Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tả Khâu Lộ vội đi xuống sắp xếp, trong thành này có tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ. Lạc Quản ngồi xếp bằng trong đại điện, thẫn thờ như mất đi hồn phách, mất đi thành Thần Tượng, Thần Tượng Tông không chỉ mất đi bùa hộ mệnh, Thần Giới cũng mất đi lá chắn cuối cùng.
- Không tốt!
Giây lát sau, Lạc Hoàng đột nhiên kinh hoảng thất thố chạy tiến vào, trong mắt tràn ngập kinh hoàng, run run môi nói:
- Tông chủ, không gian bên này bị phong ấn, tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ mất hiệu lực...
- A!
Sắc mặt của Lạc Quản phút chốc không còn chút máu. Phần lớn cường giả Thần Giới đều ở đây, nay xem ra sắp bị nấu chung một nồi. Chờ những người này toàn bộ chết đi, Thần Giới còn cứu được không?
Mấy chục Chí Tôn Thần Giới, siêu cấp đại năng Thần Giới có hơn ba nghìn người, mấy vạn đại năng Thần Giới, mấy chục vạn quân sĩ.
Tuy bấy nhiêu đây không phải tổng số lượng cường giả và quân đội Thần Giới, nhưng cường giả ít nhất chiếm cứ bảy phần trong Thần Giới. Lạc Quản tung ra lời nói dối lớn nhất là bọn họ làm mồi, Lục Ly ở bên ngoài mưu đồ hành động lớn.
Hiện tại chúng cường giả không biết Lục Ly có hành động gì không, ít nhất... bọn họ thật sự thành mồi, còn là loại tùy thời bị ăn mất, không cần đợi Ác Ma tấn công vào, không lâu sau người trong thành sẽ tự tàn sát nhau đến chết.
Tả Khâu Lộ thử các loại biện pháp, khởi động mấy tế đàn truyền tống, còn vận dụng trận thạch đặc biệt. Nhưng căn bản không cách nào truyền tống, không gian đều bị phong ấn, nơi này là một cái lao tù, làm sao có thể truyền tống đi?
Nếu muốn truyền tống thì chỉ có một biện pháp, đó là mở ra vòng bảo hộ của thành trì, mấy cường giả ra tay chấn vỡ phong ấn không gian. Tiếp theo tế đàn truyền tống nháy mắt truyền tống, như vậy có lẽ còn có thể chạy trốn một vài người.
Nhưng tế đàn truyền tống số người có hạn, vòng bảo hộ thành trì vừa mở ra, đại quân Ác Ma sẽ xông tới. Rõ ràng bốn phía đã ràng bố trí đại trận, sức chiến đấu của mọi người sẽ bị áp chế, ba Thập Dực Ác Ma ra tay, trừ những người chớp mắt trốn đi, những người khác đều sẽ chết!
Hy sinh phần nhỏ, thành tựu phần lớn.
Ai có lòng tốt đó? Hơn nữa, cho dù chạy trốn một vài người thì làm được gì? Đa số cường giả chết trận, còn lại một vài người có thể làm cái gì? Tả Khâu Lộ, Lạc Quản không dám nhắc đến cách này. Hiện tại tâm tính của đám người trong vô hình bị ảnh hưởng thay đổi, nhắc tới chuyện này e rằng đám người đều sẽ nghi kỵ, có lẽ càng dễ dàng nội loạn...
Muốn chết hãy chết cũng nhau!
Lạc Quản, Tả Khâu Lộ cũng có ý nghĩ này, nếu thật sự không còn cách nào áp chế, vậy mở ra vòng bảo hộ, tập thể ra ngoài chết trận trong oanh liệt. Thần Giới sắp bị hủy diệt, sống cũng không có ý gì. Về sau nếu Thần Giới có thể tiếp tục giữ lại, bọn họ sẽ lưu danh sách sử.
Lạc Quản lại tung ra lời nói dối lớn, khiến mọi người kiên trì, tuyệt đối không thể loạn, nàng thu được tin tức, bên Lục Ly bố trí sắp xong, sắp có hành động.
Đến lúc đó mọi người phối hợp cùng nhau, trong ngoài tiếp ứng hoàn toàn đánh tan tác đại quân Ác Ma.
