Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn ở giữa hư không ngồi xếp bằng, bắt đầu vận công chữa thương, đồng thời hắn cũng bắt đầu phân tích hai trọng thiên sau nên xông như thế nào. Đệ nhất trọng thiên kiếp khiến hắn chịu đủ hành hạ, cũng có hiểu biết trực quan hơn về thiên kiếp: Thiên kiếp này khủng bố hơn trong bí tịch viết rất nhiều.
Thật ra cũng không phải thiên kiếp quá mạnh, mà là... sức chiến đấu của Lục Ly yếu hơn Yến Vương các đời độ thiên kiếp nhiều.
Thời gian Lục Ly thành Thần quá ngắn, khi người khác độ thiên kiếp thì trên cơ bản đã mấy nghìn tuổi, mấy vạn tuổi. Thân thể, Thần Lực, linh hồn, phòng ngự, sức chiến đấu, tâm tình vân vân, các mặt đều đạt đến siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh phong, rất nhiều người vì độ thiên kiếp đều phải chuẩn bị mấy trăm năm, không giống như Lục Ly tùy tiện độ thiên kiếp.
Yến Vương các đời đều chuẩn bị rất nhiều năm, đối với bọn họ thì thiên kiếp cửa thứ nhất rất nhẹ nhàng, chỉ cần không vượt qua quá nhanh là không có việc gì. Đối với Lục Ly thì cảm giác khủng bố hơn trong bí tịch miêu tả rất nhiều, cho nên hắn giờ phút này mới sẽ suy nghĩ nên vượt qua hai ải sau như thế nào?
Bản thân hắn cũng biết nền móng của mình quá mỏng, có lẽ sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Chí Tôn Thần Giới bình thường, nhưng tổng hợp năng lực các mặt thì còn khá yếu.
Nơi này không phải hoàn toàn dựa vào sức chiến đấu, mà là phải dựa vào năng lực các mặt.
Thiên kiếp, thiên kiếp!
Xét cho cùng là ông trời thử thách võ giả, võ giả muốn nghịch thiên, ông trời muốn ngăn cản võ giả nghịch thiên, ngươi muốn nghịch thiên thì phải nhận ông trời thử thách. Nếu các mặt sức chiến đấu của ngươi đều đạt chuẩn, ông trời sẽ thừa nhận năng lực của ngươi, hơn nữa ban cho ngươi một vài thứ.
“Cái này không khác gì ở Phàm Nhân Giới lang bạt Hỗn Độn Luyện Ngục.”
Lúc này trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, Hỗn Độn Luyện Ngục cũng là phàm nhân muốn nghịch thiên, muốn đến Thần Giới thì phải vượt cửa ải. Qua được liền có thể phi thăng Thần Giới, không qua nổi thì chết.
Thiên kiếp này cũng vậy, qua được thì sức chiến đấu sẽ được tăng lên, có thể đi Nhị Trọng Thiên. Nếu không qua được cũng phải chết.
“Nghịch thiên, ông trời? Đừng nói là ông trời chính là Chủ Thần?”
Lục Ly ngước nhìn bầu trời, lại lần nữa cảm giác bên trên có một bàn tay to lớn đang điều khiển vận mệnh của tất cả sinh linh vạn giới. Y đặt ra quy tắc trò chơi, mọi người đều làm theo khuôn khổ quy tắc đó, nếu dám vi phạm quy tắc sẽ bị vô tình tru sát.
Lục Ly vào thời khắc này cảm giác bọn họ giống như là những con ếch dưới đáy giết, bọn họ cố gắng leo lên giếng, muốn nhảy ra ngoài giếng nhìn phong cảnh bên ngoài.
Hoặc nên nói là... muốn chạy ra lao tù trong giếng, cho nên bọn họ đều nhất định phải từng bước một bò lên. Đường leo lên miệng giếng rất gian nan, cực kỳ hung hiểm, sơ sẩy một cái sẽ chết.
Suy nghĩ lung tung một lúc, Lục Ly gạt bỏ tạp niệm trong đầu, bây giờ suy nghĩ những chuyện này không có ý nghĩa gì. Đã đi đến bước này, chỉ có một hơi vọt lên, không thành công thì thành nhân.
Sau ba ngày chữa thương, Lục Ly đã hoàn toàn lành vết thương, hơn nữa thân thể trở nên càng thêm cường đại mấy phần. Hắn cũng không có vội vàng đi lên, mà là tiếp tục tại chỗ nghỉ ngơi, khiến thân thể khôi phục đến trạng thái đỉnh cao nhất.
Hai ngày sau, Lục Ly hành động.
Hắn chậm rãi tiếp tục bay lên trên, nhắm mắt lại. Đệ nhị trọng thiên kiếp không cần nhìn, hoàn toàn dựa vào cảm giác. Bởi vì đệ nhị trọng thiên kiếp là lôi đình kiếp, dùng mắt nhìn lôi đình là vô dụng, chờ khi mắt nhìn thấy thì phỏng chừng lôi đình đã đánh xuống.
Hắn nhắm mắt chậm rãi bay lên trên, tinh thần cảnh giác cao độ, thời khắc cảm thụ được bốn phía không gian dao động, khi lôi đình sắp công kích chắc chắn không gian sẽ dao động mãnh liệt.
Tay Lục Ly cầm Hàn Phong, trong trọng thiên kiếp này, hắn cần dùng sức mạnh phá vỡ, chứ dựa vào lực phòng ngự của hắn thì rất khó chịu đựng. Chiến đao Hàn Phong lấp lóe ánh đao, thời khắc chuẩn bị công kích.
