấy mấy viên đan dược ra khỏi Thiên Tà Châu, ném vào trong miệng, lửa ở đây quá bá đạo, không gian giới chỉ bình thường e rằng không chịu nổi. Cho nên hắn bỏ hết báu vật trong không gian giới chỉ vào Thiên Tà Châu, hạt châu này là Thần Khí siêu phẩm, còn bị Huyết Linh Nhi sửa chữa pháp trận, biến mạnh hơn nhiều.

Ăn mấy viên dược chữa thương, dược lực khuếch tán đi toàn thân, bắt đầu chữa trị tình trạng vết thương. Tuy Lục Ly cảm giác cả người rất đau nhức, nhưng tinh thần thì đặc biệt sung sướng.

Vì trong mấy ngày này Lục Ly hoàn toàn áp chế cảm xúc tiêu cực trong lòng, hắn cảm giác linh hồn được đến thăng hoa. Giờ phút này sức mạnh ý chí phi thường kiên định, mặc cho gặp tình huống gì đều rất khó dao động ý niệm của hắn.

Linh hồn tăng cường không đại biểu linh hồn thăng hoa, Lục Ly lần này cảm giác linh hồn được đến thăng hoa.

Vượt qua thiên kiếp nghe nói có thể khiến các mặt đều được thăng hoa, sức chiến đấu tăng lên. Hiện tại mới chỉ là đệ nhất trọng thiên kiếp, Lục Ly phát hiện linh hồn đã được thăng hoa, thân thể phỏng chừng cũng tăng lên nhiều.

- Đi!

Chờ tình trạng vết thương khôi phục một ít, Lục Ly chậm rãi bắt đầu di động, hắn biết đệ nhất trọng thiên kiếp mới vừa bắt đầu, sương mù màu lam kéo dài mấy chục dặm, hắn muốn đi xuyên qua, phỏng chừng còn cần chịu đựng rất nhiều thống khổ.

Nhưng Lục Ly không sợ hãi, linh hồn của hắn vững như bàn thạch, không gì phá nổi.

Lục Ly vừa nhúc nhích, luồng gió liền thổi đến, cắt da thịt của hắn, tựa như vô số con dao nhỏ xẹt qua. Nhưng dường như Lục Ly đã miễn dịch với đau đớn, mười mấy ngày trước hắn trải qua quá nhiều thống khổ, lúc trước là xuống chảo dầu, còn bây giờ chỉ là rưới nước nóng lên, nên chẳng có cảm giác gì.

Lục Ly từ từ bay lên trên, mất hai canh giờ, hắn đã ở mặt trên cùng sương mù màu lam. Hắn sắp lao ra lớp sương mù, xem như vượt qua đệ nhất trọng thiên kiếp.

Lục Ly không tăng tốc lao ra ngay, ngược lại ánh mắt trở nên đặc biệt nghiêm túc. Bởi vì lớp sương mù ở đây rất dày, tức là lửa sẽ càng bá đạo hơn, gió thổi hung tàn hơn.

Lục Ly dừng lại chữa thương, hắn chuẩn bị chữa lành hơn một nửa vết thương trong người rồi mới một hơi lao qua. Hắn ăn hơn mười viên dược chữa thương, đồng thời cấp tốc vận công chữa thương. Thân thể của hắn không ngừng bị tổn thương, không ngừng chữa trị, đã tăng mạnh hơn nhiều, hắn tự tin hẳn là có thể lao qua.

Chữa thương ba canh giờ, Lục Ly tiếp tục chậm rãi bay lên trên, nhưng hắn không tăng tốc độ. Tuy Lục Ly mà nâng tốc độ lên tới cực độ, có lẽ chỉ một giây liền có thể lao ra, nhưng hắn biết làm vậy tương đương tự tìm đường chết, trận gió khủng bố sẽ cắt nát người của hắn ra.

- Ui ui!

Lên tầng cao nhất quả nhiên Thần Hỏa đặc biệt khủng bố, thân thể của Lục Ly thoáng chốc bị đốt tổn thương nặng, hắn không có dừng lại chữa thương, cắn răng tiếp tục bay lên trên, khi toàn thân của hắn suýt bị nướng chín thì hắn... rốt cuộc vọt ra.

Vù vù vù!

Nhìn trời cao trong xanh, Lục Ly đột nhiên cảm giác thế giới này thật tốt đẹp.

Lục Ly bay nhanh lên trên, bay ra hơn mười dặm thì hắn không suy nghĩ điều gì khác, ăn mấy viên dược chữa thương, thả trôi thân thể, trực tiếp ngủ say.

Trên bầu trời, một người toàn thân bị nướng chín lơ lửng trôi, nếu Thần Linh bình thường nhìn thấy cảnh này có lẽ tưởng rằng gặp quỷ.

Ngủ mê man ba ngày bốn đêm, Lục Ly tỉnh lại, phía trước ăn dược chữa thương, cộng thêm thân thể của hắn có được năng lực tự lành rất mạnh, sau khi hắn tỉnh lại thì tình trạng vết thương đã khôi phục hơn một nửa.

Bình Luận (0)
Comment