Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2316 - Chương 2303: Tia Ban Mai

Bất Diệt Long Đế Chương 2303: Tia ban mai

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nếu không giết chết sẽ biến thành ma nô, sẽ khiến trong thành đại loạn.

Mấy chục vạn quân sĩ, đa số là Thần Tượng Tông, Lạc Quản chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ chết đi.

Lạc Quản trong khoảng thời gian này cũng luôn luôn hối hận, nàng quá tự tin vào phòng ngự của thành Thần Tượng, là quyết định sai lầm của nàng hại chết nhiều người như vậy, hiện tại đa số cường giả Thần Giới có lẽ sẽ chết trong thành Thần Tượng.

Nhiều đại năng Thần Giới trong thành đã chết, đều bị Chí Tôn Thần Giới giết lúc phát sinh náo động. Cho tới bây giờ ít nhất đã chết hơn hai nghìn người, hơn trăm đại năng Thần Giới chết đi, Chí Tôn Thần Giới cũng chết bốn người.

Bốn Chí Tôn Thần Giới là tự giết nhau, hơn nữa hôm trước, hai Chí Tôn Thần Giới đột nhiên đánh nhau, sau đó dẫn tới hai Chí Tôn Thần Giới khác gia nhập vào cuộc hỗn chiến.

Đám người Tả Khâu Lộ, Lạc Quản muốn đi trấn áp, chỉ tiếc muộn rồi. Sức chiến đấu của Chí Tôn Thần Giới rất cường đại, bọn họ cũng chưa chắc có thể trấn áp. Cuối cùng bốn Chí Tôn Thần Giới chết hết, khiến võ giả toàn thành trong lòng càng thêm tuyệt vọng.

Cùng với một đám võ giả chết đi, mọi người hoảng hốt như nhìn thấy kết cục tương lai của mình.

Tất cả mọi người trong lòng đều đặc biệt áp lực cùng trầm trọng, cộng thêm trong thành lặng lẽ tràn ngập hơi thở Ác Ma, từng giây từng phút ảnh hưởng tâm tình của mọi người, họ càng lúc càng tiêu cực, càng lúc càng bi quan, thậm chí rất nhiều người trong lòng nhiều lần xung động muốn tự sát.

- Lục Ly đâu? Chẳng phải nói Lục Ly đang mưu đồ hành động lớn sao? Người trong thành sắp chết hết rồi, Lục Ly đang ở đâu?

Trong thành đột nhiên vang lên tiếng quát, cảm giác giống như nhận được lừa gạt, trong tiếng quát chất chứa đau buồn giận dữ, nổi giận, còn có vô tận bực tức cùng thê lương.

Toàn trường lặng im, thật ra mọi người đoán được đây là lời nói dối. Lục Ly căn bản không có lên kế hoạch hành động lớn gì cả, hoặc là... Lục Ly đã sớm chết.

- Lục Ly đang ở đâu?

Trong hậu viện thành Thần Tượng, Lạc Hoàng thẫn thờ thì thào. Linh hồn của nàng không quá yếu, nhưng nàng chỉ là một nữ tử, còn rất trẻ tuổi, nội tâm không kiên cường như thế. Cho nên nàng không tránh khỏi suy nghĩ vẩn vơ, cũng rất dễ dàng bi quan.

Đôi mắt của Lạc Hoàng không có tia sáng, chẳng còn khí chất tinh nghịch sáng sủa năm xưa. Nàng thẫn thờ nhìn bầu trời, mong đợi một anh hùng cái thế phá tan bây đen trên trời, giải cứu bọn họ khỏi tòa thành chết.

- Ài.

Lạc Quản nhìn bộ dạng của Lạc Hoàng, khóe môi cay đắng. Lạc Quản vượt qua thiên kiếp, còn trải qua rất nhiều sự tình, tâm trạng đã sớm trở nên ổn như bàn thạch, nhưng trong tình huống thế này thì nàng cũng khó tránh khỏi mờ mịt.

Thời gian dần trôi, Ác Ma ở bên ngoài vẫn đang công kích, nhưng số lượng đã giảm bớt nhiều. Chỉ giữ một phần Ác Ma công kích, tạo áp lực cho võ giả trong thành.

Thành Thần Tượng rất khó bị phá vỡ từ bên ngoài, dựa vào ba Thập Dực Ác Ma có lẽ không phá vỡ nổi, nhưng phỏng chừng rất nhanh sẽ bị phá từ bên trong.

