Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cái này...
Huyết Hoàng bị hỏi hoàn toàn không biết như thế nào tiếp lời.
Tinh Hoàng mỉm cười, nói tiếp:
- Nếu Lục Ly không đi vào mộ Nguyệt Đế, không đi Thần Khí Các, không bị Thần Tượng Tông truy sát. Không đi U Yến Chi Địa, không vào mộ Quỷ Vương, không đi Ác Ma Hải Vực thì Lục Ly ngày hôm nay có thể đạt đến độ cao như vậy sao? Sức chiến đấu có thể tăng lên nhanh như vậy không?
Huyết Hoàng ra chiều đăm chiêu, dường như hơi hiểu.
Tinh Hoàng bưng lên chén trà uống một ngụm, nói:
- Thế giới này không thiếu thiên tài kinh tài tuyệt diễm, không phải không có người tư chất tốt hơn Lục Ly. Thí dụ như Bàn Vũ Thấm, thí dụ như Lạc Hoàng, như Tả Khâu Viêm. Nhưng tại sao Lục Ly có thể vượt qua bọn họ? Có thể trở thành hàng đầu Thần Giới? Đóa hoa trong nhà ấm sao có thể chịu nổi giông tố vùi dập? Ưng con không học cách giương cánh làm sao bay lượn bầu trời? Có khi trợ giúp một người, có lẽ... là hại hắn! Bất cứ cường giả muốn đứng ngạo nghễ trên đỉnh võ giả nhất định phải trải qua vô số đau khổ, thí dụ như Sát Đế, nếu không có trải qua sự tình như vậy, hắn có thể tự sáng tạo Chân ý Sát Đế không?
- Ta hiểu rồi!
Vẻ lo âu trên mặt Huyết Hoàng biến mất, nhẹ gật đầu nói:
- Chúng ta có thể quan tâm hắn, nhưng không thể giúp đỡ hắn, nếu không sẽ là đốt cháy giai đoạn, sẽ hại hắn.
- Đúng vậy!
Huyết Hoàng vuốt râu dài nói:
- Lục Ly là một trong Thất Kiếp Thiên Sát, cuộc đời hắn đã định sẵn phải chịu đựng rất nhiều cực khổ, trải qua thống khổ và kiếp nạn mà người khác không thể trải qua, hắn hoặc là ở trên mây xanh, hoặc là hoàn toàn biến mất.
- Nếu...
Huyết Hoàng trầm ngâm giây lát, đưa ra một câu hỏi hơi sắc bén:
- Nếu Lục Ly đã chết, ngươi phải làm thế nào?
- Không có biện pháp!
Tinh Hoàng lắc đầu thở dài:
- Ta chỉ có thể âm thầm giúp hắn chăm sóc người nhà, tiếp đó... đi tìm Thất Kiếp Thiên Sát tiếp theo. Nếu hắn chết thì chứng minh hắn không phải người mà ta muốn tìm, chứng minh hắn còn không có tư cách chấp chưởng...
Tinh Hoàng không nói tiếp câu sau.
Huyết Hoàng nhìn bầu trời, khoát tay nói:
- Được rồi, không nói nữa, tiếp tục chơi cờ đi. Tối đa một tháng liền biết kết cục, hắn có thể độ qua thiên kiếp hay không phải xem xem một tháng sau có thể trở về được không.
...
Lục Ly còn đang bế quan, hắn không biết có nhiều người đang vướng bận mình, càng không biết Cửu Giới, Tinh Hoàng, Huyết Hoàng luôn âm thầm chú ý hắn.
Lục Ly bế quan bảy, tám ngày trong đệ nhị trọng thiên kiếp, theo thời gian trôi qua, lôi điện đánh xuống càng lúc càng dồn dập. Ban đầu mỗi cách một, hai canh giờ đánh xuống một đợt, hiện tại đã biến thành hai nén hương đánh xuống một đợt.
May mắn Lục Ly ở trong đệ nhất trọng thiên kiếp khá lâu, thân thể tăng tiến nhiều. Hiện tại mỗi lần lôi điện có thể đánh bị thương hắn, nhưng hắn đều có thể chịu đựng được, khả năng hồi phục của thân thể khá nhanh, ngẫu nhiên ăn vài viên chữa thương liền có thể chịu đựng.