Xoẹt!
Không gian trên cao phía bên trái bỗng dao động, Lục Ly không chút suy nghĩ chém về phía đó, một ánh đao kinh thiên sáng lên, gấp khúc hai lần giữa không trung, chém nhanh về phía bầu trời bên trái.
Xoẹt xoẹt!
Một con lôi long đột ngột xuất hiện trên bầu trời bên trái, lôi long không phải một màu mà là ngũ sắc lôi long, thô to cỡ đầu người, rạch phá không gian lao nhanh về phía Lục Ly.
Quỷ Vương Trảm của Lục Ly xé gió bay đi, mang theo lực lượng thiên địa khủng bố. Mục đích của Lục Ly không phải dùng Quỷ Vương Trảm triệt tiêu năng lượng lôi điện, mà là phải dùng lực lượng thiên địa trấn áp lôi điện, khiến lôi long giảm tốc độ, vậy thì hắn mới có thể nhẹ nhàng tránh đi.
Ở đây giống như đệ nhất trọng thiên kiếp, tốc độ bay càng nhanh càng nguy hiểm, nếu Lục Ly lấy tốc độ nhanh nhất bay lên trên, sẽ nháy mắt hấp dẫn mấy vạn con lôi đình.
Vạn lôi cùng đánh, đừng nói Lục Ly, xem như là Chí Tôn Thần Giới đều sẽ chết.
“Hữu dụng!”
Cảm thụ được tốc độ lôi đình chậm lại, Lục Ly thhầm mừng, khuếch tán bay lên trên. Hắn chỉ bay lên đi trăm trượng, ngũ sắc lôi đình đã từ bên dưới vụt qua, bị hắn thành công né qua.
Xoẹt!
Trên không lại có một lôi điện đánh xuống, Lục Ly không chút suy nghĩ, chém một nhát đao rồi nhanh chóng né qua bên trái, tiếp tục bay lên. Lần này vẫn như cũ thành công né thoát, Quỷ Vương Trảm mang theo lực lượng thiên địa quá khủng bố, tốc độ của lôi đình bị giảm rất nhiều.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Nhưng tùy theo Lục Ly không ngừng bay lên trên, lôi điện trở nên dày đặc hơn, sau khi Lục Ly lại tránh thoát hai lôi điện thì trên bầu trời đồng thời xuất hiện ba lôi đình, theo ba phương hướng đánh về phía hắn.
- Hộc hộc!
Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, trên mặt không lộ vẻ bất ngờ. Hắn đã sớm biết tình huống này, trong mấy quyển bí tịch ghi rõ, hiện tại mới chỉ là bắt đầu, mặt sau sẽ càng khủng bố hơn.
Vèo!
Tay trái Lục Ly chém ra một đao Quỷ Vương Trảm, tay phải lấy ra Đồ Ma Trảm Sát chém ra Chân ý Sát Đế, tăng tốc độ bay lên trên. Lôi điện trên tận cùng đỉnh đầu thì hắn không có biện pháp ngăn trở, chỉ có thể dựa vào thân thể chống cự.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Một ngũ thải lôi điện gào thét giáng xuống, đánh trúng Lục Ly. Người hắn rung bần bật như mắc chứng giật kinh phong, da thịt tỏa mùi hương thịt nướng, trong miệng sắp phun ra lửa.
“Rất bá đạo!”
Lục Ly phun nước miếng, cảm giác như ở Phàm Nhân Giới lần đầu tiên bị sét đánh. Phải biết rằng, thân thể hiện tại của hắn phi thường cường đại, lôi điện này mới đánh một lần đã tổn thương hắn, có thể tưởng tượng uy lực cỡ nào.
“Không biết ta mặc giáp Kinh Lôi thì có giúp được gì không? Có thể hấp thu lôi điện không?”
Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, giáp Kinh Lôi đã cho Trì Hi Nhi. Hơn nữa cho dù có giáp Kinh Lôi cũng chưa chắc hữu dụng. Dù sao đây là thiên kiếp, không phải lôi điện bình thường. Sức xuyên thấu của lôi điện này xuyên thấu quá mạnh, Lục Ly cảm giác sau khi bị lôi điện đánh trúng chớp mắt khuếch tán đi toàn thân.
Giáp Kinh Lôi chỉ có thể hấp thu lôi điện ngoài người, không thể nào hấp thu lôi điện đã thẩm thấu vào thân thể.
""Nếu trong thân thể của ta cũng có thể bố trí pháp trận hút lôi thì tốt rồi.”
Lục Ly tùy ý nghĩ, đột nhiên trong đầu hắn như có sấm nổ, hắn nhớ đến một việc, pháp trận trong Thần Thi!
Lúc trước Lục Ly tham ngộ pháp trận trong Thần Thi thật lâu nhưng không bắt được trọng điểm, không cách nào học tập.
Vào thời khắc này trong lòng hắn đột nhiên có loại hiểu ra, thể hồ quán đính nghĩ thông rất nhiều sự, hắn đảo tròng mắt, thân thể không nhúc nhích, quên luôn đang trong cảnh nguy hiểm.
Hắn trầm tư giây lát, bất ngờ ngồi xếp bằng tại chỗ, bế quan ngay tại đây. Trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác, nếu hắn thật sự có thể khắc họa pháp trận trong người thì có lẽ lực phòng ngự của hắn sẽ tăng lên mảng lớn, tăng lên gấp chục lần, trăm lần đều không thành vấn đề!