Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong mỗi khúc xương, cơ bắp, sắc mặt của Thần Thi đều bố trí pháp trận. Cảm giác trong thân thể của Thần Thi có tấm lưới vô hình, tấm lưới đó có năng lực cường đại, có thể khiến thân thể của Thần Thi trở nên cực kỳ cường đại.
“Những pháp trận này của hắn làm sao khắc lên?”
Lục Ly nhíu chặt chân mày có chút không nghĩ thông, nếu dùng cách khắc họa bình thường thì pháp trận rất dễ dàng tiêu tan. Nhưng pháp trận trong người Thần Thi khắc dấu vĩnh cữu, nhiều lần pháp trận của Thần Thi bị hủy có thể tự động chữa trị.
“Huyết Linh Nhi...”
Lục Ly quan sát giây lát, hỏi thăm:
“Ngươi cảm thấy muốn khắc họa pháp trận trong cơ thể người thì làm cách nào? Có thể khiến pháp trận khắc dấu vĩnh viễn trong thân thể.”
“Khắc họa pháp trận trong cơ thể người?”
Huyết Linh Nhi trầm ngâm, hơn nửa ngày mới đáp lại:
""Nếu chỉ là thủ đoạn tầm thường e rằng không được, nhất định phải nhờ cậy lực lượng bên ngoài. Nếu như có thể có năng lượng cường đại rót vào, chủ nhân dẫn đường những năng lượng này, ở trong thân thể khắc họa thành pháp trận, cùng thân thể ngưng kết với nhau. Như vậy liền có thể bảo tồn trong thời gian dài, mà còn nhất định phải thỉnh thoảng bổ sung năng lượng, nếu không thì những pháp trận này sẽ chậm rãi tan biến.""
“Năng lượng bên ngoài?”
Lục Ly cau mày đăm chiêu, có phải là có thể hấp thu linh khí thiên địa, dùng Thần Lực khắc họa? Nhưng Thần Lực có thể khắc họa được không? Uy lực của Thần Lực không đủ lớn, khá ôn hòa, e rằng không cách nào dung hợp.
Đùng!
Trên bầu trời, một ngũ thải thần lôi gào thét đánh xuống, đánh trúng Lục Ly, một luồng năng lượng bá đạo chạy khắp người hắn, đánh bị thương cơ bắp cốt cách đã nhiều lần chữa lành.
- A!
Cơ thể Lục Ly bản năng co giật, nhưng tim hắn đập nhanh, không phải bị lôi điện phóng điện giật. Mà là hắn phát hiện một loại năng lượng rất bá đạo, lực lượng lôi điện.
Lôi điện có hai tầng thuộc tính hủy diệt và trọng sinh, cực kỳ bá đạo, nó có thể hủy xương cốt trong cơ thể Lục Ly, mà hủy đi chẳng khác nào trọng sinh? Khi trọng sinh, Lục Ly có thể nhờ cậy lực lượng lôi điện khắc họa pháp trận trong người rồi.
Cơ bắp và xương mới sinh khắc họa vào pháp trận thì chẳng phải là dung hợp hoàn mỹ?
Khắc họa pháp trận tụ lôi, Lục Ly sẽ tích trữ lôi điện vào bảy trăm hai mươi huyệt vị, đến lúc đó tùy thời có thể triệu tập lực lượng lôi điện bổ sung pháp trận, hết thảy vô cùng hoàn mỹ.
“Được rồi, cứ vậy đi!”
Lục Ly rộng mở sáng sủa, trong lòng hắn kích động không thôi, lần này nếu thành công, thân thể của hắn có lực phòng ngự tuyệt đối tăng mạnh gấp chục lần, trăm lần!
Hậu viện Tuyết Nguyệt Miếu, Lăng Thanh Diễn lười biếng nằm nghiêng trên cái ghế dài, dáng người hoàn mỹ của nàng bởi vì nằm nghiêng càng tỏ ra khoa trương, nếu có trai tân nào ở đây e rằng nhìn một cái thì sẽ chảy máu mũi.
Lăng Thanh Diễn giơ một bàn tay ngọc vuốt nhẹ tiểu linh sủng màu trắng nằm trước ngực, một bàn tay khác cầm một linh quả, nhai từng miếng nhỏ, ánh mắt nhìn Bàn Vũ Thấm ngồi khoanh chân bên cạnh, hỏi:
- Thấm nha đầu, đã bao nhiêu ngày rồi?
Bàn Vũ Thấm mở mắt ra, nói:
- Hai mươi ba ngày.