Lục Ly biết lôi điện sẽ tăng tốc độ đánh xuống, không có bất cứ ngoài ý muốn. Dù hắn không nhúc nhích thì theo thời gian trôi qua, thiên kiếp đệ nhị trọng sẽ càng lúc càng khủng bố, phỏng chừng qua vài ngày nữa lôi điện sẽ liên tục không ngừng đánh xuống, càng về sau có lẽ sẽ có vài đợt lôi điện đánh xuống cùng lúc.
Lục Ly lại lần nữa trải qua giày vò thân thể không ngừng bị xé rách rồi khép lại, hắn đã sớm thói quen, tinh thần của hắn giờ phút này không có một chút thống khổ, ngược lại rất là phấn chấn.
Bởi vì!
Mất thời gian nhiều ngày, Lục Ly sắp lợi dụng lực lượng lôi điện thành công khắc họa pháp trận trong cơ thể. Chỉ cần thành công khắc họa pháp trận, đừng nói vài đợt lôi điện liên tục đánh xuống, cho dù vạn lôi cùng đánh đều không sao cả.
Hơn nữa đến lúc đó lôi điện càng đánh, trong thân thể của hắn tích góp lực lượng lôi điện sẽ càng nhiều. Thân thể của hắn càng lúc càng cường đại, lực phòng ngự sẽ càng lúc càng khủng bố, đến lúc đó e rằng ngay mặt cùng Thập Dực Ác Ma đánh nhau hắn đều có tự tin đứng ở vị thế bất bại!
Ầm ầm ầm!
Thời gian lại trôi qua năm ngày, lôi điện đã liên tục không ngừng đánh xuống, Lục Ly bởi vì đang bế quan, không có thời gian đi chữa thương, cho nên thân thể bị thương càng lúc càng nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục thì căn nguyên sinh mệnh của hắn sẽ bị hủy hết.
Lục Ly luôn luôn nhắm mắt, trừ lúc bị lôi điện bổ trúng thì thân thể rung nhẹ ra, trên mặt hắn không có bất cứ dao động, cũng không có bất cứ hành động, tựa như cái xác lơ lửng trong không trung.
Ầm ầm!
Lôi điện đột nhiên tăng thêm hai đợt, Lục Ly giờ phút này càng không có biểu cảm gì, bởi vì da thịt trên mặt hắn đều biến thành thịt khét, muốn nhúc nhích cũng không thể.
Tình huống của Lục Ly đã phi thường nguy hiểm, tiếp tục như vậy thì khả năng chết rất lớn. Nhưng hắn vẫn không có bất cứ hành động, đừng nói vận công chữa thương, ngay cả dược chữa thương đều không ăn vào viên nào.
Lại trôi qua một ngày, lôi điện biến thành ba đợt, vào thời khắc này, Lục Ly rốt cuộc mở mắt ra, trong con ngươi bắn ra tia sáng chói lòa, tràn ngập hưng phấn. Tiêu phí thời gian dài như vậy, hắn rốt cuộc lợi dụng lực lượng lôi điện thành công khắc họa pháp trận.
Hắn tổng cộng khắc họa một đại trận tụ lôi, mười tiểu trận trữ lôi, đại trận tụ lôi khắc trong xương ngực, đã hợp thành một thể với xương cốt, không thể tách rời.
Mười tiểu trận trữ lôi thì Lục Ly khắc vào mười huyệt đạo, vừa rồi hắn đã thử mấy lần, những lực lượng lôi điện này sau khi đi vào thân thể sẽ lập tức bị đại trận tụ lôi hấp thu. Theo sau lực lượng lôi điện bị chuyển hóa tách rời, tất cả đều rót vào mười trữ lôi tiểu trong trận.
Ầm ầm ầm!
Ba lôi điện không ngừng đánh xuống, nhưng không cách nào thương tổn Lục Ly nửa phần. Bởi vì lôi điện vừa đi vào trong thân thể sẽ nháy mắt bị đại trận tụ lôi hấp thu, bị tích trữ vào mười huyệt đạo.
“Tuyệt!”
Cảm ứng giây lát, xác định pháp trận không có vấn đề, Lục Ly thầm mừng. Hắn ăn dược chữa thương, hơn nữa vận công chữa thương. Lục Ly một bên chữa thương, một bên tiếp tục bố trí pháp trận, hắn cần ở trong thân thể bố trí bảy trăm hai mươi cái tiểu trận trữ lôi, như vậy mới có thể trữ tồn đủ nhiều lực lượng lôi điện, lợi dụng lực lượng lôi điện không ngừng tăng phúc thân thể.