Đã không bao nhiêu người tin lời nói dối này, nhưng mọi người giờ phút này có thể làm cái gì? Trừ gửi gắm hy vọng vào Lục Ly ra còn có biện pháp gì?
Tả Khâu Lộ, Lạc Quản phái tất cả Chí Tôn Thần Giới ra ngoài, từng giây từng phút giám thị, trấn áp tất cả quân sĩ cùng cường giả, tránh cho có người khống chế không được bắt đầu đồ sát lẫn nhau.
Bởi vì có Chí Tôn Thần Giới trấn giữ, đám người Lạc Quản luôn giám thị, trong thành tạm thời bình tĩnh trở lại. Nhưng mọi người đều rất rõ ràng, bình tĩnh chỉ là tạm thời, nếu trong vòng một, hai tháng mà thế cục không đảo ngược, e rằng trong thành không còn sót lại vài người, sẽ tàn sát lẫn nhau chết hết.
- Lục Ly ơi là Lục Ly, rốt cuộc ngươi sống hay chết rồi?
Lạc Quản đứng ở hậu viện, thở dài thườn thượt, nét mặt tràn ngập tự giễu. Lục Ly từng là kẻ thù một sống một chết với Thần Tượng Tông, không ngờ rằng hiện tại nàng còn mong đợi đến cứu bọn họ?
- Ngươi nhất định phải sống, tuyệt đối phải sống!
Lạc Hoàng đứng sau lưng Lạc Quản, ngước nhìn hư không, nàng thì thào âm thanh chỉ có bản thân nghe thấy:
- Chỉ cần ngươi có thể sống, chỉ cần ngươi có thể cứu Thần Giới thì dù bắt Lạc Hoàng làm trâu làm ngựa, làm nô làm thiếp, ta đều không oán không hối hận...
...
Lục Ly còn sống, nhưng bộ dạng của hắn khó coi còn hơn đã chết.
Hắn còn ở trong tâm hồn kiếp, vác đao chạy nhanh, không ngừng công kích, mắt hắn đỏ như máu, đỏ kinh dị. Trên mặt hắn nổi các sợi gân xanh, tóc đã sớm mọc ra, xõa tóc rối xù, khuôn mặt dữ tợn, không ngừng phát ra tiếng rống như dã thú, bộ dạng như lệ quỷ.
Trong linh hồn của Lục Ly bị cảm xúc tiêu cực chiếm cứ, hoàn toàn không có một chút ý thức tỉnh táo, thể lực, Thần Lực, năng lực tinh thần của hắn bị tiêu hao nhiều, giờ phút này tốc độ chậm rất nhiều, nếu tiếp tục thế này thì hắn chỉ có đường chết.
Không có ngoại lực trợ giúp, phỏng chừng hắn rất khó tỉnh lại. Tâm tính của hắn quá yếu ớt, hoàn toàn không đạt đến mức độ thiên kiếp, kết cục cưỡng ép độ thiên kiếp đã sớm định sẵn.
Thật ra cũng có ngoại lực muốn giúp thí dụ như Huyết Linh Nhi!
Huyết Linh Nhi biết tình huống của Lục Ly rất nghiêm trọng, nàng không ngừng cố gắng đánh thức hắn, nhưng không có bất cứ tác dụng gì, truyền âm của nàng không thể khiến Lục Ly tỉnh lại một phút nào. Huyết Linh Nhi rất là sốt ruột, nàng lại hoàn toàn không biết nên làm sao, chỉ có thể cảm thụ được linh hồn của Lục Ly càng lúc càng hỗn loạn, càng lúc càng táo bạo.
Oong!
Huyết Linh Nhi vào thời khắc này đột nhiên khống chế Thần Thi từ trong Thiên Tà Châu bay ra, mới vừa bay ra đã bị Lục Ly một đao chém bay, pháp trận trong Thần Thi bị chấn hỏng rất nhiều.
Vèo!
Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi bay nhanh xuống dưới, dường như mặc kệ Lục Ly. Tuy pháp trận của Thần Thi bị chấn hỏng một ít, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi cấp tốc bay ra tâm hồn kiếp, bay hướng lôi đình kiếp bên dưới.