Thời gian tiếp tục trôi qua, hai ngày này bởi vì đám người Tả Khâu Lộ áp chế, cộng thêm bốn Chí Tôn Thần Giới đã chết khiến mọi người bình tĩnh rất nhiều, miễn cưỡng có thể kiềm nén.

Nhưng khi thời gian trôi qua ba ngày thì trong thành lại náo động.

Trong thành có một siêu cấp đại năng Thần Giới định cưỡng bức đại năng Thần Giới nữ, đại năng Thần Giới kêu to cứu mạng, dẫn đến mấy siêu cấp đại năng Thần Giới chạy tới. Nhưng mấy người kia chẳng những không có cứu người, ngược lại gia nhập chiến đoàn, tóm lấy ba võ giả nữ ở gần đó.

- Thứ khốn kiếp!

Lạc Quản tra xét đến cảnh này thì sát khí phóng lên cao, nàng mang theo Lạc Hoàng tỉnh táo lại bay vọt lên cao, trong tay cầm binh khí thánh phẩm, định giết người.

- Tông chủ, không thể!

Tả Khâu Lộ bay lên cản lại Lạc Quản, chắp tay cười gượng nói:

- Bọn họ chịu áp lực quá lớn, cho bọn họ trút ra một lúc là được.

Trong mấy siêu cấp đại năng Thần Giới có ba người là Thì Không Phủ, Tả Khâu Lộ tự nhiên muốn che chở.

Lạc Quản thoáng chốc giận tím mặt, trầm giọng quát:

- Trong lòng ta cũng chịu áp lực lớn, vừa lúc lấy đầu của mấy người này giải tỏa, Tả Khâu phủ chủ có tránh đường không? Nếu không tránh ra thì lão thân sẽ tay!

- Ra tay?

Tả Khâu Lộ chưa nói chuyện, một Chí Tôn Thần Giới của Thì Không Phủ bay lên, mắt lạnh nói:

- Lạc tông chủ, ngươi định ra tay với phủ chủ của chúng ta? Nếu không phải tại quyết định ngu xuẩn của ngươi thì cả đám chúng ta sẽ bị khốn chết ở đây? Muốn ra tay? Nhào vô!

Vù vù vù!

Vô số cường giả bay vọt lên, bắt đầu đứng thành hàng. Thần Tượng Tông đứng ở một bên, Thì Không Phủ đứng ở một bên. Còn có Sinh Tử Điện, Thiên Cơ Các đứng ở bên kia, mọi người rõ ràng đều có chút không lý trí, đại chiến chực chờ bùng nổ.

- Giết đi, giết đi, chết là xong hết mọi chuyện, không cần đau khổ như vậy nữa!

Lạc Hoàng thống khổ khép mắt lại, chịu hành hạ như vậy chẳng bằng chết cho rồi. Dù sao chết sớm chết muộn rồi cũng phải chết, không bằng lần này dứt khoát giải quyết hết. Chết trong tay nhân tộc phe mình còn hơn bị Ác Ma giết.

Một lão già xấu xa của Thì Không Phủ lạnh lùng quát:

- Bắt lấy Lạc Quản, đè tông chủ Thần Tượng Tông dưới thân chắc chắn sướng lắm!

Nhiều cường giả con ngươi thoáng chốc sáng ngời. Tuy Lạc Quản lớn tuổi nhưng bề ngoài không già nua chút nào, ung dung hoa quý, nếu như có thể đè tông chủ Thần Tượng Tông ở dưới thân thì chắc mùi vị tuyệt lắm.

- Ra tay, chém chết tạp chủng Thì Không Phủ!

Lạc Quản không nhịn được nữa, nổi giận hạ lệnh, tất cả cường giả Thần Tượng Tông như cuồng long bay đi. Cường giả bên Thì Không Phủ cũng hành động. Người của hai bên lao đến, rất nhanh chém nhau.

- Ài.

Điện chủ mới của Sinh Tử Điện và các chủ mới của Thiên Cơ Các không ngăn cản, bởi vì một khi đi ngăn trở, e rằng võ giả bên bọn họ sẽ gia nhập trong hỗn chiến, trận chiến này qua đi, trong thành có lẽ không có một người sống...

- Ông trời ơi, người thật sự muốn cho nhân tộc Thần Giới diệt vong sao?

Các chủ Thiên Cơ Các khe khẽ thở dài, ánh mắt nhìn qua bầu trời phía trên, đau đớn nhắm mắt lại, khóe môi cong lên tự giễu.

Bình Luận (0)
Comment