Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ác Ma ở bên ngoài phỏng chừng trong lòng cười thầm, nhìn cường giả nhân tộc ở bên trong tự tàn sát nhau, trò hay như vậy đáng để cười.
Xoẹt!
Vào thời khắc này, chân trời đột nhiên sáng lên tia sáng chói lòa, không gian vốn bị hơi thở Ác Ma che lấp, một mảnh đen ngòm, cho nên ánh sáng này đặc biệt chói mắt!
Ánh sáng kia xoay hai lần giữa không trung, Ác Ma nào bị ánh sáng này quét qua đều bị chém thành hai khúc. Ánh sáng này cuối cùng chém vào vòng bảo hộ của thành Thần Tượng, nhưng bởi vì trên đường đánh chết quá nhiều Ác Ma, năng lượng cũng không còn nhiều.
Vòng bảo hộ của thành Thần Tượng rất mạnh, công kích này không làm vòng bảo hộ lung lay, nhưng như tiếng sét giữa trời xanh, khiến trái tim mọi người đập nhanh.
Quỷ Vương Trảm!
Nguyên Thần Giới chỉ có Quỷ Vương Trảm mới có mô thức công kích kỳ dị như vậy. Hiện tại chỉ có một người biết dùng Quỷ Vương Trảm, Lục Ly... Rốt cuộc xuất hiện!
Tựa như người ngủ say thật lâu trong đêm tối rốt cuộc nhìn thấy tia nắng ban mai sáng lên ở phía đông, mắt mọi người sáng ngời. Đám người vốn đang đánh nhau đều ngừng lại, ngớ ngẩn nhìn ánh sáng kia.
- Hắn... rốt cuộc trở về, rốt cuộc đến... cứu chúng ta, hu hu!
Lạc Hoàng bất giác khóc ướt mặt, thân thể mềm mại run bần bật, nước mắt rơi như mưa, khóc như đứa trẻ bị ức hiếp thì nhìn thấy phụ thân.
Xoẹt!
Chân trời lại lần nữa sáng lên một luồng sáng, lại ở giữa không trung xoay hai lần, nghiền nát một ít Ác Ma sau đó chém vào vòng bảo hộ.
Lần này mọi người đều phản ứng lại, không còn ai đánh nhau nữa, phía dưới, siêu cấp đại năng cưỡng bức võ giả nữ đều ngừng động tác, vẻ mặt áy náy mặc đồ vào, quỳ dưới đất.
Bùm bùm bùm!
Ngày càng nhiều người quỳ xuống, vào phút nguy nan nhất thì Lục Ly đến, khiến mọi người cảm giác giống như Chủ Thần phát ra một luồng sáng, chiếu sáng người đời, khiến mọi người nhìn thấy hy vọng.
Hiện tại người còn có thể sống đều là cường giả, ít nhất đều là đại năng Thần Giới, rất nhiều người sống lâu lắm rồi. Bọn họ vốn cho rằng tâm tính của mình đã đủ mạnh, nhưng bị nhốt lâu như vậy, trải qua nhiều giày vò, mọi người phát hiện tâm linh của bọn họ còn rất yếu ớt.
Khi đối mặt việc mà bọn họ không gánh vác nổi, gặp nguy cơ không vượt qua được thì bọn họ cũng sẽ hoảng sợ, cũng sẽ mê mang, cũng sẽ mong đợi một vị chúa cứu thế xuất hiện.
Bọn họ đều không muốn chết, càng không muốn thấy Thần Giới hủy diệt, nhìn thấy nơi bọn họ từng sinh hoạt rơi vào phế tích, nhìn thấy muôn vàn con dân bị Ác Ma nô dịch, thấy tộc nhân của bọn họ bị giết chết hết.
Trên thế giới này không có thánh nhân tuyệt đối, chỉ có thánh nhân tương đối.
Trong lòng mỗi người đều có khao khát, dục vọng, sợ hãi chuyện gì đó, dù là Chí Tôn Thần Giới vượt qua thiên kiếp thì nội tâm thật sự kín không kẽ hở sao?
Con người đều có thất tình lục dục, nếu không có thứ đó thì không phải con người. Nếu có thất tình lục dục, tự nhiên sẽ có nhược điểm, một khi những nhược điểm này bị công kích, bọn họ sẽ hoảng sợ, hãi hùng, sẽ tuyệt vọng!
