Có lẽ.... Cũng một phần là bởi hắn biết mình là con em Lục gia, một trong mười đại gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, điều đó khiến trong con người hắn nhiều thêm một tia ngạo khí.
Bạch gia rất mạnh, nhưng chỉ là tiểu bá chủ ở Bắc Mạc, hắn lại là con em Lục gia, một trong những bá chủ Trung Châu, hắn còn là con trai của Nhân Hoàng Cảnh, Lục Nhân Hoàng!
Con em Lục gia sao có thể không có một tia bá khí? Con trai Nhân Hoàng sao có thể không có được chút ngạo cốt?
Phản kích ở bộ lạc Địch Long, đêm mưa tại Vũ Lăng Thành, khổ chiến trên Huyết Sát Đảo, kỳ ngộ quỷ dị trong tiểu thế giới, điên cuồng tại đấu giá trường, những biến cố kia khiến Lục Ly từng bước trưởng thành, loại khí chất nào đó ẩn sâu trong cơ thể cũng đang chậm rãi thức tỉnh.
Thất trưởng lão bị cướp đi trăm vạn Huyền Tinh, khiến Lục Ly hiểu ra được một đạo lý, nếu không xử lý tốt quan hệ với Bạch gia, về sau hắn tuyệt đối không cách nào có được cuộc sống thư thái tại Thiên Đảo Hồ.
Bởi thế hắn tới Thiên Ngục thành, tiến vào đấu giá trường, đánh mặt Bạch Hạ Sương, lúc này lại bước lên Bạch Đế Sơn, hắn đã vung đi ra.
Hắn đã quyết định, nếu tối nay đàm không thỏa, hắn liền dẫn người tiến vào trong tiểu thế giới. Nếu như đã có đường lui, vậy cớ gì còn phải cúi đầu quỳ gối với Bạch gia?
Còn về không xuống được Bạch Đế Sơn, hắn không mấy lo lắng, vẫn là câu nói kia. Nếu ngay cả chút khí độ như thế Bạch gia đều không có, sao mà làm được bá chủ Thiên Đảo Hồ?
Lúc ở trên chiến xa hắn đã nghĩ thông suốt chuyện này, giờ đây ánh mắt sáng rực dị thường, nhìn chằm chằm nét mặt tuyệt mỹ của Yên phu nhân.
Yên phu nhân trầm mặc thoáng mắt, đưa mắt nhìn về dãy núi phương xa, thản nhiên mở miệng nói:
- Lục Ly, ngươi có biết tối nay vì sao ta mời ngươi qua đây?
Đến lúc nói chính sự, Lục Ly thu lại thái độ lỗ mãng, nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
- Biết, ngươi muốn ta cúi đầu, còn muốn hợp tác với ta. Hợp tác chắc không phải trọng yếu nhất, cúi đầu mới là trọng yếu nhất, đúng không? Phu nhân.
Ý cười nơi khóe miệng Yên phu nhân càng đậm mấy phần, quay đầu lại nhìn thẳng vào Lục Ly nói:
- Ngươi sẽ cúi đầu ư?
- Với Bạch Hạ Sương, không bao giờ!
Lục Ly lắc đầu, sau đó sáp người lại gần Yên phu nhân, nhẹ giọng nói:
- Với phu nhân, có thể cân nhắc.
Đối với Lục Ly, Yên phu nhân trước giờ luôn một mực hứng thú.
Lần thứ nhất gặp mặt, nàng muốn dò xét linh hồn Lục Ly, lại phát hiện không dò xét được. Từ khắc đó nàng đã biết hoặc là linh hồn Lục Ly khác hẳn thường nhân, hoặc là trên người có dị bảo.
Đến sau nàng để Bạch quản sự điều tra thân phận Lục Ly, lại tra ra được một bí mật lớn bằng trời. Khi đó nàng hoài nghi Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng, đáng tiếc Lục Ly không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương, điều này khiến nàng có chút không dám xác định.
Tiếp đó nàng bày mưu để Minh Vũ đi cứu giá, tới một mà tiết mục quỳ xuống nhận chủ, nàng muốn thông qua đó chứng thực Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng.
Nhưng mà!