Lăng Thanh Diễn ngước nhìn bầu trời, chân mày đẹp hơi cau, lẩm bẩm:
- Tính thời gian thì hắn hẳn là hoặc là chết rồi, hoặc là vượt qua thiên kiếp, hắn ở bên trên làm cái gì?
Bàn Vũ Thấm trong tay cầm một miếng ngọc phù bản mệnh, ngọc phù này cũng không có vỡ vụn, chứng minh Lục Ly không chết. Nàng nhẹ lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, hắn hẳn là gặp được vấn đề khó khăn nào đó, bị kẹt trong trọng thiên kiếp nào rồi.
- Hy vọng không phải đệ tam trọng!
Lăng Thanh Diễn thở dài trầm giọng nói:
- Nếu kẹt ở đệ nhất trọng, đệ nhị trọng còn cứu được, kẹt ở đệ tam trọng tâm hồn kiếp, vậy không ai có thể cứu hắn. Bị kẹt ở đệ tam trọng tâm kiếp càng lâu thì khả năng linh hồn chìm đắm càng lớn, nếu linh hồn của hắn chìm đắm thì Thần Giới cũng... nguy.
- Yến Vương!
Bàn Vũ Thấm đứng lên chắp tay nói:
- Ngươi có thể đi lên xem được không? Nếu được thì hãy giúp đỡ hắn.
- Không thể, cũng không giúp được!
Lăng Thanh Diễn mím môi nói:
- Chỉ có thể tự mình vượt thiên kiếp, nếu có người ngoài đi hỗ trợ sẽ vi phạm pháp tắc thiên địa, đến lúc đó ta cùng Lục Ly đều sẽ bị nháy mắt đánh chết. Việc này không ai có thể hỗ trợ, nếu không thì Chí Tôn Thần Giới đã đi cả lũ. Ngươi đấy, quan tâm sẽ bị loạn.
- Vâng!
Bàn Vũ Thấm cười gượng gạo, nhìn trên bầu trời, thì thào:
- Hắn còn có thể trở về sao? Cần bao lâu mới có thể trở về?
- Một tháng!
Lăng Thanh Diễn cũng nhìn lên trời cao, nói:
- Trong một tháng hắn còn chưa trở về thì... vĩnh viễn không về được!
...
Quanh Tuyết Nguyệt Miếu có nhiều thám báo, thám báo đứng đầu nhân tộc đa số tụ tập trong chỗ này. Nhưng thú vị là... cách Tuyết Nguyệt Miếu nghìn dặm có một ngọn núi lớn, trong núi có một sơn cốc yên lặng, trong sơn cốc có hai lão giả đang đánh cờ, những thám báo hàng đầu không tra tra xét ra hai lão giả này.
Hai người này là lão giả, một lão giả nhỏ gầy quắc thước, lão giả thứ hai thoạt trông giống như cao nhân đắc đạo, trong tay còn cầm cây quạt hương bồ.
- Hai mươi ba ngày!
Lão giả nhỏ gầy nhìn lão giả cầm quạt hương bồ phía đối diện, hỏi:
- Tinh Hoàng, ngươi không định đi lên nhìn xem? Lỡ như tiểu tử Lục Ly chết ở bên trên thì sao? Ngươi đã đến đây chứng minh ngươi rất để ý sự sống chết của Lục Ly, đã như vậy tại sao không giúp đỡ hắn?
- Huyết Hoàng, ngươi vẫn cố chấp như vậy.
Tinh Hoàng vuốt vuốt râu dài, cười nói:
- Nếu muốn giúp hắn, lúc ở Cửu Giới ta đã giúp rồi. Ngươi có từng nghĩ đến nếu lúc ở Cửu Giới mà ta giúp hắn sẽ có kết cục thế nào không?
- Giúp hắn lúc ở Cửu Giới?
Huyết Hoàng sửng sốt, chưa từng nghĩ đến điều này.
Tinh Hoàng đặt một quân cờ xuống:
- Nếu ta giúp Lục Ly khi ở Cửu Giới, giúp hắn tru sát người của Nhan gia, giúp hắn thống nhất Cửu Giới thì Lục Ly có thể phi thăng nhanh như vậy sao? Lại thí dụ như đến Thần Giới rồi, ta giúp hắn đánh chết Nhan Thiên Cương, giúp hắn đánh chết Dực Thần, giúp hắn tru sát hết thảy kẻ địch, vậy thì Lục Ly bây giờ sẽ ra sao? Hiện tại hắn có được sức chiến đấu như thế nào?