Bị nhốt trong thành lâu như vậy, mọi người cảm giác giống như là đêm tối trước bình minh, hiện tại rốt cuộc nhìn thấy một chút tia ban mai. Tuy đây chưa chắc là khúc nhạc dạo bình minh đến, nhưng đủ để khiến mọi người tinh thần phấn chấn rơi lệ đầy mặt.
- Chó chết!
Trong đại danh Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế nổi giận rống to một tiếng, hắn luôn giám thị tình huống trong thành, vừa rồi thấy toàn thành bắt đầu bùng nổ đại chiến, cường giả trong thành sắp chết, thậm chí chết sạch, vào phút then chốt này Lục Ly đến?
- Các ngươi trấn giữ đại doanh, bản đế tự mình đi tru sát tên kia!
Vưu Tinh Đại Đế nổi giận trầm rống một tiếng, thân thể hóa thành một đoàn khói đen bay lên, bay vút tới chỗ Lục Ly. Tốc độ của Vưu Tinh Đại Đế rất nhanh, chớp mắt đã đến chỗ Lục Ly, hắn nhìn thoáng qua, càng điên tiết.
Lục Ly ở bên ngoài đại doanh Ác Ma, giờ phút này đang đồ sát con dân Ác Ma, hắn không có tự mình ra tay, mà là thả ra rất nhiều Hư Không Trùng. Những con Hư Không Trùng gặm cắn Ác Ma với tốc độ quá nhanh, mới chưa được bao lâu mà có ít nhất trên vạn Ác Ma bị Hư Không Trùng cắn chết.
Vưu Tinh tức giận quát:
- Thật can đảm, Lục Ly, có ngon thì lần này đừng trốn!
Vưu Tinh Đại Đế tăng tốc độ bay đến, chỉ cần Lục Ly cho hắn hai giây thì hắn có nắm chắc làm Lục Ly gục ngã tại đây.
Oong!
Lục Ly không cho hắn cơ hội, nhanh chóng vẽ trận giữa hư không, bay đi, thoáng chốc biến mất trong không trung. Những con Hư Không Trùng đều chui vào lòng đất, biến mất không thấy.
Bùm!
Vưu Tinh Đại Đế giận dữ đánh ra một luồng sáng, đáng tiếc cửa nhỏ màu vàng sụp đổ, luồng sáng xẹt nhanh, đánh nát hơn một nghìn ma nô.
- Hừ!
Lục Ly trốn nhanh, Vưu Tinh Đại Đế không giận nữa, việc này chứng minh Lục Ly không có đánh một trận với hắn, đã vậy thì dựa vào một Lục Ly vẫn như cũ thay đổi không được đại cục. Chẳng qua thêm một con ruồi bọ thôi, mỗi lần đến cứ việc vẫy tay đuổi đi.
Vưu Tinh Đại Đế trở vào đại doanh, suy nghĩ một hồi hạ lệnh bố trí đại trận bốn phía, luyện hóa Hư Không Trùng. Điểm khủng bố của Lục Ly là Hư Không Trùng, chỉ cần luyện hóa Hư Không Trùng, Lục Ly thậm chí không xứng là ruồi bọ.
- Đi rồi?
Trong thành Thần Tượng, vô số cường giả bay lên tường thành, bọn họ mong đợi Lục Ly có hành động gì lớn, tuy rằng bốn phía đều là khói đen cuồn cuộn, bọn họ không cách nào tra xét đến tình huống cụ thể. Nhưng bên kia chỉ vang một tiếng nổ rồi im lìm, việc này chứng minh... Lục Ly hoặc là bị giết, hoặc là trốn mất.
- Chuyện này...
Đám người vốn vẻ mặt phấn chấn chờ đợi vui sướng bất ngờ, nào ngờ Lục Ly chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, như pháo hoa thoáng qua rồi biến mất.
Kỳ vọng càng lớn, mắt mọi người thoáng chốc vụt tắt tia sáng, thậm chí có người còn bắt đầu nói thầm, nhục mạ.
- Mọi người tin tưởng Lục Ly, nếu hắn xuất hiện thì chắc chắn có động tác lớn!
Lạc Quản trầm giọng quát lên, tuy rằng nàng cũng không tin lời mình nói. Lục Ly có thể trở về, rất có thể là vượt qua thiên kiếp, nhưng hắn vẫn như cũ không có năng lực đụng độ ngay mặt với Thập Dực Ác Ma, nếu không thì Lục Ly cũng sẽ không trốn mà là trực tiếp khai chiến!