Kết quả khiến nàng vô cùng thất vọng, Lục Ly không ngờ lại chẳng phải con trai Lục Nhân Hoàng. Lệnh bài Lục Nhân Hoàng trong tay Minh Vũ cũng không sáng lên, lúc ấy nàng từng dùng thần niệm tra xét ngọc phù kia, đích thật là ngọc phù của đại gia tộc.
Năm xưa Lục Nhân Hoàng từng tới Thiên Đảo Hồ một chuyến, mặc dù nàng chưa thấy qua, nhưng chuyện Minh Vũ chịu đại ân từ Lục Nhân Hoàng lại là ngàn thật vạn thật. Nếu Minh Vũ đã xác định Lục Ly không phải con trai Lục Nhân Hoàng, vậy khả năng cao hắn thật không phải con trai Lục Nhân Hoàng.
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn...
Sau khi trở về tâm tình Yên phu nhân rất tệ, Bạch quản sự xin chỉ thị hỏi nên đối đãi thế nào với Lục Ly, nàng còn phát hỏa một trận. Bởi thế sau đó đám người Liễu Di tới bán Huyết Trùng Quả, giá cả mới sẽ hạ xuống, thái độ Bạch quản sự cũng đại biến.
Từ ngày đó trở đi Yên phu nhân không chú ý tới chuyện Lục Ly nữa, thẳng cho đến tối nay, Lục Ly đi tới Thiên Ngục Thành.
Lục Ly giận dỗi đi đến đấu giá trường, điều này dẫn lên Yên phu nhân, thậm chí chuyện xảy ra sau đó càng khiến Yên phu nhân chấn động.
Mặt nạ Quỷ Sát thần bí, có được một chiếc Không Gian Giới Chỉ, ngoài ra còn có bảo vật có thể thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh, điên cuồng vung tiền như rác!
Hết thảy hết thảy đều khiến cho Lục Ly càng trở nên thần bí, khiến Yên phu nhân lần nữa bị câu lên hiếu kỳ và hứng thú đối với thiếu niên này.
Thế là mới có dạ hội Bạch Đế Sơn tối nay.
Hai ngàn vạn Huyền Tinh không tính là gì, nhưng Lục Ly sinh ra ở một bộ lạc nhỏ, từ nhỏ chịu đủ bắt nạt, nghèo đến phải đi kéo quan tài.
Liễu gia vừa đến Thiên Đảo Hồ cũng một nghèo hai trắng, hiện tại Liễu gia mới vừa chiếm cứ Huyết Sát Đảo, còn đang trăm phế đợi hưng. Lục Ly nào có Huyền Tinh mua sắm Không Gian Giới Chỉ, lấy đâu ra mặt nạ Quỷ Sát? Còn cả Thiên Đà Tử nữa, vì sao hắn lại có thể bất ngờ đột phá? Lục Ly lại dựa vào bảo vật gì để thế chấp hai ngàn vạn Huyền Tinh?
Hắn rốt cục có phải con trai Lục Nhân Hoàng hay không?
Yên phu nhân rất muốn biết, nàng muốn kiến lập một loại quan hệ nào đó với thiếu niên một thân bí ẩn này, muốn giúp hắn hóa giải ân oán với Bạch Hạ Sương, cho nên nàng mới hỏi Lục Ly sẽ cúi đầu ư?
Không ngờ lại nghe được đáp án như thế!
Yên phu nhân có chút dở khóc dở cười, thiếu niên này đúng là gan to bằng trời. Dám hết lần này đến lần khác đùa giỡn nàng? Thật tưởng biệt danh Độc Quả Phụ của nàng chỉ là dùng để dọa người?
Ý cười trên mặt nàng liễm đi, nghiêm túc nói:
- Lục Ly, ta ra ba điều kiện, nếu ngươi có thể đáp ứng, ân oán trước kia xóa bỏ, từ nay về sau ngươi chính là bằng hữu của Bạch gia.
Lục Ly bưng chén lên đung đưa một cái, hờ hững nói:
- Lục mỗ rửa tai lắng nghe.
Yên phu nhân mở miệng nói tiếp:
- Thứ nhất, Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn chỉ được cung ứng cho chúng ta, giá cả hai vạn một gốc.